Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3106: Tương lai tất thành đại hoạ

Diệp Huyền xòe tay, một tòa tháp nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Diệp Huyền nhìn tiểu tháp, trầm giọng nói: "Tiểu tháp, ngươi có chiêu gì thì tung ra đi!"

Tiểu tháp trầm mặc.

Sắc mặt Diệp Huyền sầm lại: "Ngươi đừng có giả chết!"

Tiểu tháp vẫn không có phản ứng gì cả!

Mặt Diệp Huyền đen sì: "Ngươi có ý gì hả?"

Tiểu tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ... ta đau bụng... không nói nữa nha! Ngươi tự thu xếp ổn thỏa đi..."

Diệp Huyền: "..."

Tiểu tháp chạy thẳng vào trong cơ thể của Diệp Huyền.

Hắn đã bị bao vây rồi!

Lúc này, đột nhiên giọng của Tiểu Hồn vang lên trong đầu hắn: "Tiểu chủ, ta sắp không trấn được linh hồn của Đạo Nhất tỷ tỷ nữa rồi!"

Nói rồi, nàng hơi dừng lại một lúc rồi mới lên tiếng: "Ta còn biết Diệp công tử rất giỏi âm mưu quỷ kế, nếu bây giờ Diệp công tử đang có âm mưu gì thì có thể bày ra luôn đi!"

Không thực tế cho lắm!

Đối mặt với hắn, Nguyệt Nha mỉm cười: "Diệp công tử, sao ngươi không gọi người đi?"

Nói rồi, nàng cầm quạt gõ nhẹ vào khoảng không bên cạnh mình một cái, một cái ghế xuất hiện, nàng ngồi xuống ghế, cười bảo: "Diệp công tử, ta có thể thong thả nhưng ngươi thong thả nổi sao?"

Sắc mặt Diệp Huyền lập tức trầm xuống.

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên nặng nề!

Diệp Huyền nhìn về phía nàng, Nguyệt Nha nhếch khóe miệng: "Ta biết Diệp công tử vẫn còn một vài con át chủ bài, Diệp công tử cứ thoải mái mà tung ra đi, cho ta được mở mang tầm mắt với!"

Mẹ nó chứ, cái tháp nát này thật sự không đáng tin tí nào!

Lao ra ngoài?

Vừa dứt lời, nụ cười của hắn dần trở nên dữ tợn, mà huyết dịch trong cơ thể hắn cũng bắt đầu sục sôi, dần dần, cả cơ thể đã biến thành màu đỏ như máu.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, lúc này, quanh hắn đầy dị duy nhân!

Huyết mạch chi lực!

Nguyệt Nha ở đằng xa chớp mắt: "Chắc là Đạo Nhất sắp không chống đỡ được nữa rồi nhỉ?"

Diệp Huyền cười đáp: "Nếu ngươi đã không cho ta đi vậy ta đành ở lại thôi!"

Nguyệt Nha cũng không đứng dậy mà gấp quạt lại rồi chỉ về phía trước, chỉ như vậy đã trực tiếp nhấn lên một đường kiếm quang.

Nguyệt Nha nhìn hắn mà nụ cười dần dần biến mất.

Mà linh hồn của đối phương thì lại bị hắn thu thẳng vào trong tiểu tháp!

Ầm!

Diệp Huyền lập tức bị đẩy lùi về sau!

Trong nháy mắt kích hoạt huyết mạch chi lực, Diệp Huyền trực tiếp vận chuyển Thú Thần Quyết.

Diệp Huyền nhìn về phía Nguyệt Nha, Nguyệt Nha đang định lên tiếng thì đột nhiên Diệp Huyền biến mất ngay tại chỗ.

Nghe được lời của nàng, mấy cường giả dị duy nhân có mặt ở đó vội vàng lùi xuống.

Nguyệt Nha nhìn hắn: "Các ngươi lui xuống đi!"

Một luồng sức mạnh to lớn cuộn trào trong cơ thể hắn, không gian xung quanh bắt đầu rung chuyển!

Một lần này, Đạo Nhất cũng không từ chối nữa mà trực tiếp hấp thụ!

Sau khi dùng một nhát kiếm chém chết một dị duy nhân, Diệp Huyền định ra tay thêm lần nữa nhưng đúng lúc này, đột nhiên Nguyệt Nha xuất hiện trước mặt hắn, hắn theo bả năng vung ngang kiếm lên chặn!

Ầm!

Đúng lúc này, đột nhiên Diệp Huyền hóa thành một đường kiếm quang màu đỏ máu rồi biến mất ngay tại chỗ.

Một nhát kiếm chém lùi Nguyệt Nha xong, Diệp Huyền cũng không đuổi theo mà quay người chém về phía một dị duy nhân ở bên phải, dị duy nhân kia còn chưa kịp phản ứng đã bị một nhát kiếm của hắn chém nát nhục thân.

Kiếm quang lập tức vỡ vụn, nhưng Nguyệt Nha cũng lùi về sau hơn trăm trượng!

Ầm!

Khóe miệng Nguyệt Nha nhếch lên nụ cười lạnh, nàng ta chợt thu quạt lại rồi lao lên, một ngón tay chỉ ra, nó đi qua nơi nào là không gian nơi đó lập tức nứt vỡ, cùng với đó còn có cả kiếm quang của Diệp Huyền!

Ầm!

Không gian quỷ dị mà hai người đang ở kia trực tiếp vỡ nát và tan biến!

Sức mạnh của cả hai quá khủng khiếp, mạnh đến mức cho dù có là không gian của Dị Duy Giới cũng không thể chống đỡ được!

Một kiếm không có thu hoạch gì, Diệp Huyền chỉ đành thu kiếm vào vỏ sau đó lại rút mạnh ra chém một nhét.

Một nhát kiếm này, hắn không giữ lại chút sức nào cả!

Một trăm ba mươi đường Bạt Kiếm Thuật!

Trong nháy mắt một nhát kiếm này xuất hiện, hai mắt Nguyệt Nha chợt híp lại, tận sâu bên trong con mắt lóe lên vẻ nặng nề, nàng mở lòng bàn tay phải sau đó vung nhẹ một cái về phía trước, trong lòng bàn tay lặng lẽ ngưng tụ một thứ sức mạnh quỷ dị.

Sức mạnh của Thời Gian Duy Độ!

Lúc này, kiếm đã chém xuống.

Ầm!

Nguyệt Nha lập tức lùi về sau cả vạn trượng, mà không gian trong vòng mấy vạn trượng này cũng trực tiếp hóa thành hư vô dưới một nhát kiếm đó của Diệp Huyền!

Một nhát kiếm chém lùi Nguyệt Nha xong, Diệp Huyền cũng không ra tay tiếp mà quay người biến mất ở phía cuối chân trời.

Nguyệt Nha đang định đuổi theo nhưng đúng lúc ấy, một giọng nói đột nhiên vang lên trong sân: "Để hắn đi!"

Nàng hơi nhíu mày lại, lúc quay đầu nhìn qua lại chỉ thấy cách đó không xa có một nam tử trung niên đang chậm rãi bước tới!

Tư Cảnh!

Đại trưởng lão của Dị Duy tộc, địa vị của hắn ta ở Dị Duy tộc chỉ sau mỗi tộc trưởng!

Nguyệt Nha cúi đầu nhìn lòng bàn tay của mình, ở nơi đó có một vết kiếm chém rất sâu!

Nàng khẽ cười: "Người này chẳng qua chỉ vừa mới Nhập Thần mà thôi nhưng chiến lực của hắn đã có thể đả thương được cả ta rồi."

Nói xong, nàng nhìn về phía Tư Cảnh: "Bây giờ không giết hắn thì tương lai chắc chắn sẽ thành đại họa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận