Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 658: Ngươi Biết Quá Nhiều!

Ông!

Một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng bốn phía, trong nháy mắt, không gian trong phương viên ngàn trượng trực tiếp rạn nứt ra, mà đại địa dưới chân mọi người càng tầng tầng sụp đổ yên diệt!

Giờ khắc này, tất cả mọi người ngây người!

Đế Khuyển kia cũng khó có thể tin mà nhìn Diệp Huyền...

Mặc dù vẻ mặt Diệp Huyền vô cùng bình tĩnh, thế nhưng trong cơ thể hắn lại đang quay cuồng như sóng triều, không chỉ như thế, nhiều lần kém chút phun máu ra ngoài đều bị hắn mạnh mẽ kiềm xuống!

Hắn chẳng qua chỉ là nhẹ nhàng chạm vào kiếm, toàn bộ thân thể đã kém chút trực tiếp sụp đổ!

Kiếm này, quá kinh khủng!

Mà giữa sân, tất cả mọi người đang nhìn thanh kiếm trước mặt Diệp Huyền, trong mắt bọn hắn, là kiêng kị, kiêng kị thật sâu.

- Các ngươi sai mười phần!

- Phía sau ngươi rốt cục là ai?

- Thật sự cho là Diệp Huyền ta là người cô đơn? Thật sự cho là ta không có chỗ dựa? Sai, các ngươi sai.

Trần Bắc Huyền nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

Nghĩ đến đây, vẻ mặt đám cường giả Bắc Vũ tông giữa sân dần dần ngưng trọng lên, càng ngày càng ngưng trọng...

Trần Bắc Huyền nhíu mày, một lát sau, nàng dường như nghĩ đến chuyện gì, biến sắc:

Lực áp bách kiếm này mang đến thật sự là quá lớn!

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

Mà lúc này, Diệp Huyền đi đến bên cạnh Đế Khuyển, hắn nhìn thoáng qua đám người Trần Bắc Huyền:

Mà Diệp Huyền rõ ràng không phải chủ nhân kiếm này, như vậy có vấn đề rồi, rốt cục chủ nhân kiếm này là ai? Rốt cục đối phương cường đại đến mức nào?

Đế Khuyển nhìn thoáng qua Diệp Huyền, có chút hồ nghi, bởi vì trực giác nói cho nó biết, Diệp Huyền đang nói mò, thế nhưng, như Diệp Huyền nói, nó lại cảm thấy kỳ thật sau lưng Diệp Huyền rất có thể có người...

Vị Ương tinh cung!

Nói đến đây, hắn cười lạnh:

Đây là thế lực lớn nhất Vị Ương tinh vực, cũng có thể nói là thế lực thần bí nhất!

- Ngươi thật sự đoán không ra?

- Vị Ương tinh cung?

Giết người diệt khẩu!

Nghe Diệp Huyền nói, vẻ mặt Trần Bắc Huyền bỗng nhiên đại biến trong nháy mắt:

Trong điện, vẻ mặt đám cường giả Bắc Vũ tông đều có chút không dễ nhìn.

Nghe Trần Bắc Huyền nói, Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói:

Cứ như vậy, dưới ánh nhìn gắt gao của đám cường giả Bắc Vũ tông, Diệp Huyền mang theo Độc Cô Huyên cùng với Đế Khuyển biến mất ở cuối đường cách đó không xa.

Cũng chỉ có thế lực này và Thánh địa, mới có thể xóa sạch Cổ gia cùng với Độc Cô gia đơn giản như vậy!

Trần Bắc Huyền lãnh đạm nói:

- Ngươi thực sự tin tưởng hắn là người Vị Ương tinh cung?

Sau khi Diệp Huyền rời đi, bên cạnh Trần Bắc Huyền, một lão giả trầm giọng nói:

- Ngươi biết quá nhiều.

Phách lối!

Diệp Huyền này quá phách lối!

Mà Diệp Huyền càng phách lối, bọn hắn lại càng kiêng kị, bởi vì có nghĩa là Diệp Huyền này không hề sợ hãi, vì sau lưng có người.

- Ngươi muốn giết người diệt khẩu?

- Hỏi một lần cuối cùng, Bắc Vũ tông muốn chiến sao?

Diệp Huyền không nói gì, hắn dẫn theo Độc Cô Huyên xoay người rời đi, sau khi đi mấy bước, hắn đột nhiên dừng lại:

Khóe mắt Diệp Huyền hơi nhảy, nữ nhân này thật biết nghĩ a!

- Có trọng yếu không?

Lão giả nhìn về phía Trần Bắc Huyền, Trần Bắc Huyền nhìn phía xa:

- Đầu yêu thú kia, ngươi có nắm chắc chiến thắng?

Lão giả lắc đầu.

Hắn là Thánh cảnh, thế nhưng cảm giác đầu yêu thú kia mang đến cho hắn vẫn như cũ cực kỳ nguy hiểm.

Trần Bắc Huyền lại nói:

- Yêu thú cường đại như thế, lại cam tâm đi theo hắn... Phía sau hắn, cho dù không phải Vị Ương tinh cung, cũng tuyệt đối là một thế lực khổng lồ. Còn có thanh kiếm kia, vẻn vẹn một thanh kiếm, đã có thể ngăn chặn khí thế của chúng ta, chủ nhân kiếm này, ngươi cảm thấy nên mạnh bao nhiêu?

Lão giả yên lặng.

Trần Bắc Huyền nói khẽ:

Cứ như vậy, hai ngày sau, thương thế khắp toàn thân Diệp Huyền từ trên xuống dưới cơ bản đã khôi phục.

Hiện tại cả trong và ngoài cơ thể của hắn đều có thương thế vô cùng nặng, nhất định phải mau chóng khôi phục, bằng không, một chút chiến lực cũng không có!

Diệp Huyền xếp bằng ngồi dưới đất, tiếp tục chữa thương.

Chữa thương!

Hắn càng quang minh chính đại, người trong bóng tối lại càng cố kỵ.

Hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc ẩn núp, bởi vì hắn biết rõ, thế lực khắp Thiên Vực đều đang nhìn chằm chằm vào hắn, hắn càng ẩn núp, càng nguy hiểm!

- Không có gì đáng tiếc, ít nhất, thực lực tổng hợp của Bắc Vũ tông ta vẫn còn, muốn nói đáng tiếc, Độc Cô gia và Cổ gia mới là đáng tiếc, hai tộc truyền thừa vạn năm diệt trong một buổi sáng... Thật đáng tiếc a!

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía phần cuối nơi xa:

- Bây giờ chúng ta chỉ nên lẳng lặng nhìn, nhìn một chút người tiếp theo là ai... Nam Vũ tông? Thánh địa? Hay là Vị Ương tinh cung kia...

Lão giả trầm giọng nói:

- Mấy thế lực này sẽ ra tay với hắn sao?

Trần Bắc Huyền cười nói:

- Dụ hoặc quá lớn, bọn hắn sẽ không thể không động tâm. Đặc biệt là Thánh địa và Vị Ương tinh cung, nếu Thánh địa muốn siêu việt Vị Ương tinh cung, bọn hắn nhất định phải có cơ duyên to lớn... Nếu Nhi thánh muốn món chí bảo trên thân Diệp Huyền kia, Vị Ương tinh cung tuyệt đối sẽ không ngồi yên không để ý đến. Hãy chờ xem, Thiên Vực này sẽ càng ngày càng không an tĩnh.

...

Sau khi rời đi Bắc Vũ tông, Diệp Huyền về tới Vô Gian luyện ngục, hiện tại Vô Gian luyện ngục này cũng tương đương với nhà của hắn ở Thiên Vực.

Trần Bắc Huyền cười nói:

- Đáng tiếc.

Lão giả trầm mặc một lát, sau đó thấp giọng thở dài:

- Bất kể thế nào, trọng bảo như thế, không phải Bắc Vũ tông ta có thể đạt được. Mạnh mẽ đoạt, sợ là như hắn nói, chính là Độc Cô gia và Cổ gia tiếp theo.

Nói xong, nàng khẽ lắc đầu:

- Tông chủ ngã xuống, tuyệt đối là có quan hệ với người này, mà với năng lực của Tông chủ, còn bị người vô thanh vô tức chém giết...

Sau khi khôi phục, hắn vẫn như cũ là Khí Biến cảnh, hắn cũng không lựa chọn đột phá!

Mà sau khi thương thế khôi phục, hắn quét sạch nạp giới bên trong Giới Ngục tháp một lần, trước đó hắn lợi dụng Giới Ngục tháp chém giết đám người Cổ Thiên, ở bên trong Giới Ngục tháp đã có hơn ba mươi viên nạp giới!

Không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật mình!

30 viên nạp giới tổng cộng có hơn một ngàn năm trăm vạn Tử Nguyên tinh, mà tăng thêm số Tử Nguyên tinh hắn vốn có, hiện tại hắn có 32 triệu Tử Nguyên tinh!

Mà ngoài ra, trong nạp giới còn có ba món bảo vật thánh giai, phân biệt là một món giáp, một trường phủ, còn có một thanh trường côn.

Mặc dù đều là thánh giai, nhưng Diệp Huyền lại có chút coi thường!

Bởi vì hiện tại, hắn có Chư Thần Bộ, còn có Trấn Hồn Kiếm!

Hắn không biết Trấn Hồn Kiếm là cấp bậc gì, nhưng không thể nghi ngờ, chắc chắn sẽ không thấp hơn Chư Thần Bộ, thậm chí siêu việt Chư Thần Bộ!

Đồ vật có thể làm cho Giản Tự Tại coi trọng, tuyệt đối không phải đồ vật bình thường!

Mà hiện tại hắn có thể dùng, ngoại trừ Chư Thần Bộ, trên thân chỉ còn lại hộp kiếm thánh giai cùng với Tiên Linh kiếm, còn có Ám Thương kiếm, đều là thánh giai. Thế nhưng, vẫn còn thiếu rất nhiều.

Hiện tại, có thể đặt lên trên mặt bàn, cũng chỉ có Chư Thần Bộ cùng với Trấn Hồn Kiếm!

Bởi vì hiện tại, đối thủ hắn phải đối mặt đã hoàn toàn khác biệt so với lúc trước!

Tại chỗ, Diệp Huyền yên lặng một lát, sau đó nhìn về phía Độc Cô Huyên:

- Thiên Vực này có chỗ bán đồ không?

Độc Cô Huyên hỏi:

- Ngươi muốn mua đồ?

Diệp Huyền gật đầu:

- Muốn thu mua một số kiếm, thuận tiện tìm người hỗ trợ cùng tìm kiếm Linh Nhi.

Hiện tại Diệp Linh không rõ tung tích, mà tất cả người Cổ gia đều đã bị diệt, hắn căn bản không thể nào tìm kiếm, cho nên, hiện tại hắn nhất định phải tìm người hỗ trợ, nhiều người lực lượng lớn!

Độc Cô Huyên trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Vị Ương thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận