Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3156: Người này là ai?

Diệp Lăng Thiên liếc mắt nhìn tiên tổ chi hồn vừa nói chuyện kia rồi cười bảo: "Ngươi đang nói đùa đấy à?"

Nghe vậy, tiên tổ chi hồn đó thấp giọng thở dài.

Hắn ta biết hai người này hoàn toàn không có khả năng cùng tồn tại rồi!

Tiên tổ chi hồn kia không nói thêm gì nữa mà đứng ra đằng sau Diệp Thần.

Mọi người đều hơi khó hiểu.

Tiên tổ chi hồn kia liếc mắt nhìn đám người có mặt ở đó: "Nàng ta đúng là rất mạnh và rất ưu tú, cũng thích hợp làm tộc trưởng của Diệp tộc hơn! Nhưng nàng ta quá ích kỷ! Có nàng ta ở đây thì Diệp tộc ta sẽ không còn xuất hiện thêm bất cứ một người ưu tú nào nữa, và cũng không dám! Điều quan trọng nhất là người mà nàng ta muốn giết không hề phạm lỗi gì cả, chỉ bởi vì uy hiếp đến nàng ta cho nên nàng ta mới giết."

Nói rồi, hắn ta lắc đầu: "Hành vi kiểu này thật sự quá mức ích kỷ! Lão phủ tin rằng nếu một ngày nào đó Diệp tộc xảy ra xung đột với nàng ta thì nàng ta sẽ không hề do dự mà vứt bỏ Diệp tộc!"

Nghe vậy, toàn bộ cường giả Diệp tộc trong tổ từ đều im lặng.

Diệp Lăng Thiên cười đáp: "Ai có thể diệt Diệp tộc ta? Ai dám?"

Diệp Thần đáp: "Chuyện này chuyện nội bộ của Diệp tộc ta, không liên quan gì đến Diệp huynh cả, vốn dĩ ta muốn tự mình giải quyết, tuy rằng bây giờ ta vẫn còn vài con át chủ bài nhưng nếu dùng thì Diệp tộc sẽ bị chia tách và diệt vong, ta không muốn nhìn thấy một màn này, cho nên ta hy vọng Diệp huynh có thể sử dụng Kiếm Chủ Lệnh!"

Lúc này, Diệp Thần ở bên cạnh đột nhiên khẽ cười, nói: "Ta có thể hiểu cho các vị trưởng lão!"

Diệp Huyền hỏi: "Chuyện gì thế?"

Bây giờ không có một ai trong Diệp tộc dám chống lại Diệp Lăng Thiên này cả!

Diệp Thần gật đầu: "Ngày xưa ta có cơ hội giết nàng ta, nhưng mấy năm trôi qua rồi, nàng ta đã lớn mạnh hơn ngày xưa, hơn nữa, ta không có cách nào hoàn toàn dung hợp với cơ thể của ngươi, cho nên..."

Làm sao bọn họ không hiểu đạo lý này cơ chứ?

Kiếm Chủ Lệnh!"

Trái nàng ta thì Diệp tộc sẽ bị diệt vong!

Nhưng vẫn không có cách nào khác.

Diệp Thần lắc đầu cười, hắn ta từ từ nhắm hai mắt lại, trong lòng nói: "Diệp huynh, ta có một chuyện muốn nhờ, nếu Diệp huynh đồng ý thì ta sẽ tặng Diệp huynh một đại lễ."

Diệp Thần cười bảo: "Ta biết Diệp huynh không muốn dùng Kiếm Chủ Lệnh, nhưng nếu hôm nay không dùng vật này thì ta chỉ có hai sự lựa chọn. Một là huyết chiến với nàng ta, mà huyết chiến sẽ không có phần thắng! Hai là ta chọn chết, từ đây Diệp tộc sẽ được thái bình!"

Người nghe vậy mới nhìn về phía hắn ta, còn hắn ta lại liếc mắt nhìn Diệp Lăng Thiên: "Mẫu thân đúng là rất ưu tú, nhưng... hành động của ngươi sẽ khiến Diệp tộc nhanh chóng diệt vong!"

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: "Lão huynh, ta có hơi khó hiểu, lúc trước nàng ta đã đối xử với ngươi như vậy rồi, tại sao ngươi còn muốn nhường nhịn nữa?"

Diệp Huyền trầm giọng hỏi: "Ngươi muốn giết Diệp Lăng Thiên?"

Diệp Huyền không nói gì cả.

Nói rồi, hắn ta để ý thức của Diệp Huyền điều khiển cơ thể!

Diệp Thần trực tiếp kích hoạt Kiếm Chủ Lệnh, thế nhưng lại không có bất cứ phản ứng nào cả!

Diệp Lăng Thiên vung tay sang bên cạnh, một chiếc ghế xuất hiện ngay bên cạnh nàng ta, nàng ta ngồi xuống ghế, vắt chéo hai chân, khóe miệng hơi nhếch lên: "Nào, cho ta được mở mang tầm mắt đi!"

Diệp Huyền thấp giọng thở dài: "Có một bà mẹ như thế đúng là bi kịch mà!"

Toàn bộ người trong tổ từ đều ngẩng đầu nhìn lên tầng mây.

Diệp Thần cười khổ: "Ta được nàng ta sinh ra, ơn dưỡng dục lớn hơn hết thảy!"

Hắn sắp được biết rồi!

Rốt cuộc Kiếm Minh của cha mạnh đến đâu?

Diệp Huyền cũng đang nhìn tấm Kiếm Chủ Lệnh đó.

Lúc này, trong tay Diệp Thần đột nhiên xuất hiện một tấm Kiếm Chủ Lệnh!

Nói rồi, nụ cười của nàng ta càng xán lạn hơn: "Tiểu gia hỏa, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, người mà ngươi gọi tới nhất định phải mạnh vào đấy nhé, bằng không, ngươi và mấy người bạn, cùng mấy hồng nhan tri kỷ gì đó của ngươi đều sẽ chết rất thảm đấy!"

Diệp Huyền nhìn Kiếm Chủ Lệnh trong tay, hắn không hề do dự một chút nào mà trực tiếp kích hoạt lệnh bài.

Kiếm Chủ Lệnh hơi rung lên, sau đó hóa thành một đạo kiếm quang lao vụt lên trời, tiến thẳng vào trong tầng mây.

Hắn ta mỉm cười: "Diệp huynh, vẫn phải để ngươi tự làm rồi!"

Diệp Huyền gật đầu.

Diệp Lăng Thiên liếc nhìn Kiếm Chủ Lệnh trong tay hắn, cười hỏi: "Định gọi người phải không?"

Diệp Huyền mở hai mắt ra và liếc mắt nhìn đám người có mặt ở đó, cuối cùng, hắn nhìn về phía Diệp Lăng Thiên.

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên xé rách vô số tinh vực, lao thẳng tới trước Vĩnh Sinh Chi Môn, một lão giả bên trong Vĩnh Sinh Chi Môn tức giận quát: "Ai dám tùy tiện xông vào Vĩnh Sinh..."

Phụt!

Đạo kiếm quang kia trực tiếp bay vào trong Vĩnh Sinh Chi Môn, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ Vĩnh Sinh Chi Môn đã vỡ tan tàn, cùng lúc đó, một cái đầu nhuốm máu từ từ rơi xuống từ trong tinh không.

Kiếm quang bay vào trong Vĩnh Sinh Giới!

Toàn bộ Vĩnh Sinh Giới đều sục sôi!

Ngay sau đó, một giọng nói đột nhiên vang lên từ khắp các ngóc ngách trong Vĩnh Sinh Giới: "Người nào dùng Kiếm Chủ Lệnh?"

Người nào đã dùng Kiếm Chủ Lệnh!

Câu này vừa thốt lên đã khiến toàn bộ Vĩnh Sinh Giới chấn động!

Vô số cường giả nhìn về phía bầu trời Diệp Giới.

Trên bầu trời của tổ từ Diệp gia, có một bạch y kiếm tu đang đứng đó!

Nhìn từ vẻ ngoài thì hắn ta trông khoảng hơn ba mươi tuổi, mặc bạch y như tuyết, dáng người thẳng tắp, mày kiếm mắt sáng, rất là tuấn tú!

Trong tay phải của nam tử cầm một thanh kiếm, kiếm dài ba thước, rộng bằng hai ngón tay, trên mũi kiếm có kiếm mang lập lòe.

Bên trong tổ từ Diệp tộc ở bên dưới, nụ cười trên gương mặt của Diệp Lăng Thiên dần dần biến mất.

Mà sắc mặt của đám cường giả Diệp tộc bên trong tổ từ cũng đồng thời trở nên nặng nề hẳn!

Kiếm tu rất mạnh!

Rốt cuộc người này là ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận