Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1750: Trận chiến vận mệnh

Tầng thứ chín khẽ thở dài một hơi: “Khó đến mức ngươi không thể tưởng tượng được! Ngươi cứ thử nghĩ mà xem, từ ngày xưa đến nay được mấy người đạt đến Chủ Tể cảnh? Còn chẳng đến mười người! Lần sau ngươi mà gặp A La thì ngươi có thể hỏi nàng ta, nàng ta sẽ nói cho ngươi biết có khó hay không.”

Diệp Huyền mỉm cười: “Hiện giờ ta không nghĩ đến những chuyện này, ta chỉ muốn đạt đến Luân Hồi cảnh!”

Tầng thứ chín nói: “Thế thì ngươi tìm thêm kiếm đi, hơn nữa ngươi cần phải giác ngộ.”

Diệp Huyền gật đầu, hình như hắn nhớ ra điều gì đó, bỗng hỏi: “Tiền bối, cảnh giới của ngươi là gì thế?”

Tầng thứ chín bật cười ha ha, lại không đáp lời.

Diệp Huyền lắc đầu cười, cũng không hỏi thêm nữa. Với hắn mà nói thì hiện giờ nhiệm vụ cấp bách nhất của hắn chính là đạt tới Luân Hồi cảnh!

Mà để đạt được Luân Hồi cảnh thì hắn bắt buộc phải thôn phệ nhiều kiếm hơn!

Mà tìm kiếm là một chuyện cực kì phiền phức!

Người này chính là Lâm Ma.

Lâm Ma do dự trong chốc lát rồi nói: “Nếu là loại kiếm cực kì tốt thì ta không có, kiếm bình thường thì ta có thể cho Diệp huynh mấy thanh luôn!”

Đúng lúc ấy, có tiếng gõ cửa vang lên, hắn thu hồi tâm tư: “Vào đi!”

Diệp Huyền chớp mắt, sau đó nói: “Có kiếm không? Kiếm cực kì tốt ấy!”

Đi đâu tìm bây giờ?

Diệp Huyền nhìn Lâm Ma: “Lâm huynh tới tìm ta có chuyện gì nữa không?”

Bởi lẽ với Diệp Huyền mà nói, những thanh kiếm bình thường không có tác dụng!

Diệp Huyền gật đầu: “Xem ra chỉ có thể tới chỗ Tiểu Đạo cô nương để mua thôi!”

Diệp Huyền lắc đầu.

Hắn phải tìm những thanh kiếm cực phẩm mới được!

Lâm Ma nhìn Diệp Huyền, mỉm cười: “Diệp huynh, sư tôn bảo ta tới hỏi ngươi, ngươi có cần gì không?”

Diệp Huyền nói: “Hiện giờ các ngươi muốn tấn công Thiên Đạo tinh vực ư?”

Cửa được mở ra, một nam tử bước vào.

Lâm Ma gật đầu: “Trận chiến này chúng ta nhất định sẽ giành chiến thắng!”

Hiện giờ kiếm bình thường chẳng có tác dụng gì đối với Diệp Huyền, hắn muốn kiếm tốt thì chỉ đành đi tìm Tiểu Đạo thôi.

Lâm Ma gật đầu: “Chúng ta muốn tấn công Thiên Đạo tinh vực! Diệp huynh, sư tôn muốn kìm hãm Nhậm Bình Sinh, nhưng chúng ta lại không biết Hộ Đạo giả còn có bao nhiêu cường giả nữa, thế nên tới khi ấy mong Diệp huynh phải cẩn thận!”

Diệp Huyền bước ra khỏi phòng, nhìn về phía chân trời. Lúc này, có rất nhiều cường giả của Thiên Ma tộc đang không ngừng bay lên trời. Quy mô lớn thật đấy, hắn chưa từng thấy bao giờ.

Lâm Ma khẽ gật đầu: “Nếu Diệp huynh còn cần gì khác thì cứ dặn dò một câu là được! Ta còn có nhiều việc, xin được cáo từ!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta cũng muốn xem Hộ Đạo giả chống đỡ kiểu gì!”

Lâm Ma mỉm cười: “Sư tôn không nói như vậy, thế nên có ra tay hay không thì tùy Diệp huynh.”

Diệp Huyền mỉm cười: “Nếu ta suy nghĩ như thế thì ngươi thấy Vô Hy tiền bối còn bảo vệ ta nữa không? Hơn nữa, hiện giờ ta không ra tay thì chẳng lẽ phải đợi đến lúc Thiên Ma tộc bại trận mới ra tay sao?”

Diệp Huyền nói: “Các ngươi muốn ta ra tay?”

Gần như các cường giả của Thiên Đạo tinh vực đều có mặt đầy đủ!

Diệp Huyền gật đầu, hóa thành một đường kiếm quang rồi bay lên trời. Một lát sau, hắn theo các cường giả của Thiên Ma tộc tới chiến trường ngoại vực. Mà lúc này, ở bờ bên kia Giới Hà đã có vô số các cường giả.

Tầng thứ chín trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Dù thế nào thì ngươi cũng phải cẩn thận, Thiên Ma tộc hay Hộ Đạo Giả thì cũng đều không đơn giản đâu!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta hiểu rồi!”

Tầng thứ chín nói: “Ngươi có muốn ra tay không?”

Diệp Huyền gật đầu: “Chắc chắn là phải ra tay rồi! Đây là một cơ hội rốt đối với ta!”

Tầng thứ chín nói: “Ngươi khiến tất cả bọn họ đều thất bại là được còn gì?”

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.

Tầng thứ chín nói: “Bình thường thì chắc hai bên cũng ngang tài ngang sức thôi, nhưng mà nếu bọn họ đã dám ra tay thì chứng tỏ bọn họ đã có biện pháp! Thế nên tiếp theo đây chúng ta có kịch hay để xem rồi!”

Diệp Huyền khẽ nói: “Tiền bối, Thiên Ma tộc có đánh thắng được Hộ Đạo giả không?”

Thiên Ma tộc!

Trong những người ấy, Diệp Huyền trông thấy hai người quen thuộc.

Thiên Nhạn và Thiên Hàm!

Trông thấy ánh mắt của Diệp Huyền, Thiên Nhạn cũng nhìn về phía hắn. Hiện giờ Diệp Huyền đã được Hộ Đạo giả coi là một tên phản đồ.

Trông thấy Thiên Hàm, Diệp Huyền bèn khẽ mỉm cười.

Với hai tỷ muội Thiên Hàm và Thiên Nhạn thì đương nhiên, Diệp Huyền không hề có ác ý.

Thiên Hàm quay đầu nhìn Thiên Nhạn và nói: “Tí nữa phải cẩn thận đấy!”

Thiên Nhạn gật đầu.

Trên không trung, Diệp Huyền liếc nhìn các cường giả của Thiên Đạo thành. Không thể không nói, cường giả của Thiên Đạo thành thực sự rất mạnh, hơn nữa số lượng còn rất nhiều.

Đúng là một trận đại chiến quyết định sinh tử!

Trận chiến này có liên quan đến vận mệnh của cả hai tộc!

Lúc này, Nhậm Bình Sinh đột nhiên xuất hiện ở trên hư không phía xa xa. Hắn ta liếc mắt một cái đã trông thấy Diệp Huyền. Thấy Nhậm Bình Sinh đang nhìn mình, Diệp Huyền bèn mỉm cười, sau đó phất tay coi như chào hỏi.

Nhậm Bình Sinh nhìn chằm chằm vào hắn, Diệp Huyền cười, nói: “Tiền bối, ta thích dáng vẻ ngứa mắt ta nhưng lại chẳng thể trừ khử ta của ngươi đó!”

Diệp Huyền vừa dứt lời thì tất cả cường giả có mặt đều nhìn hắn.

Đương nhiên, người của Thiên Đạo tinh vực đều biết Diệp Huyền, bởi lẽ Thiên Tuyển Chi Tử đã chết trong tay hắn!

Chuyện hắn giết chết Thiên Tử đã sớm được lan truyền khắp Thiên Đạo tinh vực.

Nhậm Bình Sinh thu hồi ánh mắt, sau đó nhìn Vô Hy: “Chắc ngươi cũng biết thế đạo hiện giờ như thế nào. Thời đại này đã không còn là thời đại của chúng ta nữa, chúng ta cứ liều mạng thì thì còn nước cả hai cùng bại thôi!”

Vô Hy mỉm cười: “Chắc ngươi cũng biết tình hình hiện giờ của Thiên Ma tinh vực chúng ta, ngươi thấy ta được lựa chọn sao?”

Nhậm Bình Sinh nói: “Ngươi còn một sự lựa chọn! Chúng ta có thể để người Thiên Ma tộc các ngươi vào Thiên Đạo tinh vực. Hai tộc chúng ta cùng nhau tồn tại, thế nhưng ta có một điều kiện. Đó chính là ta muốn đầu của Diệp Huyền, ta muốn đích thân ngươi lấy đầu của hắn giao cho ta.”

Nghe vậy, Diệp Huyền ở phía dưới bỗng híp hai mắt lại.

Lúc này, giọng nói của tầng thứ chín vang lên trong đầu hắn: “Chạy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận