Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3124: Chuẩn bị tâm lý

Lúc này, Lý Thị Tín đã biến mất.

Diệp tộc!

Diệp Huyền đứng bên dưới im lặng rất lâu sau đó nói: "A Tị Đạo, Mục Thánh, nói với ta về Diệp tộc đi!"

Mục Thánh gật đầu: "Diệp tộc đã từng là đệ nhất đại tộc tại Vĩnh Sinh Giới..."

Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Ý cảnh thuộc cấp bậc gì ở Diệp tộc vậy?"

Mục Thánh liếc mắt nhìn hắn: "Thuộc hàng tạp nham."

Diệp Huyền lập tức nằm vật xuống, từ từ nhắm hai mắt lại: "Thôi đừng nói nữa, để ta yên tĩnh một chút."

Nói rồi, hắn kéo bàn tay của Sinh Mệnh pháp tắc ở bên cạnh đặt lên đầu mình: "Chữa giúp ta với, ta đau đầu quá..."

Hư ảnh kia cẩn thận tránh né những tử khí đó, hắn ta chậm rãi đi về phía xa, sau khoảng một canh giờ mới nhìn thấy một cánh cửa đá màu trắng!

Mà xung quanh Vĩnh Sinh Chi Môn này còn có nhiều thi thể hơn!

Rất nhiều, phủ khắp toàn bộ tinh không!

Thông qua cánh cửa này là có thể đến được Vĩnh Sinh Giới trong truyền thuyết!

Cứ như vậy, sau khoảng một ngày, hư ảnh này đã tới một tinh không tĩnh lặng.

Thế nhưng tất cả đều bị chém chét.

Mọi người: "..."

Mỗi một thi thể ở nơi này thấp nhất cũng là Ý cảnh, đến ngay cả Trụ cảnh cũng nhiều không kể xiết.

Trong tinh không tĩnh lặng này có vô số cỗ thi thể đang trôi lơ lửng!

Trong một tinh không nào đó, một hư ảnh không ngừng xuyên qua tinh không.

Vĩnh Sinh Chi Môn!

Vĩnh sinh chi khí, đó chính là thứ mà vô số người tu hành khao khát có được!

Tử khí ở nơi này nồng đến độ gần như hóa thành thực chất, cho dù có là cường giả Ý cảnh cũng hơi khó mà chấp nhận nổi!

Cho dù là Dị Duy tộc cũng rất động lòng nhưng bọn họ lại không dám có suy nghĩ gì khác!

Mấy người này đều là những người muốn tiến vào Vĩnh Sinh Giới!

Vĩnh Sinh Giới!

Nghe vậy, con ngươi của nam tử kia chợt co rút.

Vẻ mặt của nam tử không thay đổi: "Nói!"

Dường như phát hiện ra gì đó, dị duy nhân này quay phắt đầu nhìn về phía đằng xa, cách đó không xa có một nữ tử ngồi ở đó, nữ tử này thoạt nhìn chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi, mặc một bộ váy dài màu đen, trên mi gian vẽ một huyết văn.

Nam tử nhìn dị duy nhân trước mặt với vẻ mặt lạnh lùng.

Diệp Lăng Thiên chẳng nói gì cả mà nhìn chằm chằm vào đống tấu chương trong tay.

Đúng lúc này, đột nhiên Vĩnh Sinh Chi Môn kia rung chuyển, ngay sau đó có một nam tử bước ra ngoài.

Rất lâu sau, Diệp Lăng Thiên đặt một quyển tấu chương trong tay sang bên cạnh và nhìn dị duy nhân ở bên dưới kia: "Còn sống sao?"

Tuy rằng hắn ta là cường giả Ý cảnh nhưng giờ khắc này hắn ta lại cảm thấy mình nhỏ bé như một hạt bụi vậy!

Dị duy nhân kia đứng ngay chính giữa đại điện, hơi cúi đầu, thậm chí còn không dám thở mạnh.

Dị duy nhân kia vội vàng cung kính hành lễ: "Tại hạ tới từ Dị Duy Giới có chuyện cần bẩm báo với Diệp gia!"

Dị duy nhân kia lập tức cung kính hành lễ: "Tham kiến tộc trưởng Diệp tộc!"

Nữ nhân trước mặt này chính là tộc trưởng của Diệp tộc – Diệp Lăng Thiên!

Cũng chính là một trong tứ đại cường giả ở Vĩnh Sinh Giới hiện nay!

Dị duy nhân vội vàng nói: "Diệp Thần của Diệp tộc đã trở về rồi!"

Dị duy nhân kia đột nhiên xuất hiện bên trong một đại diện, đại điện này vô cùng yên tĩnh.

Nam nhân còn ở đó lộ ra vẻ mặt hơi khó tin, sau đó hắn ta quay người rời đi.

Đúng lúc này, không gian xung quanh dị duy nhân kia chợt biến thành một lốc xoáy màu đen, ngay sau đó, dị duy nhân đó trực tiếp biến mất hút.

Dị duy nhân kia vội vàng cung kính đáp: "Phải!"

Diệp Lăng Thiên đứng dậy đi về phía hắn ta, cả người dị duy nhân này run như cầy sấy, lúc này, hắn ta cảm giác như thể có mấy chục vạn ngọn núi lớn đang đè lên người mình vậy!

Diệp Lăng Thiên nhìn dị duy nhân trước mặt: "Chuyển thế luân hồi?"

Dị duy nhân lại gật đầu, run rẩy đáp: "Vâng!"

Diệp Lăng Thiên từ từ nhắm hai mắt lại: "Ra ngoài!"

Vừa dứt lời, sáu hắc bào nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng ta, đám người đồng loạt quỳ xuống, phủ phục dưới đất.

Vẻ mặt của Diệp Lăng Thiên không thay đổi: "Không giải thích gì sao?"

Một hắc bào nhân dẫn đầu khàn giọng đáp: "Tộc trưởng, hôm đó chúng ta đã tận mắt nhìn thấy hắn ta bị nữ tử kia giết chết..."

Diệp Lăng Thiên nhìn hắn ta: "Chết sạch sẽ không?"

Tăng Kiếp gật đầu: "Rõ!"

Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói: "Sợ là nữ nhân của Hách Lạp tộc kia đã biết chuyện này rồi, phải chuẩn bị tâm lý trước đi!"

Tăng Kiếp dừng lại.

Lúc này, Diệp Lăng Thiên lại lên tiếng: "Chờ đã!"

Nói rồi, hắn ta quay người rời đi.

Tăng Kiếp gật nhẹ đầu: "Biết!"

Cùng với nàng ta vừa dứt lời, một bàn tay to vô hình đột nhiên vơ ngang một đường trong đại điện, sáu hắc bào nhân kia trực tiếp bị quét đi!

Dị duy nhân kia còn run rẩy dữ hơn!

Sáu người này chính là cường giả Trụ cảnh đấy!

Giết như vậy luôn sao?

Diệp Lăng Thiên đi đến cửa đại điện và nhìn về phía chân trời xa xăm, ở đó có một đám mây mầu trắng trôi lững lờ, trời rất xanh, mây rất đẹp.

Dị duy nhân phía sau nàng ta không dám thở mạnh.

Một lúc sau, đột nhiên Diệp Lăng Thiên nói: "Tăng Kiếp!"

Vừa dứt lời, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng ta, hắn ta cung kính hành lễ: "Tộc trưởng."

Vẻ mặt của Diệp Lăng Thiên không thay đổi: "Biết phải làm thế nào chưa?"

Nói rồi, nàng ta đi về phía cửa đại điện đằng xa.

Diệp Lăng Thiên đột nhiên nói: "Kéo xuống dưới cho chó ăn!"

Hắc bào nhân lập tức bò dậy : "Mong tộc trưởng cho chúng ta một cơ hội lập công chuộc tội!"

Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói: "Như vậy xem là chưa chết hoàn toàn rồi."

Cả người hắc bào nhân bắt đầu run lên.

"Chuyện này..."

Diệp Lăng Thiên lại nói: "Tất cả mọi thứ liên quan đến hắn đều phải xóa sổ hết, ta không muốn nghe thêm bất cứ một chuyện gì liên quan tới hắn nữa!"

Tăng Kiếp hơi hành lễ rồi quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận