Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1623: Không bằng mở thư ốc ra

Huyền Ngoa trầm giọng nói: “Rốt cuộc ngươi đã phát hiện ra cái gì?”

Dị Thú Kinh nói: “Có biết bạch y nam tử là ai không?”

Huyền Ngoa lắc đầu.

Dị Thú Kinh ngẩng đầu nhìn chân trời, nhẹ giọng nói: “Nếu là trước kia, ta sẽ rất hoài nghi, hoài nghi thư ốc có thể đối kháng Ngũ Duy kiếp, nhưng hiện tại sau khi thấy bạch y nam tử thì ta biết, thư ốc nhất định có thể đối kháng Ngũ Duy kiếp!”

Huyền Ngoa nhíu mày: “Vì sao?”

Dị Thú Kinh nhẹ giọng nói: “Bọn hắn đã ra tay!”

Bọn hắn?

Huyền Ngoa nhíu mày đang muốn nói chuyện thì đúng lúc này, dường như nàng nghĩ đến gì đó, đồng tử chợt co lại: “Bọn hắn...”

Không lâu sau, hắn đã đi tới lối ra của Vĩnh Sinh chi địa, lại xoay người liếc nhìn tấm bia đá phía sau rồi lắc đầu.

Diệp Huyền nắm tay Tiểu Phạn đi ra khỏi Vĩnh Sinh chi địa.

Diệp Huyền nhìn lướt qua bốn phía rồi nhíu mày.

Tiểu Phạn!

Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyền đã đi tới chỗ của lão giả thợ rèn, mà lúc này, lão nhân thợ rèn đã không còn ở đó nữa!

Hắn nhìn lướt qua bốn phía: “Phệ Linh tộc và Vô Địch tông đâu?”

Trên ngọn núi, Dị Thú Kinh nhẹ giọng nói: “Ta ngược lại muốn nhìn xem, nữ tử váy trắng có thể chống đỡ được hay không!”

Mà hai người vừa mới rời đi, Dị Thú Kinh đã đột nhiên xuất hiện trước tấm bia đá. Nàng nhìn lối ra, nhẹ giọng nói: “Thế giới bên ngoài quá hỗn tạp!”

Đi rồi à?

Bên Diệp Huyền cũng không rời đi mà tới trước Tử Nhân cung. Hắn không đi vào mà đứng ở bên ngoài Tử Nhân cung hành lễ sư đồ rồi xoay người rời đi.

Vốn nghĩ lúc này có thể thấy Vĩnh Sinh chi kiếm trong truyền thuyết, đáng tiếc không gặp được. Có điều cũng may lúc này thu hoạch không ít, quan trọng nhất là bên người có thêm tiểu cô nương này!

Rời đi!

Một lát sau, hắn cung kính hành lễ với trước mặt rồi xoay người rời đi.

Diệp Huyền nhíu mày hơi khó chịu, hắn còn muốn sau khi đi ra đánh một trận oanh liệt với Vô Địch tông và Phệ Linh tộc mà!

Sau khi rời khỏi Vĩnh Sinh chi địa, Diệp Huyền thấy nữ phu tử, Trương Văn Tú và Tàn Nữ. Có điều cường giả Vô Địch tông và Phệ Linh tộc lại biến mất sạch sẽ.

Nữ phu tử nói: “Ba canh giờ trước bọn họ đột nhiên rời đi, có chút kỳ lạ.”

Trương Văn Tú gật đầu: “Ta đi cùng ngươi!”

Trương Văn Tú xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nàng nhìn hắn: “Ngươi chắc chắn chứ?”

Tiểu Phạn liếc nhìn Trương Văn Tú rồi thu hồi kiếm.

Diệp Huyền nhìn nữ phu tử: “Ta đi Phệ Linh tộc!”

Diệp Huyền cười nói: “Tiểu Phạn!”

Có điều không sao, vẫn còn có cơ hội!

Trương Văn Tú giơ ngón tay cái lên với hắn: “Ngươi thật lợi hại!”

Diệp Huyền gật đầu.

Trương Văn Tú nói: “Dẫn từ trong ấy ra à?”

Nói xong, hắn dẫn theo Tiểu Phạn rời đi.

Mà sắc mặt Trương Văn Tú lại vô cùng ngưng trọng vì trong nháy mắt vừa rồi, nàng đã cảm nhận được khí tức tử vong!

Thấy Tiểu Phạn thu hồi kiếm, Diệp Huyền nhất thời thở phào nhẹ nhõm, thực lực của Trương Văn Tú dĩ nhiên là rất mạnh, nhưng so sánh với Tiểu Phạn chắc chắn vẫn có một chút chênh lệch.

Trương Văn Tú nhìn Diệp Huyền: “Nàng ta là ai?”

Diệp Huyền cười nói: “Chắc chắn!”

Đúng lúc này Tiểu Phạn bên cạnh Diệp Huyền đột nhiên nhìn Trương Văn Tú, định xuất kiếm. Sắc mặt Diệp Huyền thay đổi, vội vàng ngăn cản Tiểu Phạn: “Đừng, đừng kích động! Đây là người của mình!”

Trương Văn Tú nhíu mày: “Sao hả, chê thực lực của ta thấp sao?”

Diệp Huyền nói: “Không cần!”

Nói xong, nàng liếc nhìn Tiểu Phạn: “Ngươi rất mạnh!”

Tiểu Phạn nhìn Trương Văn Tú mà không nói gì.

Diệp Huyền liếc nhìn Trương Văn Tú và nữ phu tử rồi nói: “Các ngươi đi Phệ Linh tộc đi! Đến lúc kết thúc rồi!”

Trương Văn Tú nhìn Diệp Huyền: “Ngươi có nắm chắc không?”

Diệp Huyền gật đầu: “Hiện tại rất chắc chắn!”

Trương Văn Tú nói: “Vậy thì đi!”

Diệp Huyền gật đầu rồi dẫn theo ba nữ tử Trương Văn Tú biến mất tại chỗ.

Phệ Linh tộc!

Chỉ chốc lát sau, hắn đã dẫn theo ba nữ tử đi tới vị trí trước kia của Linh Giới, nhưng Linh Giới đã tan hoang này không có một bóng người!

Thấy cảnh này, Diệp Huyền nhíu mày, nhìn lướt qua bốn phía: “Toàn bộ đi rồi!”

Nữ phu tử nhẹ giọng nói: “Hình như bọn họ biết ngươi sắp đến!”

Nói xong nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi có biết chuyện gì đang xảy ra không?”

Diệp Huyền khẽ nói: “Hẳn là có liên quan đến bạch y nam tử thần bí!”

Nói xong, hắn nhìn nữ phu tử: “Phu tử, Phệ Linh tộc và Vô Địch tông không thể nào biến mất không dấu vết như vậy, ngươi giúp ta điều tra bọn họ một chút.”

Nữ phu tử gật đầu: “Được!”

Trương Văn Tú đột nhiên nói: “Không bằng mở thư ốc ra?”

Mở thư ốc ra!

Diệp Huyền trầm mặc một lát, lắc đầu: “Không được.”

Sau khi chứng kiến sự đáng sợ của Vĩnh Sinh chi địa, hiển nhiên hắn không dám khinh thường Vô Biên Địa Hạ thành và Hư Vô Duy Độ, hai nơi này cũng có chủ ý với thư ốc!

Còn có bạch y nam tử nữa!

Hiện tại nếu mở ra sợ là sẽ bị đánh hội đồng ngay!

Dường như nghĩ đến gì đó, ánh mắt Diệp Huyền sáng lên: “Lão tử có thể đi tìm nữ tử váy trắng, ở bên cạnh nàng mở tòa thư ốc này ra, con mẹ nó, ai mà dám động đến ta?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận