Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3302: Ta là kiếm tu

Ầm!

Một mảnh kiếm quang chợt bùng nổ, ngay sau đó, hắc y lão giả kia trực tiếp lùi lại hơn nghìn trượng, mà hắn ta vừa mới dừng lại thì sợi xích trong tay hắn ta đã trực tiếp vỡ nát!

Mọi người lại hóa đá!

Chấp pháp trưởng lão này cũng không phải là đối thủ?

Hắc y lão giả kia cũng hơi hoang mang, vậy mà mình lại bị một nhát kiếm đánh lùi sao?

Cách đằng xa, Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Có khả năng ngươi không dẫn được ta đi đâu!"

Hắc y lão giả tức giận nói: "Làm càn! Ngươi muốn tạo phản đúng không? Ngươi..."

Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong tay hắn, sau đó hắn chậm rãi bước về phái đối phương.

Hắn ta biết Diệp Huyền vẫn luôn che giấu thực lực của mình nhưng không ngờ thực lực của hắn lại khủng khiếp đến mức độ này!

Thế này cũng đáng sợ quá rồi!

Đúng lúc này, Cổ Thanh trưởng lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, vội vàng nói: "Đừng làm loạn!"

Mà ngay cả chấp pháp trưởng lão cũng không phải đối thủ của hắn nốt!

Sắc mặt của hắc y lão giả lập tức thay đổi!

Diệp Huyền gật đầu: "Được!"

Ầm!

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc sau đó đáp: "Hắn ta muốn dẫn ta đi!"

Người trước mặt này muốn giết hắn ta!

Một luồng kiếm thế lớn mạnh trực tiếp bao phủ lấy hắc y lão giả!

Không chỉ giết Hư Yếm trên Địa Bảng mà còn giết cả trưởng lão nội môn!

Diệp Huyền bằng lòng nghe lời hắn ta vậy chứng minh Diệp Huyền không có ý định phản bội Đại Linh Thần Cung, thế này vẫn còn cứu được!

Thật ra lúc này, trong lòng hắn ta cũng vô cùng kinh hãi!

Cổ Thanh quy người nhìn về phía chấp pháp trưởng lão kia: "Trưởng lão, hắn là người yêu nghiệt nhất trong số các đệ tử ngoại môn của ta, hắn..."

Cổ Thanh trầm giọng bảo: "Để ta xử lý!"

Nghe vậy, trong lòng Cổ Thanh lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Diệp Huyền đang định lên tiếng thì lúc này, chấp pháp trưởng lão kia lại nói: "Cứ để hắn giết đi! Ngược lại lão phu muốn xem xem hắn có dám động vào ta không, hắn..."

Diệp Huyền cười bảo: "Đến trưởng lão nội môn mà ta còn dám giết thì thôi, lẽ nào lại không dám giết ngươi chắc?"

Giữa mi gian của hắn ta cắm một thanh kiếm!

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Ngươi có tin ta chém chết cả ngươi luôn không?"

Chọc vào tổ ong vò vẽ rồi!

Chấp pháp trưởng lão kia lại ngắt lời của hắn ta: "Hắn đã giết đệ tử nội môn, lại còn giết cả trưởng lão nội môn, đây là tội ác tày trời, hắn nhất định phải chết, hắn..."

Tên này bị điên rồi sao?

Đáng sợ quá!

Sắc mặt của đám đệ tử nội môn có mặt ở đó cũng vô cùng nặng nề.

Nghe thế, chấp pháp trưởng lão gằn giọng nói: "Ngươi dám, ngươi..."

Trông thấy một màn này, sắc mặt của Cổ Thanh cũng trở nên trắng bệch như tờ giấy!

Lần này xong rồi!

Đến ngay cả chấp pháp trưởng lão mà người này cũng dám giết luôn!

Nói xong, hắn lại định ra tay nhưng lúc này, Cổ Thanh vội vàng ngăn hắn lại, hắn ta cười khổ: "Đừng kích động! Nếu ngươi giết hắn ta vậy tương đương với chọc vào tổ ong vò vẽ đấy, đám người ở Chấp Pháp Điện đó không có một ai thiện lành đâu!"

Chấp pháp trưởng lão kia lập tức tắt đài!

Vút!

Đột nhiên Diệp Huyền biến mất tại chỗ!

Gặp ai cũng dám giết!

Vấn đề là còn có thể giết chết nữa chứ...

Chấp pháp trưởng lão này yếu như vậy sao?

Cổ Thanh ở một bên cười khổ: "Xong rồi!"

Diệp Huyền cười đáp: "Chưa xong đâu!"

Cổ Thanh nhìn về phía hắn, Diệp Huyền mỉm cười bảo: "Ta giết càng nhiều thì cơ hội sống sẽ càng lớn!"

Cổ Thanh hơi nhíu mày với vẻ khó hiểu!

Đúng lúc này, một luồng uy áp lớn mạnh đột nhiên xuất hiện ở đó!

Cảm giác được luồng uy áp ấy, đám người có mặt ở đó đều thay đổi sắc mặt!

Bạch bào lão giả hơi nhíu mày: "Tại sao?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Ta sẽ không thấy ngươi chướng mắt!"

Bạch bào lão giả nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Thấy bọn họ chướng mắt nên giết, vậy nếu ngươi thấy ta chướng mắt thì sao? Có phải ngay cả ta cũng giết luôn không?"

Từ khi nào mà ngoại môn lại có một tên biến thái như thế?

Tên Diệp vênh váo nhất đời này!

Mẹ nó chứ!

Những đệ tử nội môn khác cũng vội vàng cung kính hành lễ!

Trương Hằng!

Đây chính là đại trưởng lão nội môn, trong nội môn, hắn ta thuộc vào loại lớn nhất và cũng là mạnh nhất kia!

Ánh mắt của Trương Hằng rơi lên người Diệp Huyền: "Ngươi đã giết người!"

Diệp Huyền gật đầu: "Giết rồi!"

Trương Hằng hỏi: "Tại sao giết người?"

Diệp Huyền cười đáp: "Thấy bọn họ chướng mắt đó!"

Thấy bọn họ chướng mắt!

Lời này vừa thốt ra, sắc mặt của mọi người đều trở nên vô cùng kỳ quái!

Trông thấy người này, Cổ Thanh vội vàng cung kính hành lễ: "Tham kiến Trương Hằng trưởng lão!"

Lúc này, một bạch phát lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

E rằng không thể giết chết người tới lần này chỉ với một nhát kiếm được rồi!

Diệp Huyền cũng hơi nhíu mày lại!

Là Thánh Nhân chân chính!

Đây là khí tức của Tiểu Thánh Nhân!

Diệp Huyền cười đáp: "Vì người không phạm ta thì ta không phạm người!"

Bạch bào lão giả hơi sững sờ, sau đó hỏi: "Bọn họ phạm ngươi cho nên ngươi mới giết bọn họ?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng rồi."

Trương Hằng nhìn chằm chằm vào hắn: "Hành vi này của ngươi quá mức cực đoan! Thị phi đúng sai đã tự có cung quy quyết định, nào đến lượt ngươi..."

Diệp Huyền đột nhiên lắc đầu: "Trưởng lão, đúng với sai này đối với các ngươi mà nói thật sự quan trọng sao?"

Bạch bào lão giả nhìn hắn: "Ngươi có ý gì?"

Diệp Huyền cười đáp: "Vương Tu sỉ nhục ta và đệ tử ngoại môn ta vậy tại sao ta không thể giết hắn ta?"

Bạch bào lão giả cười nói: "Vương Tu sỉ nhục ngươi là hắn ta không đúng, nhưng ngươi không có quyền giết hắn ta!"

Diệp Huyền nhìn thẳng vào hắn ta: "Trưởng lão, ta là kiếm tu!"

Kiếm tu!"

Bạch bào lão giả hơi híp mắt lại.

Kiếm tu toàn là một đám người vừa nóng tính vừa thối vừa cứng ngắc, người bình thường đều không muốn chọc vào kiếm tu cho lắm!

Cho dù là người của Chiến Các cũng sẽ không vô duyên vô cớ chọc vào kiếm tu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận