Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3866. Không có thứ hai! (2)



Chương 3866. Không có thứ hai! (2)




Hai mắt hắc bào nam tử đỏ ngầu: “Diệp Huyền!”
Diệp Huyền nở nụ cười lạnh lùng: “Ngươi là chó hả? Ngươi chỉ biết sủa thôi hả? Nào, xin ngươi giết chết ta đấy!”
Hắc bào nam tử đột nhiên gào lên, ngay sau đó hắn ta nhảy lên xông về phía Diệp Huyền. Một luồng sức mạnh to lớn cũng cuộn trào về phía Diệp Huyền. Chỉ trong chốc lát, cả tinh không như sục sôi!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền đẩy ngón tay cái.
Uỳnh!
Một tiếng kiếm vang lên, ngay sau đó một thanh kiếm lóe lên!
Uỳnh!
Ở phía xa xa, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Hắc bào nam tử kia lập tức lùi đi hàng vạn trượng. Mà lần này, sau khi hắn ta dừng lại, hắn ta chỉ còn linh hồn!
Khoảnh khắc ấy, hắc bào nam tử sững sờ!
Diệp Huyền đột nhiên đau khổ nói: “Trời ơi! Sao mà ngươi yếu vậy? Ngươi… tại sao ngươi yếu như vậy hả?”
Hắc bào nam tử: “…”
Diệp Huyền đột nhiên lắc đầu thở dài, sau đó quay người rời đi.
Hắc bào nam tử sững sờ, đối phương không ra tay ư?
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng dừng bước: “Ngươi… quá yếu! Ngươi yếu như vậy cũng chẳng xứng chết dưới kiếm của ta! Nếu như ta là ngươi, ta sẽ mua miếng đậu về rồi đập đầu chết luôn. Yếu thế ta cũng sợ phải sống trên thế gian này ấy!”
Nói đoạn, hắn bèn đi về phía xa xa!
Hắc bào nam tử phía sau đột nhiên gào lên như một con dã thú: “Tên kiếm tu đáng chết kia, ngươi dám sỉ nhục ta, ngươi…”
Diệp Huyền đột nhiên dừng bước, hắn quay người nhìn bắc bào nam tử: “Qua đây đánh ta đi này! Ta cầu ngươi qua đánh chết ta đấy, ta thực sự muốn chết!”
Hắc bào nam tử nhìn Diệp Huyền như nhìn ma quỷ, linh hồn hắn ta đang run rẩy: “Ngươi…”
Diệp Huyền khẽ lắc đầu: “Từ giờ trở đi ta không nói chuyện với ngươi nữa! Ngươi yếu như vậy, không có tư cách nói chuyện với ta! Ta không nói chuyện với phế vật, cảm ơn!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi!
Tiểu tháp: “…”
Ở phía xa xa, hắc bào nam tử sắp điên mất!
Ai mà chịu nổi khi bị sỉ nhục như vậy? Người có chút huyết tính cũng chẳng chịu được nữa là!
Hắc bào nam tử xông thẳng về phía Diệp Huyền, hiện giờ hắn ta chỉ muốn giết chết Diệp Huyền, thậm chí là đồng quy vu tận với Diệp Huyền!
Đúng lúc ấy, một nữ tử đột nhiên xuất hiện trước mặt hắc bào nam tử. Nàng phất tay áo, hắc bào nam tử đã bị một luồng sức mạnh thần bí chế trụ.
Nữ tử này mặc y phục đơn giản, tóc dài thả sau lưng, dung mạo thanh tú, trên người tỏa ra vẻ điềm đạm. Bên eo nàng có treo một tiểu hà bao, bên trên có một chữ “Ninh” nho nhỏ.
Hắc bào nam tử nhìn nữ tử bằng ánh mắt phẫn nộ: “Nam Ninh, ngươi đừng có ngăn cản ta!”
Nữ tử tên Nam Ninh kia đột nhiên phất tay.
Chát!
Hắc bào nam tử bị tát bay đi, khi hắn ta dừng lại, linh hồn của hắn ta đã trở nên hư ảo, sau đó là trong suốt hoàn toàn!
Khoảnh khắc ấy, hắc bào nam tử tỉnh ra rồi! Đương nhiên hắn ta cũng sợ hãi!
Vừa rồi hắn ta mất lí trí, quên đi sinh tử, mà hiện giờ sau khi đầu óc thanh tỉnh, hắn ta lại bắt đầu sợ cái chết!
Nam Ninh nhìn hắc bào nam tử bằng ánh mắt lạnh lùng, sau đó nàng quay người nhìn Diệp Huyền đã dừng bước phía xa: “Kiếm tu!”
Diệp Huyền nhìn Nam Ninh, sau đó mỉm cười: “Các ngươi là Dung Binh Đoàn xếp thứ nhất hay là Giang Bạn?”
Nam Ninh nhìn hắn: “Giang Bạn!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Chúng ta đừng phí lời nữa, rất rõ ràng các ngươi được Bạch Trú thành nhờ tới giết ta. Nếu đã là giết ta vậy thì các ngươi chọn đấu riêng hay là đánh hội đồng đây? Nếu như đánh riêng thì chúng ta một đấu một, nếu như đánh hội đồng thì giờ ta sẽ gọi người!”
Nam Ninh nhìn chằm chằm hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền nhíu mày: “Sao nào? Rất khó chọn à?”
Nam Ninh đột nhiên nói: “Ngươi là ai?”
Diệp Huyền sững sờ, sau đó bật cười.
Nam Ninh nhíu mày: “Ngươi cười cái gì hả?”
Diệp Huyền nhìn Nam Ninh, hắn nhếch miệng tỏ vẻ trào phúng: “Đến ta là ai cũng không biết mà lại dám đến giết ta, Giang Bạn, Dung Binh Đoàn các ngươi đều não tàn vậy sao?”
Nam Ninh híp mắt lại, nàng phất tay áo. Chỉ trong chốc lát, thời không trước mặt nàng sục sôi, một luồng sức mạnh băng qua vô số thời không lao về phía Diệp Huyền!
Sức mạnh cực kì kinh khủng!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền đẩy ngón tay cái.
Thanh Huyền Kiếm bay ra!
Vụt!
Đường kiếm này khiến thời không trước mặt Diệp Huyền nứt ra, cùng bị nứt ra còn có sức mạnh của Nam Ninh!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Nam Ninh bèn nhíu mày.
Diệp Huyền nhìn đối phương, trào phúng nói: “Có biết tại sao bạch y nam tử lại hủy đơn không?”
Nam Ninh nhìn hắn: “Cũng hơi tò mò đấy!”
Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm đột nhiên bay đến trước mặt Nam Ninh: “Nữ nhân, ngươi nhìn thanh kiếm này cho kĩ vào, rồi ngươi nghĩ xem, thế giới cấp thấp như Lục Giới của các ngươi có thần vật như thế này không!”
Thế giới cấp thấp như Lục Giới?
Nam Ninh ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền: “Rốt cuộc ngươi là ai!”
Diệp Huyền trào phúng: “Ta là ai ư?”
Tiểu tháp đột nhiên nói: “Ngươi là nhị đại mạnh nhất! Không có thứ hai!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3866.



Bạn cần đăng nhập để bình luận