Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1213: Ta cũng không nợ ngươi gì cả

Rất nhanh sau đó, lại có một tốp người nữa đến. Mấy người này đều là những gương mặt xa lạ, song thực lực của bọn họ lại rất mạnh.

Kẻ thấp nhất đã đạt tới Địa Tiên cảnh!

Mà số lượng Địa Tiên cảnh cũng khoảng hơn năm mươi người!

Năm mươi cường giả Địa Tiên cảnh!

Hơn nữa vẫn còn người tiếp tục tiến vào đại điện.

Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền trông thấy một gương mặt quen thuộc.

Mộ Tiểu Thương!

Thành chủ của Tàng Phong thành!

Mộ Tiểu Thương khẽ mỉm cười: “Vị trí phía sau ngươi không tồi, có thể cho ta không?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Một chỗ ngồi mà thôi, Mộ thành chủ cần gì phải để ý như thế?”

Nói đoạn, hắn chỉ tay về một ghế lô phía không xa.

Mộ Tiểu Thương nhìn Diệp Huyền: “Không thể ngồi chung à?”

Mộ Tiểu Thương nói: “Ta có chỗ ngồi không?”

Mộ Tiểu Thương híp mắt lại: “Ngươi không nể mặt vậy sao?”

Mộ Tiểu Thương đi tới trước mặt Diệp Huyền, nàng mỉm cười: “Đừng bảo là ngươi không chào đón ta đấy nhé?”

Mộ Tiểu Thương nhìn Diệp Huyền, nàng nói: “Ta là bạn của A Liên đấy!”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu: “Có.”

Diệp Huyền cũng cười: “Sao có thể? Chào mừng Mộ thành chủ đại giá quang lâm!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Vị trí đó đã có đặt trước rồi!”

Mộ Tiểu Thương mỉm cười: “Chỉ vì ta chưa giúp ngươi thôi sao?”

Ghế lô đó không tốt bằng vị trí của mấy người Viên Tiểu Đao, song cũng không kém hơn là bao. Có thể nói, vị trí của Viên Tiểu Đao là số một thì ghế lô đó cũng phải số hai.

Diệp Huyền lắc đầu, hắn mỉm cười: “Ngươi giúp ta, ta rất cảm kích. Ngươi không giúp ta thì ta cũng không vì thế mà tức giận hay oán trách. Bởi vì ngươi không nợ ta điều gì cả. Mà hiện giờ, ta chỉ cùng ngươi nói chuyện thôi, hơn nữa…”

Diệp Huyền mỉm cười: “Thì cũng bởi vậy nên Mộ thành chủ mới có ghế lô.”

Diệp Huyền lắc đầu cảm thán: “Mộ thành chủ, Diệp Huyền ta rất coi trọng bạn bè, nhưng Mộ thành chủ chưa là bạn bè của ta, chẳng phải sao?”

Bên trong điện, người tới đã ít đi.

Đương nhiên, điều này phụ thuộc vào thái độ của đối phương!

Vô số người đều muốn được trông thấy Ngũ Duy chí bảo!

Nếu như đối phương không lên tiếng gượng ép thì hắn cũng chẳng muốn phải “hai mặt một lời” như vậy.

Những người khác thì đều ở lại Thiên Giang thành.

Hắn nhìn Mộ Tiểu Thương, nói tiếp: “Mộ thành chủ, ta cũng không nợ ngươi gì cả, mong ngươi hiểu rõ chuyện này! Ta cho ngươi vị trí đã là nể mặt ngươi lắm rồi!”

Lúc này không còn ai bước vào đại điện nữa, song ghế lô phía sau lưng Diệp Huyền vẫn trống trơn.

Một khi có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cường giả của Bắc Cảnh mà ở lại nơi này thì chỉ có nước hi sinh!

Bởi lẽ hắn không dám chắc chắn sẽ có chuyện gì xảy ra!

Diệp Huyền hắn cũng muốn tạo quan hệ tốt với người khác, dẫu không thể làm bạn bè thì cũng cố gắng không làm kẻ địch của nhau.

Dẫu sao thì Ngũ Duy vũ trụ là một vũ trụ mới lạ, nó cao hơn Tứ Duy vũ trụ, món chí bảo đến từ Ngũ Duy vũ trụ sẽ như thế nào đây?

Biết bao người đang tò mò về điều này!

Lần này, Diệp Huyền không để những cường giả của Huyền Hoàng Đại Thế Giới đến. Hay nói một cách chính xác hơn, hắn chỉ để A Liên, Quan Quân, A Tội và Kiều Thiên Nhi đến.

Mộ Tiểu Thương liếc nhìn Diệp Huyền, nàng không nói gì, chỉ quay người rời đi.

Ngũ Duy chí bảo!

Bên ngoài điện có người đứng canh gác, chỉ cường giả Địa Tiên mới được vào. Và đương nhiên, ở bên ngoài cũng có thể quan sát bên trong điện. Chính vì thế mà hiện giờ bên ngoài điện đang rất đông người.

Có điều người bước vào đây ít nhất cũng là cường giả Địa Tiên cảnh!

Diệp Huyền nhìn ra phía bên ngoài đại điện, hắn mỉm cười: “Nếu các hạ vẫn chưa đến thì ta sẽ nhường ghế lô này cho người khác vậy.”

Diệp Huyền vừa dứt lời thì có một lão giả từ bên ngoài điện bước vào.

Lão giả mặc một bộ trường bào màu đen, gương mặt gầy gò giống kiểu thiếu chất dinh dưỡng. Trong tay lão giả nắm một thanh cổ kiếm màu đen.

Trông thấy người này, Diệp Huyền thầm phòng bị!

A Liên đã từng nói về người này với hắn.

Ý của nàng là hắn phải cẩn thận, phải cực kì cẩn thận!

Đây là một nhân vật nguy hiểm.

Lão giả gầy gò kia bước đến trước mặt Diệp Huyền, hắn ta nói: “Các hạ thật sự không hề đơn giản!”

Bên trên đại điện, A Liên liếc nhìn xuống bên dưới và không nói gì.

Bên trong điện, lão giả gầy gò quan sát Diệp Huyền một lát rồi nói: “Chân cảnh kiếm ý… hậu sinh khả úy!”

Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất luôn. Khi xuất hiện lại một lần nữa, hắn ta đã ngồi bên trong phòng.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn ra bên ngoài, lúc này không còn ai đi vào nữa.

Hiện tại, số lượng cường giả Địa Tiên cảnh bên trong đại điện đã lên đến một trăm hai mươi bảy người!

Một trăm hai mươi bảy cường giả Địa Tiên cảnh, trận thế này vô cùng kinh khủng.

Diệp Huyền không biết còn có bao nhiêu người đang âm thầm theo dõi nữa!

Theo phỏng đoán của hắn thì chắc là không ít đâu.

Hắn trầm ngâm trong chốc lát rồi quay người, nói với Kiều Thiên Nhi: “Nếu có chuyện gì xảy ra thì đừng chiến, cứ chạy đi, hiểu chưa?”

Kiều Thiên Nhi liếc nhìn Diệp Huyền, nàng không lên tiếng.

Diệp Huyền bước tới giữa đài, hắn đưa mắt nhìn xung quanh rồi mỉm cười: “Chư vị, hôm nay Diệp Huyền ta sẽ bán đấu giá Ngũ Duy chí bảo!”

Nói đoạn, Diệp Huyền phất tay phải, Giới Ngục tháp bèn xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Khoảnh khắc ấy, bầu không khí tĩnh lặng vô cùng.

Lúc này, Diệp Huyền lại khẽ mỉm cười: “Ta nghiêm túc đấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận