Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 379: Ta Rất Cần Tiền

Tốc độ phi kiếm của hắn hiện tại rất nhanh, nhanh hơn ít nhất hai lần so với lúc trước, đặc biệt là, nếu như khống chế phi kiếm trong khoảng cách mười trượng, tốc độ có khả năng nhanh hơn, nhanh đến mức hắn chỉ cảm ứng được quỹ tích mơ hồ của phi kiếm.

Phi kiếm!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử là nữ tử thần bí dạy hắn, mà phi kiếm, là hắn tự học, lần này tu luyện, thu hoạch lớn nhất chính là, hắn tăng cường phi kiếm lần nữa, bởi vì lúc thúc giục phi kiếm, hắn có thể gia tăng kiếm ý và kiếm thế.

Hiệu quả nằm ngoài dự đoán!

Hiện tại, nếu hắn thôi động phi kiếm, cho dù là Ngự Pháp cảnh, trong vòng mười trượng, hắn có chín mươi phần trăm chắc chắn miểu sát đối phương!

Mà phi kiếm này, hắn lấy một cái tên!

Thập Trượng Nhất Sát!

Tư Đồ Minh nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền một hồi, nói:

- Không gặp được!

Diệp Huyền thần sắc bình tĩnh, nói:

Diệp Huyền lắc đầu, nói:

Lão giả nhìn thoáng qua Diệp Huyền, lãm đạm nói:

Sắc mặt Diệp Huyền biến thành lạnh như băng, nói:

Thời điểm Diệp Huyền muốn rời đi, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, lão giả mặc một trường bào rộng rãi, tóc bạc phơ, nếp nhăn trên mặt cực sâu, hắn vô cùng già nua!

- Vì sao?

- Lão phu là gia chủ tiền nhiệm của Tư Đồ gia, Tư Đồ Minh.

Thế nhưng, khí tức của hắn lại mênh mông như biển lớn, thâm bất khả trắc.

- Lão phu muốn gặp Kiếm Tiên sau lưng ngươi một lần!

Nghe vậy, Tư Đồ Minh im lặng một lúc, sau đó nói:

- Có việc?

- Tất cả người của Tư Đồ gia ta, đều bị Hộ Giới minh đồ sát?

Tư Đồ Minh hỏi.

- Bị Hộ Giới minh trọng thương, trong lúc chữa thương!

Tư Đồ Minh trầm giọng nói:

Tư Đồ Minh lại ngăn cản trước mặt Diệp Huyền, Diệp Huyền ôm quyền, nói:

- Nếu bọn chúng muốn ngươi cõng nồi, như vậy tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi, đã như vậy, tại sao ngươi không cá chết lưới rách với bọn chúng?

- Không phải.

- Tư Đồ gia ta giúp ngươi!

Diệp Huyền lắc đầu, nói:

Đầu Diệp Huyền có chút mộng.

Tư Đồ gia muốn đánh Hộ Giới Minh?

Diệp Huyền:... .

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Diệp Huyền lãm đạm nói:

- Đánh không lại!

Tư Đồ Minh đi lên phía trước một bước, nhìn thẳng vào Diệp Huyền, nói:

- Ta không đắc tội nổi Hộ Giới minh, các hạ tha cho ta đi!

Tư Đồ Minh lại nói:

Diệp Huyền không nói gì.

- Ngươi cảm thấy Hộ Giới minh sẽ bỏ qua cho ngươi?

Tư Đồ Minh nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Diệp Huyền, ngươi là một người thông minh, hẳn là có thể thấy rõ thế cục lúc này. Hộ Giới Minh dùng tiền thưởng kếch xù treo thưởng mạng của ngươi, mặc dù bọn hắn muốn lợi dụng ngươi để dẫn tới mâu thuẫn giữa các thế lực Trung Thổ Thần Châu, thế nhưng, ngươi cảm thấy bọn hắn sẽ tha cho ngươi? Những người Trung Thổ Thần Châu kia sẽ tha cho ngươi?

Diệp Huyền nắm chặt hai quả đấm, sắc mặt tái xanh.

Nhìn thấy Diệp Huyền như vậy, Tư Đồ Minh vội vàng nói tiếp:

- Bọn hắn nhất định sẽ không tha cho ngươi, nếu trước sau đều phải chết, sao không liều mạng với Hộ Giới Minh một phen? Liều mạng, có lẽ có thể sống a!

Diệp Huyền lắc đầu:

- Đấu không lại.

Tư Đồ Minh nói:

- Lão phu nói, Tư Đồ gia ta sẽ giúp ngươi, không chỉ Tư Đồ gia ta, còn có một số thế lực ngươi không biết cũng sẽ âm thầm giúp ngươi!

- Không biết bao nhiêu cường giả Trung Thổ Thần Châu đã tới Thanh Châu, Thanh Châu này, há lại dễ thủ như vậy?

Diệp Huyền trầm mặc một lát, lắc đầu thở dài:

- Bản nguyên Thanh Châu, ẩn sâu trong lòng đất, bản thân có năng lực tự vệ, nếu nó không tự động đi ra, ngay cả cường giả trên chân Ngự Pháp cảnh, cũng khó có thể tìm được nó. Thế nhưng, nếu có đủ máu tươi thấm vào đại địa, nó sẽ tự động chạy khỏi lòng đất, bởi vì nó chán ghét mùi máu tươi. Nhưng mà, việc này cần rất nhiều máu tươi. Ngoài ra, hiển nhiên là Hộ Giới Minh đã muốn làm kỹ nữ, còn muốn lập đền thờ trinh tiết, phải biết, trong lòng người Thanh Thương giới bây giờ, bọn hắn vẫn là đại biểu chính nghĩa!

Tư Đồ Minh cười lạnh:

- Vì sao bọn hắn không trực tiếp cưỡng đoạt? Còn phải phiền phức như thế!

Diệp Huyền có chút không hiểu:

- Nếu không có chúng ta tương trợ, ngươi chỉ có một con đường chết.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Các ngươi giúp ta thế nào?

Tư Đồ Minh ngẩng đầu liếc mắt nhìn đỉnh đầu, lạnh lùng nói:

- Mục đích của Hộ Giới Minh là muốn hủy diệt Thanh Châu này, vậy nhất định không cho bọn hắn hủy diệt Thanh Châu, cẩn thận bảo vệ Thanh Châu này!

Diệp Huyền cười lạnh:

- Không phải nói, hủy diệt Thanh Châu và Thương Lan Châu là vì bảo toàn Trung Thổ Thần Châu?

Tư Đồ Minh trầm giọng nói:

- Trước kia chúng ta cũng nghĩ như thế, bởi vậy, một mực duy trì Hộ Giới Minh, nhưng về sau lại phát hiện, Hộ Giới Minh căn bản không phải vì bảo toàn Trung Thổ Thần Châu, mà là vì bản nguyên của Thanh Châu và Thương Lan Châu. Lão phu không biết bọn hắn cần bản nguyên này để làm gì, nhưng tuyệt đối không phải chuyện tốt!

Tư Đồ Minh lại nói:

Diệp Huyền yên lặng, dường như đang suy nghĩ.

- Ngươi còn có lựa chọn khác tốt hơn? Không, ngươi không có, vị Kiếm Tiên phía sau ngươi rõ ràng đã vô pháp chống lại Hộ Giới Minh, chỉ khi hợp tác với chúng ta, ngươi mới có một chút hi vọng sống.

Tư Đồ Minh lãnh đạm nói:

- Ta dựa vào gì để tin tưởng ngươi?

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn qua Tư Đồ Minh:

Tư Đồ Minh nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Trung Thổ Thần Châu, thế lực đỉnh tiêm đều sẽ không tới, mà những thế lực còn lại, nếu có cường giả chân Ngự Pháp cảnh, chúng ta cũng sẽ giúp ngươi ngăn cản, có điều, phía dưới, bản thân ngươi phải giải quyết.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Hiểu rõ.

Hắn tự nhiên hiểu rõ, hiển nhiên là Tư Đồ gia này cùng với những thế lực sau lưng Tư Đồ gia vẫn không muốn liều mạng với Hộ Giới Minh! Cho nên mới tìm tới hắn, nói trắng ra, chỉ là lợi dụng hắn để đối phó Hộ Giới Minh!

Diệp Huyền khẽ cúi đầu, thần sắc bình tĩnh, không biết đang suy nghĩ gì.

Thấy Diệp Huyền còn chưa trả lời chắc chắn, Tư Đồ Minh nhăn mày lại, lạnh lùng nói:

- Nếu bây giờ ngươi còn bó tay bó chân, như vậy, ngươi chỉ có một con đường chết, nếu hợp tác với chúng ta, còn có một chút hi vọng sống.

Diệp Huyền chậm rãi nắm chặt hai tay, vẻ mặt có chút ngưng trọng, dường như đang giãy dụa. Một lát sau, hắn hít sâu một hơi, sau đó nói:

- Tốt, ta hợp tác với các ngươi!

Nghe vậy, trong lòng Tư Đồ Minh lập tức buông lỏng. Bởi vì hiện tại, bọn hắn vẫn chưa muốn chính diện cương với Hộ Giới Minh, nhưng lại không muốn Hộ Giới Minh tiếp tục muốn làm gì thì làm như thế, biện pháp duy nhất chính là tìm người kiềm chế Hộ Giới Minh.

Người này, Diệp Huyền vừa vặn phù hợp.

Hộ Giới Minh muốn lợi dụng Diệp Huyền để bọn hắn tự giết lẫn nhau, vậy vì sao bọn hắn không thể lợi dụng Diệp Huyền, nhằm vào Hộ Giới Minh?

Nghĩ đến đây, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền, trong lòng cười lạnh không thôi. Người trước mắt này, vừa vặn thích hợp làm một con cờ.

Lúc này, Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Theo ta được biết, số lớn tu sĩ Trung Thổ Thần Châu đã tiến vào Thanh Châu, thực lực của những người này, phần lớn đều mạnh hơn tu sĩ Thanh Châu, muốn ngăn cản bọn hắn cướp bóc xung quanh, khó!

Tư Đồ Minh nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ngươi cũng có thể liên hợp hết thảy tu sĩ Thanh Châu, chỉ cần các ngươi hợp lại, những người kia sẽ không thể tùy tâm sở dục như vậy.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ta rất cần tiền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận