Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3754. Cha của ta! (2)



Chương 3754. Cha của ta! (2)




Lúc này, Quân Đạo Lâm đột nhiên cười nói: “Các vị, trực giác nói cho ta biết sợ rằng chuyến đi này của chúng ta sẽ hơi trắc trở đấy.”
An Bắc Thần ở bên cạnh cười bảo: “Lát nữa nếu có bất trắc gì là ta chuồn luôn đấy nhé!”
Nghe thế, mọi người đều hiểu ý mà cười.
Thật ra, bọn họ đều biết rất rõ chẳng ai đi liều chết đâu, nếu thật sự gặp phải nguy hiểm không thể đối địch vậy chắc chắn phải chuồn trước rồi.
Vô lượng thần tinh quý đấy nhưng cái mạng còn quý hơn!
Đúng lúc này, đột nhiên Quân Đạo Lâm nhìn sang Diệp Huyền, cười hỏi: “Diệp tôn, mạo muội hỏi một câu, thanh kiếm trong tay ngươi do người tạo ra vậy?”
Nghe thế, đám người có mặt ở đó đều nhìn về phía Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền!
Thật ra bọn họ đều vô cùng tò mò về thanh kiếm này của hắn, phải biết rằng, sở dĩ Diệp Huyền có thể giết chết hai cường giả Vô cảnh liên tiếp là nhờ huyết mạch chi lực của bản thân và cả thanh kiếm này nữa!
Diệp Huyền nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay mình, cười đáp: “Muội muội của ta làm đấy!”
Quân Đạo Lâm mỉm cười, cũng không hỏi thêm gì nữa.
Hỏi tiếp lại hơi bất lịch sự!
Mà Diệp Huyền cũng hơi bối rối, sao các ngươi không hỏi tiếp đi?
Hỏi để ta còn tiện để Thanh Nhi kéo mình làm màu một phen chứ!
Hắn nghĩ ngợi sau đó lại cười hỏi: “Các vị có muốn xem thanh kiếm này không?”
Quân Đạo Lâm hơi sững sờ, hỏi ngược lại: “Có được không?”
Diệp Huyền cười đáp: “Được chứ.”
Nói xong, hắn đưa Thanh Huyền Kiếm đến trước mặt Quân Đạo Lâm.
Mẹ kiếp!
Diệp Huyền ta muốn làm màu là không ai cản được đâu nhé!
Quân Đạo Lâm cầm Thanh Huyền Kiếm, sau khi quan sát một phen, vẻ mặt của hắn ta dần dần trở nên nặng nề. Lúc này, An Bắc Thần và Nguyên tôn kia cũng bước lại gần. A Đạo Linh cũng không nhịn được mà đi qua.
Dần dần, sắc mặt của mấy vị đại lão Vô cảnh có mặt ở đây đều trở nên cực kỳ nặng nề.
Thanh kiếm này đặc biệt quá!
Thời không chi đạo hàm chứa bên trong nó lại là thứ mà bọn họ đều không có cách nào lý giải được!
Dường như nghĩ đến gì đó, Nguyên tôn ở một bên đột nhiên nói: “Diệp tôn, cái chết của Xích Địa Xích tôn trước đấy…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Lúc ta ở hạ giới, phân thân của hắn ta tới gây rắc rối cho ta, khi ấy ta còn lâu mới đạt đến Vô cảnh, hắn ta ỷ lớn hiếp bé vì thế, muội muội của ta đã ra tay!”
Nghe thế, sắc mặt của mọi người đều hơi mất tự nhiên!
Đằng sau người này còn có một vị đại lão?
Lúc này, Diệp Huyền lại nói: “Có hơi đáng tiếc thật!”
Nguyên tôn theo bản năng hỏi: “Đáng tiếc gì cơ?”
Diệp Huyền cười đáp: “Vốn còn tưởng có thể gặp nàng ấy nhưng tiếc là vẫn không gặp được!”
Nguyên tôn hơi nhíu mày lại: “Không phải nàng ta đã xuất hiện rồi đấy sao?”
Mọi người cũng nhìn Diệp Huyền với vẻ hơi nghi ngờ.
Diệp Huyền lắc đầu: “Nàng ấy không xuất hiện mà chỉ có kiếm của nàng ấy tới thôi, sau đó chém chết phân thân của Xích Địa kia. Mà nàng ấy lo cho ta quá nên lại thông qua phân thân của Xích Địa kia để trực tiếp chém chết bản thể của hắn ta…
Ôi, thật ra, Xích Địa hoàn toàn có thể để lại cho ta tự đối phó! Ôi, muội muội này của ta cái gì cũng tốt, chỉ là quá sợ ta sẽ xảy ra chuyện, thích giết chết toàn bộ những kẻ có uy hiếp đến ta!”
Vẻ mặt của mọi người đều cứng ngắc!
Kinh hãi!
Không thể không nói, đám người có mặt ở đó hoàn toàn kinh hãi!
Thông qua phân thân để giết chết bản thể!
Hơn nữa, người ta còn không đến đó!
Mới đầu, bọn họ đều cho rằng Xích Địa kia bị người giáp mặt chém chết, nhưng hoàn toàn không phải vậy?
Thông qua phân thân chém chết bản thể!
Phải có thực lực thế nào mới có thể làm được việc này?
Phải biết rằng, Xích Địa kia chính là Vô cảnh đấy!
Dưới tình huống bình thường, loại cường giả ở cấp bậc này cho dù không địch lại được nhưng nếu muốn chạy thì vẫn có thể chứ, nhưng Xích Địa lại chết! Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là Xích Địa thậm chí còn không có cả cơ hội chạy trốn!
Cường giả trên Vô cảnh?
Nghĩ đến đây, sắc mặt của mọi người đều trở nên khó coi hẳn đi!
Lúc này, Nguyên tôn nhìn về phía Diệp Huyền, hắn ta do dự một lúc sau đó mới hỏi: “Diệp tôn… mạo muội hỏi một câu, lệnh muội ở cảnh giới gì vậy?”
Mọi người đều nhìn về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta cũng không biết, nhưng có thể chắc chắn một điều, đó chính là tuyệt đối vượt xa Vô cảnh.”
Nguyên tôn hơi nhíu mày: “Lý do?”
Diệp Huyền cười đáp: “Vì với thực lực hiện giờ của ta, cùng lắm chỉ tiếp được ba nhát kiếm của nàng ấy! Sau ba nhát kiếm, ta chắc chắn sẽ bại!”
Vẻ mặt của mọi người lại cứng ngắc.
Lúc này, tiểu tháp có hơi bốc hỏa, mẹ nó chứ, tiểu chủ bắt đầu làm màu đúng là không phải con người nữa!
Còn biết làm màu hơn cả chủ nhân!
Ba nhát kiếm?
Rõ ràng đến ngay cả một nhát kiếm của người ta mà ngươi còn không đỡ được thì thôi!
Lại còn đỡ ba nhát kiếm… da mặt ngươi phải dày đến dỡ nào mới có thể thốt ra được câu này hả?
Lúc này, Nguyên tôn ở bên cạnh lại trầm giọng hỏi: “Với khả năng của Diệp tôn mà chỉ có thể tiếp được ba nhát kiếm thôi sao?”
Diệp Huyền gật đầu: “Chỉ có thể tiếp được ba nhát kiếm, nếu ta liều mạng thì chắc hẳn có thể tiếp được khoảng năm nhát!”
Vẻ mặt của Nguyên tôn cứng đờ.
Đám người có mặt ở đó rơi vào trầm mặc!
Mọi người đều biết rất rõ thực lực của Diệp Huyền thế nào. Với thực lực của hắn nếu liều mạng mới chỉ có thể đỡ được năm nhát kiếm, vậy thực lực của đại lão thần bí kia phải đáng sợ đến mức độ nào?
Không có cách nào tưởng tượng!
Mọi người đều không nghi ngờ lời nói của Diệp Huyền vì tốt xấu gì hắn cũng là cường giả Vô cảnh, chắc hẳn sẽ khinh thường việc nói dối gì đó.
Bấy giờ, Diệp Huyền lại bảo: “Thật ra, ta biết được còn có hai cường giả có thể đối kháng với muội muội của ta đấy!”
Còn hai người nữa?
Mọi người nhìn về phái hắn, Nguyên tôn trầm giọng hỏi: “Vẫn còn người vượt xa cả Vô cảnh nữa sao?”
Diệp Huyền gật đầu.
Nguyên tôn hơi chần chừ, sau đó hỏi: “Ai thế?”
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền với vẻ vô cùng tò mò.
Diệp Huyền cười đáp: “Cha ta đấy!”
Mọi người: “…”
Hết chương 3754.



Bạn cần đăng nhập để bình luận