Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 394: Huyết Tẩy Thanh Châu!

Nhìn thấy đám người xao động, lão giả lại nói:

- Chư vị, Thanh Châu không phải là của Diệp Huyền hắn, mà Thanh Châu là của mọi người. Hơn nữa, các ngươi và hắn không oán không cừu, nhưng hắn lại ngăn cản các ngươi phát tài, chặn tài lộ của người, như thù giết cha, sao có thể bỏ qua? Còn nữa, Diệp Huyền đã lên bảng truy nã, diệt trừ hắn, đó là giữ gìn chính nghĩa nhân gian!

Trước mặt lão giả, nam tử trầm giọng nói:

- Nhưng đạo binh Thương Lan kia...

Lão giả cười nói:

- Yên tâm, đạo binh Thương Lan và Diệp Huyền, Ma tông ta sẽ giải quyết.

Nói xong, hắn liếc mắt nhìn người nào đó trong đám người.

Lúc này, trong đám người, một thanh âm đột nhiên vang lên:

- Làm phiền chư vị đi thông báo cho nhau một chút, để mọi người tập hợp tới đây, đến lúc đó, mọi người đồng thời tiến vào Thanh Châu, tiêu diệt Diệp Huyền!

Cứ như vậy, được những tu sĩ Trung Thổ Thần Châu ở đây thông báo, ngày càng nhiều người chạy đến tập hợp ở Vạn Khâu sơn!

Thấy dáng vẻ của đám người, khóe miệng lão giả hiện lên một độ cong không thể nhìn thấy, hắn nâng lên hai tay, hơi đè ép, giữa sân an tĩnh lại.

Trong đám người, vô số người hưởng ứng, rất nhanh, rất nhiều người quay người rời đi...

- Chơi chết Diệp Huyền, huyết tẩy Thanh Châu...

Ma tông!

- Đã có Ma tông xung phong, vậy chúng ta còn sợ gì nữa? Chư vị, chơi chết Diệp Huyền, rửa sạch nhục nhã!

Không đến một ngày, Vạn Khâu sơn đã tụ tập mấy vạn người, mà trong đó, phần lớn đều là Thần Hợp cảnh! Trong đó, cũng có không ít Vạn Pháp cảnh! Thậm chí còn có Ngự Pháp cảnh, thế nhưng không nhiều, chỉ có hơn mười vị.

- ...

Theo thanh âm này vang lên, đám người lập tức xao động lần nữa, rất nhanh, từng thanh âm không ngừng vang lên.

- Tốt!

...

Lão giả liếc mắt nhìn đám người:

Thương Lan học viện.

Cùng lúc đó, gần một trăm chiếc vân thuyền vô cùng to lớn đang tới gần đường Thanh Châu...

Quỷ tông!

Mà nếu đạt đến chân Vạn Pháp cảnh, ngay cả chân Ngự Pháp cảnh, cũng có sức đánh một trận!

Xông vào Vạn Pháp cảnh!

Hiện tại, hắn chỉ còn lại ba thanh kiếm!

Oanh!

Có điều, nó cũng đạt đến cực hạn chân giai thượng phẩm!

Bên trong Giới Ngục tháp, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất đột nhiên lấy ra một thanh kiếm chân giai thượng phẩm, sau đó đột nhiên cắm vào ngực mình.

Lúc này, Linh Tú kiếm dường như xúc động, hơi run rẩy một chút, dường như đang biểu đạt điều gì.

Chuôi kiếm này đã đi cùng hắn từ lúc mới bắt đầu đến giờ, hắn thực sự không đành lòng cứ thôn phệ như vậy.

Muốn tiến thêm một bước, nếu không có cơ duyên đặc thù, chỉ dựa vào thôn phệ kiếm, có chút khó khăn! Mà hiện tại, nếu hắn thôn phệ kiếm Thiên giai, nhất định có thể đạt đến Vạn Pháp cảnh, thế nhưng, nhất định sẽ hủy Linh Tú kiếm! Nhưng hắn không muốn hủy Linh Tú kiếm!

Một cỗ khí tức cường đại lập tức chấn động ra từ quanh người hắn...

Hai thanh kiếm Thiên giai, cùng với Linh Tú kiếm!

Diệp Huyền xếp bằng ngồi dưới đất, yên lặng rất rất lâu, cuối cùng, hắn khẽ vẫy tay phải, Linh Tú kiếm hiện ra trong lòng bàn tay hắn, cảm thụ được Linh Tú kiếm trong tay, trong lòng Diệp Huyền có chút phức tạp.

Bởi vì cho dù thôn phệ nhiều chuôi kiếm Chân giai như vậy, Linh Tú kiếm vẫn không thể đột phá bản thân, đạt đến Thiên giai!

Hiện tại hắn là Thần Hợp cảnh, nếu đạt đến Vạn Pháp cảnh, dù đối mặt chân Ngự Pháp cảnh, cũng sẽ không về phần không có sức hoàn thủ.

Chỉ chốc lát, trên người hắn, ngoại trừ Linh Tú kiếm, hết thảy kiếm Chân giai đều đã bị thôn phệ sạch sành sanh!

Diệp Huyền bắt đầu điên cuồng thôn phệ kiếm Chân giai!

Thôn phệ!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Ngươi nói là, dùng kiếm Thiên giai làm đan điền?

Linh Tú kiếm run rẩy, hiển nhiên là đang đáp lại!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Như thế cũng được...

Dường như nghĩ đến chuyện gì, sắc mặt hắn lập tức khổ.

Đổi kiếm làm đan điền, nói cách khác, hắn phải trải qua loại đau khổ khi dùng kiếm làm đan điền như lúc trước một lần nữa!

Loại đau khổ này, dù đến bây giờ, ký ức vẫn còn mới mẻ!

Nhưng mà, hắn căn bản không có lựa chọn!

Cứ như vậy, thời gian trôi qua từng chút một.

Diệp Huyền vội vàng vận chuyển Vô Địch Kiếm Thể Quyết, thời gian dần trôi qua, Lôi Tiêu kiếm bình tĩnh lại...

Thiện Niệm kiếm ý bao phủ toàn thân hắn, một khắc khi Thiện Niệm kiếm ý xuất hiện, hắn lập tức cảm thấy dễ chịu hơn, thế nhưng, thân thể vẫn đang rung động kịch liệt.

Thiện Niệm kiếm ý!

Lúc này, một cỗ kiếm ý đột nhiên xuất hiện quanh thân hắn!

Oanh!

Lôi Tiêu kiếm trầm mặc một hồi, sau đó nó khẽ run một cái.

Gật đầu!

Diệp Huyền buông lỏng trong lòng, nếu bản thân kiếm này không đồng ý, hắn thật đúng là không có cách! Bởi vì, hắn căn bản không dám cưỡng ép dùng chuôi kiếm này làm đan điền! Phải biết, kiếm này chính là đan điền của hắn, nếu nó không nguyện ý, cắn trả, vậy hắn sẽ bị chơi chết!

Sau khi được Lôi Tiêu kiếm đồng ý, Diệp Huyền lập tức đâm Lôi Tiêu kiếm vào trong cơ thể hắn.

Oanh!

Diệp Huyền đột nhiên ngửa đầu, ngũ quan vặn vẹo, trên cổ nổi lên gân xanh, tựa như từng đầu rắn nhỏ, doạ người vô cùng!

Giờ khắc này, hắn mới chính thức cảm nhận được kiếm Thiên giai mạnh mẽ!

Kiếm này so với Linh Tú kiếm lúc trước, thật sự mạnh hơn rất nhiều!

Một kiếm này đâm vào, thân thể hắn kém chút trực tiếp vỡ tan!

- Nếu làm đan điền của ta, ngày sau có thể thôn phệ vô số thanh kiếm, với ngươi mà nói, là một chỗ tốt rất lớn, mà ta, dù ngày sau có kiếm mới, cũng sẽ không thôn phệ ngươi.

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Lôi Tiêu kiếm không trả lời.

- Ngươi đã có linh trí, ta để ngươi tự lựa chọn, nếu nguyện ý làm đan điền của ta, hãy gật đầu, nếu không muốn, chỉ lắc đầu.

Diệp Huyền lấy ra Lôi Tiêu kiếm:

Đổi kiếm!

...

Bên trong Thương Lan điện.

Trong điện chỉ có ba người, Lục Cửu Ca, Phong Lam, Mặc Nguyên.

Lục Cửu Ca nâng chén trà khẽ uống một ngụm nhỏ, sau đó nói:

- Thế cục hiện nay, các ngươi thấy thế nào?

Mặc Nguyên lắc đầu:

- Phức tạp!

Phong Lam khẽ gật đầu:

- Xác thực phức tạp, Hộ Giới Minh truy nã hắn, việc này cực kỳ không bình thường, bởi vì bọn hắn hoàn toàn có thể đích thân ra tay, nhưng bọn hắn lại không... Hai loại khả năng, thứ nhất, Hộ Giới Minh không dám giết hắn, muốn mượn đao giết người, thứ hai, Hộ Giới Minh muốn lợi dụng hắn hấp dẫn càng nhiều tu sĩ Trung Thổ Thần Châu tới Thanh Châu...

Nói đến đây, ba người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều có một tia khiếp sợ.

Một lát sau, Lục Cửu Ca cười lạnh:

- Xem ra, Hộ Giới Minh này muốn cướp Bản nguyên Thanh Châu, chỉ là không biết bọn hắn muốn lấy bản nguyên này làm gì.

Phong Lam trầm giọng nói:

- Đoán chừng không phải chuyện gì tốt, Hộ Giới Minh này nhìn như đang thủ hộ Thanh Thương giới, kì thực có rắp tâm khác. Chỉ là, hi sinh vô số sinh linh của hai châu, không khỏi quá mức tàn nhẫn!

- Tàn nhẫn?

Lục Cửu Ca cười nói:

- Mặc Nguyên huynh, những tu sĩ cao cao tại thượng kia, trong mắt bọn hắn, vạn vật vạn linh thế gian, có cái nào không phải sâu kiến đê tiện?

Phong Lam thấp giọng thở dài:

- Như vậy có vấn đề rồi! Hộ Giới Minh muốn Thanh Châu này vong, mà Diệp Huyền hắn hiển nhiên là phải bảo vệ Thanh Châu này, nói cách khác, muốn đối kháng chính diện với Hộ Giới Minh...

Lục Cửu Ca nói khẽ:

- Trước mắt mà xem, hắn đã chuẩn bị đối kháng với Hộ Giới Minh.

Nói xong, nàng nhìn về phía Phong Lam và Mặc Nguyên:

- Hai người các ngươi thấy thế nào?

Mặc Nguyên cười khổ:

- Còn có thể thấy thế nào? Hai người chúng ta đã đặt hết thảy hi vọng trên người hắn, tự nhiên là theo tới cùng.

Lục Cửu Ca khẽ gật đầu:

- Vậy tất cả mọi người phải bại lộ chút bài tẩy.

Mặc Nguyên khẽ gật đầu:

- Đã chuẩn bị sẵn sàng. Có điều, chủ yếu vẫn nhìn tiểu tử kia, nếu người sau lưng hắn không ngăn được Hộ Giới Minh, dù chúng ta bại lộ át chủ bài, cũng không làm nên chuyện gì.

Lục Cửu Ca cười nói:

- Vậy hãy để chúng ta rửa mắt mà xem đi!

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía ngoài điện:

- Binh đạo và Nho đạo ta có thể quật khởi lần nữa hay không, phải xem lần này.

Mặc Nguyên cười nói:

- Toàn lực đánh cược một lần.

Khóe miệng Lục Cửu Ca hơi nhấc lên:

- Toàn lực đánh cược một lần.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận