Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 803: Hiện Tại Phải!

Nam tử trung niên thu hồi kiếm, hắn nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt có một tia ngưng trọng, nói:

- Phi kiếm của ngươi, tốc độ cực nhanh.

Diệp Huyền hơi thi lễ, nói:

- Đa tạ tiền bối khen ngợi!

Nhìn thấy Diệp Huyền thi lễ như thế, nội tâm nam tử trung niên âm thầm gật đầu, ánh mắt hắn lúc này đã nóng bỏng.

- Thực lực ngươi rất mạnh, ta cũng không có gì dạy cho ngươi. . .

Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, nói:

- Ngươi đi theo ta.

Phàm là những người quét rác, trồng rau, khẳng định đều là cao nhân tuyệt thế!

Lão giả thả đồ vật trong tay ra, sau đó lắc đầu, nói:

Cao nhân!

- Đồ lão, Tiểu sư thúc có đó không?

Nam tử trung niên mang theo Diệp Huyền đi tới một đỉnh núi, trên đỉnh núi có một gian nhà cỏ, trước nhà cỏ là một vườn rau xanh.

- Xuất hiện một cái tiểu gia hỏa, rất không tệ, muốn đề cử cho Tiểu sư thúc!

Nói xong, hắn rời khỏi đại điện.

- Không biết đi nơi nào, làm sao, có việc?

Trong vườn rau xanh, một lão giả đang trồng rau.

Diệp Huyền vội vàng đi theo.

Nam tử trung niên mang theo Diệp Huyền đi đến trước mặt lão giả, nam tử trung niên hơi thi lễ, nói:

- Bảo hắn chờ ở đây đi!

Đây là ấn tượng đầu tiên khi Diệp Huyền nhìn thấy lão giả.

Nam tử trung niên do dự một chút, sau đó gật đầu, tiếp theo, hắn nhìn về phía Diệp Huyền, nói:

Nam tử trung niên gật đầu, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền, nói:

Đồ lão nhìn về phía Diệp Huyền, hắn đánh giá Diệp Huyền, nói:

- Tiền bối tốt!

Nam tử trung niên quay người rời đi.

Trồng rau?

Diệp Huyền gật đầu, đáp:

Lão đầu nhìn thoáng qua Diệp Huyền, nói:

- Ngươi chờ ở nơi đây một lát, Tiểu sư thúc kiếm đạo vô song, nếu ngươi có thể bái hắn làm sư, kiếm đạo của ngươi sẽ tăng lên rất lớn.

- Phải không?

Diệp Huyền lãm đạm nói:

- Yên tâm, khẳng định lợi hại hơn ngươi!

- Tốt!

Diệp Huyền khẳng định không tin, loại lão đầu này, dưới tình huống bình thường đều là cao thủ tuyệt thế!

Diệp Huyền cười hắc hắc, nói:

- Tiền bối, Tiểu sư thúc kia lợi hại không?

Diệp Huyền đi đến trước mặt Đồ lão:

Diệp Huyền: . . .

- Đừng nịnh nọt ta, ta chỉ là người trồng rau bình thường.

Đồ lão lãm đạm nói:

Lão đầu đánh giá Diệp Huyền:

- Ngươi là kẻ tâm cao khí ngạo!

Diệp Huyền lắc đầu, nói:

- Không có! Ta chỉ muốn lợi hại hơn một chút.

Không phải hắn tự ngạo, mà là tạo nghệ Kiếm đạo của hắn hiện tại đã đi đến một bình cảnh, mong muốn tăng lên lần nữa đã vô cùng khó khăn.

Phương diện kiếm kỹ cũng như thế!

Hắn hiện tại khát vọng nhận biết khuyết điểm của mình!

Lão đầu buông vật trong tay xuống, nhìn về phía Diệp Huyền, nói:

- Ngươi cảm thấy ngươi bây giờ rất lợi hại?

- Bổn vương tới còn chưa đủ?

Liên Vạn Lý nói:

- Các nàng đâu?

Diệp Huyền cười cười, hắn nhìn thoáng qua sau lưng Liên Vạn Lý, nói:

- Mạnh lên rồi?

Liên Vạn Lý đánh giá Diệp Huyền, nói:

Chờ!

Hắn hiện tại chỉ hy vọng Tiểu sư thúc kia đủ mạnh!

Phương diện cảnh giới, hắn hiện tại tạm thời không muốn tăng lên, bởi vì hắn chưa hoàn toàn tiêu hóa cảnh giới hiện tại, hắn chỉ muốn tăng lên ở phương diện Kiếm đạo!

Hoặc là nói, hắn hiện tại muốn mở mang kiến thức cao thủ Kiếm đạo khác!

Là cao thủ càng mạnh càng tốt!

Đương nhiên, không thể mạnh đến cấp bậc của nữ tử váy trắng. . .

Cũng không lâu lắm, một nữ tử xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Người tới, chính là Liên Vạn Lý!

Sau khi tiến vào Thần Võ thành, hắn đã chủ động liên hệ với đám người Liên Vạn Lý.

Diệp Huyền không có cưỡng cầu, hắn đi sang một bên.

Nói xong, hắn tiếp tục trồng rau.

- Ta chỉ là người trồng rau!

Lão đầu lắc đầu:

- Xin tiền bối chỉ giáo!

Diệp Huyền nhìn về phía lão giả, nói:

Diệp Huyền cười cười, đổi chủ đề:

- Liên cô nương, ngươi tới Thần Võ thành đã được một quãng thời gian, cảm giác như thế nào?

Nụ cười trên môi Liên Vạn Lý dần dần biến mất.

Diệp Huyền nhẹ giọng hỏi:

- Làm sao vậy?

Liên Vạn Lý cười nói:

- Nơi này, yêu nghiệt rất nhiều.

- Rất nhiều?

Diệp Huyền hơi ngẩn người, lập tức cười nói:

- Vậy còn không tốt sao?

Liên Vạn Lý nói khẽ:

- Bổn vương bây giờ mới thật sự hiểu, cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!

Diệp Huyền gật đầu.

Đã từng, hắn cảm giác mình ít có cao thủ trong cùng thế hệ, nhưng sau khi gặp được Mạc Tà, hắn mới phát hiện, trong thế hệ tuổi trẻ, có người không yếu hơn hắn!

Yêu nghiệt trong Thần Võ thành này, tuyệt đối sẽ không kém hơn hắn và Mạc Tà.

Đương nhiên, việc này với hắn mà nói là chuyện tốt!

Cường giả chân chính, vĩnh viễn không sợ đối thủ mạnh, bọn họ sợ đối thủ không đủ mạnh!

Cũng như lúc này, nếu có người đồng niên đánh bại hắn ở phương diện Kiếm đạo, hắn sẽ càng cao hứng!

Bất bại, chính là không biết khuyết điểm của mình!

Lúc này, Liên Vạn Lý đột nhiên nói:

- Bổn vương đi đánh nhau!

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

Vào lúc này, Diệp Huyền vội hỏi:

- Linh Nhi các nàng đâu?

Liên Vạn Lý cũng không quay đầu lại, nói:

- Các nàng đang bận, tạm thời không thể tới! Chờ bên ngươi xử lý xong, tới Võ viện tìm các nàng đi!

Sau khi nói xong, nàng người đã biến mất ở phương xa.

Võ viện!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, đúng lúc này, lão đầu cách đó không xa đột nhiên nói:

- Ngươi bây giờ gia nhập Kiếm tông, tốt nhất đừng đi Võ viện!

Diệp Huyền nhìn lão đầu, không hiểu hỏi:

- Vì cái gì?

Lão đầu lãm đạm nói:

- Ngươi đi Võ viện, sẽ bị đánh!

Diệp Huyền nhíu mày, hỏi:

- Kiếm tông và Võ viện đối địch với nhau?

Lão đầu lắc đầu, nói:

- Không thể nói là đối địch, thế nhưng cạnh tranh là có. Rất nhiều năm trước là cạnh tranh tốt, thế nhưng dần dần, đã có chút biến vị! Ngược lại, đám người Võ viện chen lẫn đường phố cảm thấy kiếm tu không bằng bọn họ, mà chúng ta bên cảm giác bọn họ không bằng kiếm tu chúng ta. . . Hai bên mỗi một năm đều có thi đấu, dần dần, quan hệ hai bên càng ngày càng kém.

Diệp Huyền sầm mặt lại.

Linh Nhi và An Lan Tú đều ở Võ viện, còn có Liên Vạn Lý cũng ở Võ viện, hắn không thể đi Võ viện hay sao?

Dường như biết suy nghĩ của Diệp Huyền, lão đầu đột nhiên nói:

- Tiểu tử, ngươi sẽ đi Võ viện hay sao?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:

- Muội muội ta đang ở tại Võ viện, còn có bằng hữu của ta cũng ở Võ viện!

Nói đến đây, hắn quyết định đi Võ viện!

Hắn cũng không muốn ngày sau trở thành kẻ địch với muội muội và đám người An Lan Tú!

Kiếm hay không kiếm, muội muội mới là lớn nhất!

Nghĩ đến nơi này, Diệp Huyền xoay người rời đi.

Đi Võ viện!

Đúng lúc này, lão đầu kia đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền giật mình, tốc độ lão đầu này thật nhanh!

Lão đầu nhìn chằm chằm Diệp Huyền,

- Ngươi bây giờ là người Kiếm tông!

Diệp Huyền nói:

- Tiền bối, ta còn chưa gia nhập Kiếm tông đấy?

Lão đầu vung tay vỗ vào vai Diệp Huyền, trên vai hắn xuất hiện một ấn ký màu đen: Kiếm!

Lão đầu lãm đạm nói:

- Hiện tại ngươi chính là người Kiếm tông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận