Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3790. Có gì đó sai sai! (2)



Chương 3790. Có gì đó sai sai! (2)




Lúc này, thời không giữa hắc bào nam tử và Niệm tỷ đã hoàn toàn khác. Hắc bào nam tử đã dùng thủ đoạn đặc biệt tương tự như tiểu tháp, muốn dùng thời gian để trấn sát Niệm tỷ!
Vẻ mặt Thiên Yếm lúc này cũng trở nên nghiêm trọng!
Mà mấy người Bích Tiêu vừa mới đuổi đến cũng tái mặt, bọn họ đã nghe thấy những lời vừa rồi hắc bào nam tử nói.
Mục tiêu của hắc bào nam tử này là cả Trụ Nguyên Giới!
Còn kinh hơn cả Thiên Khí tộc, dẫu sao thì Thiên Khí tộc cũng không muốn hủy diệt cả Trụ Nguyên Giới!
Ở phía xa xa, Mộ Niệm Niệm đột nhiên nhón mũi chân. Cả người nàng bay đi như một bông hoa tuyết, rất nhẹ nhàng. Ngay sau đó, một đường kiếm quang bùng lên!
Uỳnh!
Tàn ảnh kia lập tức bị kiếm quang chặn lại!
Mà lúc này, tàn ảnh kia đột nhiên biến mất!
Niệm tỷ chầm chậm nhắm mắt lại, ngay sau đó bốn bề đột nhiên xuất hiện vô số kiếm quang, những tiếng xoạt xoạt không ngừng vang lên bên trong thời không!
Uỳnh!
Đột nhiên thời không vỡ tan và trở thành một lốc xoáy đen ngòm.
Mộ Niệm Niệm và hắc bào nam tử đồng loạt lùi về phía sau, hai người gần như dừng lại cùng một lúc. Khi hai người dừng lại, bốn bề xung quanh Mộ Niệm Niệm xuất hiện một vài đường kiếm khí còn dư!
Mộ Niệm Niệm nhếch miệng: “Đi!”
Dứt lời, những đường kiếm khí xung quanh nàng đột nhiên biến mất!
Ở phía xa xa, hắc bào nam tử xòe tay ra, sau đó khẽ ấn về phía trước. Chỉ trong chốc lát, một lốc xoáy màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta. Khi những đường kiếm khí lao về phía hắn ta, lốc xoáy màu đen ấy đã hấp thụ hết sạch!
Mà lúc này, một thanh kiếm đột nhiên đâm tới!
Đôi mắt hắc bào nam tử ánh lên lệ khí, hắn ta vỗ tay phải về phía trước, lốc xoáy màu đen bùng lên!
Uỳnh!
Cùng với một tiếng nổ kinh thiên động địa, thời không lập tức hóa thành tro bụi. Ngay sau đó, những đường kiếm quang trào ra từ thời không thần bí. Cùng lúc đó, Mộ Niệm Niệm rơi thẳng vào vực thẳm thời không. Khi nàng vừa mới dừng lại thì đã chỉ tay lên trời, sau đó khẽ vẽ một đường.
Vụt!
Bầu trời phía xa xa có một thanh kiếm chém thẳng xuống!
Uỳnh!
Hắc bào nam tử lập tức rơi vào vực thẳm thời không!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn nhíu mày!
Khoảnh khắc ấy hắn đột nhiên nhớ đến một chuyện, Niệm tỷ và hắc bào nam tử này đều ngự trị thời không, thế nhưng hai người đánh nhau mà vẫn ở trong thời không!
Điều này là sao?
Lúc này, Thiên Yếm ở bên cạnh đột nhiên nói: “Tên dựa dẫm kia, có gì đó sai sai rồi!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Là sao?”
Thiên Yếm nhìn hắc bào nam tử: “Thực lực của người này rất mạnh, thế nhưng tỷ tỷ của ngươi cũng chẳng thưa kém gì hắn ta! Song tỷ tỷ vủa ngươi vừa mới bảo ngươi đi tìm nữ tử váy trắng kia!”
Nghe vây, Diệp Huyền bèn trợn mắt: “Mẹ kiếp! Lạ quá!”
Uỳnh!
Đúng lúc ấy, trong cái giếng đen ngòm kia đột nhiên tỏa ra luồng khí tức vô cùng đáng sợ. Ngay sau đó, một nữ tử chầm chậm bay ra từ miệng giếng. Nữ tử để tóc dài, giữa mày của nàng cũng có một chữ Vạn kì lạ như hắc bào nam tử kia.
Không phải một người!
Sắc mặt mấy người Thiên Yếm bèn trở nên khó coi!
Mà lúc này, một tiểu nữ hài cũng bước ra từ miệng giếng. Tiểu nữ hài này thắt một bím tóc nho nhỏ, trong tay ôm một con búp bê vải không có mắt!
Lại một người nữa!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mấy người Thiên Yếm và Bích Tiêu bèn tái mặt!
Tổng cộng có ba người!
Ở phía xa xa, nữ tử tóc dài liếc nhìn hắc bào nam tử và Mộ Niệm Niệm, vẻ mặt nàng lạnh lùng.
Tiểu nữ hài nhìn Mộ Niệm Niệm, ngoác miệng cười: “Bộ da này không tồi, có thể thêm áo cho búp bê của ta rồi!”
Dứt lời, nàng đột nhiên biến mất.
Ở phía xa xa, Mộ Niệm Niệm nhíu mày, nàng bỗng quay người chém kiếm xuống.
Vụt!
Kiếm chém xuống, tiểu nữ hài kia bèn lùi lại!
Sau khi bị chém lùi, vẻ mặt tiểu nữ hài cau có. Có điều, nàng không ra tay với Mộ Niệm Niệm nữa mà chuyển sang nhìn Diệp Huyền: “Vậy thì dùng da của ngươi đi!”
Dứt lời, nàng bèn biến mất!
Thấy vậy, mí mắt Diệp Huyền giật giật. Bị điên à? Không đánh được người lợi hại thì ngươi quay sang đánh ta?
Diệp Huyền cũng không sợ hãi, hắn lập tức xông lên, chém kiếm xuống.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền lùi đi hàng ngàn trượng, còn tiểu nữ hài kia thì sững sờ!
Bởi lẽ con búp bê trong tay nàng đã bị Diệp Huyền chém làm hai mảnh!
Trông thấy cảnh tượng ấy, nữ tử tóc dài kia bèn nhíu mày!
Tiểu nữ hài nhìn búp bê trong tay, trông nàng cứ như người mất hồn. Ngay sau đó, nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, hai mắt đỏ rực: “A a a a!”
Nói đoạn, nàng nhảy lên, lao thẳng về phía Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền nhíu mày: “Ngươi kêu gì mà kêu!”
Dứt lời hắn đột nhiên biến mất. ngay sau đó, một đường kiếm quang lóe lên.
Vụt!
Kiếm quang đột nhiên vỡ tan, ngay sau đó, Diệp Huyền lùi mạnh về phía sau.
Sau khi dừng lại, hắn nhíu mày.
Bởi lẽ hắn cảm nhận được có gì đó sai sai!
Mặc dù thực lực ba người này rất kinh khủng, thế nhưng không hề kinh khủng đến mức phải gọi Thanh Nhi xuất hiện!
Chẳng lẽ Niệm tỷ đang đùa với mình?
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền không khỏi nhìn Niệm tỷ, mà lúc này một cảm giác bất an bắt đầu dấy lên trong lòng hắn…
Hết chương 3790.



Bạn cần đăng nhập để bình luận