Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3378. Sợ quá



Chương 3378. Sợ quá




Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, sau đó xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn: “Tiểu Hồn, ngươi có cảm nhận được khí tức của Thanh Nhi không?”
Tiểu Hồn trầm ngâm một hồi rồi nói: “Không cảm nhận được!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ngươi cũng không cảm nhận được ư?”
Tiểu Hồn đáp: “Không cảm nhận được!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thanh Nhi chưa từng đến nơi này hay sao?”
Tiểu Hồn nói: “Có khả năng đấy lắm!”
Diệp Huyền nhìn về phía xa xa: “Người của Thần Chi Mộ Địa nói Thanh Nhi từng xuất hiện ở nơi này, chắc đây cũng không phải là giả…”
Nói đoạn, hắn ta bèn liếc nhìn xung quanh, hai đầu mày nhíu mại: “Chẳng lẽ nàng ấy đã rời khỏi nơi này rồi?”
Hơn nữa, điều khiến hắn thấy hơi khó hiểu là Thanh Nhi và cha hắn chẳng phải đã tới một vũ trụ nào đó rồi sao?
Đúng lúc ấy, Tiểu Hồn đột nhiên nói: “Tiểu chủ, ta cảm nhận được khí tức của Thiên Mệnh tỷ tỷ rồi!”
Nghe vậy, Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Ở đâu thế?”
Tiểu Hồn đột nhiên chỉ về phía bên phải: “Ở nơi đó!”
Diệp Huyền nắm lấy Tiểu Hồn, sau đó biến mất!
Gần như cùng lúc đó, bên trong đại điện, Vũ Tôn đột nhiên đứng dậy: “Tìm thấy rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn đưa các cường giả của Thần Chi Mộ Địa biến mất.
Ngạc Uyên do dự một lát rồi cũng đi theo!
Ở bầu trời chỗ nào đó, Diệp Huyền ngự kiếm bay đi, lúc này hắn thấy hưng phấn vô cùng!
Thanh Nhi!
Cuối cùng cũng được gặp Thanh Nhi rồi!
Đúng lúc ấy, một luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên cuộn trào từ phía bên phải Diệp Huyền!
Hắn quay người nhìn, người tới chính là mấy người Vũ Tôn!
Trông thấy Diệp Huyền, Vũ Tôn cũng sững sờ. Ngay sau đó, hắn ta híp mắt lại: “Diệp Huyền!”
Diệp Huyền đột nhiên gằn giọng: “Vũ Tôn, có gì thì ngươi cứ nhắm vào ta, nhắm vào muội muội của ta, ngươi có còn là hảo hán không?”
Vũ Tôn cười ha ha: “Diệp Huyền, xem ra ngươi rất quan tâm đến muội muội của ngươi!”
Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào hắn ta: “Vũ Tôn, tốt xấu gì ngươi cũng là cường giả Cổ Thần cảnh, ấy thế mà ngươi lại hành xử như vậy, ngươi không thấy quá đáng sao?”
Vũ Tôn lắc đầu: “Diệp Huyền, đây cũng là do ngươi mà ra cả thôi! Không bắt muội muội ngươi thì sao ngươi ngoan ngoãn chịu trói?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta sẽ không để ngươi thực hiện được đâu!”
Vũ Tôn cười ha ha: “Chuyện này ngươi không quyết định được đâu! Ha ha…”
Nói đoạn, hắn ta bèn gia tăng tốc độ!
Hắn ta không chọn cách ra tay với Diệp Huyền, bởi lẽ hắn ta biết dù Diệp Huyền không đánh lại bọn họ, song nếu như hắn muốn chạy trốn thì bọn họ có liên thủ cũng không ngăn cản được!
Do đó, phải bắt được muội muội của Diệp Huyền đã!
Mấy người Vũ Tôn gia tăng tốc độ, Diệp Huyền cũng gia tăng tốc độ!
Không lâu sau, mọi người tới một ngọn núi lớn. Vừa mới tới chân núi, Ngạc Uyên đã xuất hiện trước mặt mấy người Vũ Tôn.
Ngạc Uyên nhìn Vũ Tôn, khẽ mỉm cười: “Tôn giả, nếu cần thì cứ dặn dò!”
Bên cạnh hắn ta còn có mười mấy cường giả siêu cấp Đại Thánh Nhân cảnh!
Diệp Huyền đứng một bên nhìn Ngạc Uyên mà không lên tiếng.
Vũ Tôn khẽ mỉm cười: “Vậy thì đa tạ nhé!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn về phía đỉnh núi. Ngay sau đó, hắn ta đã xuất hiện trên đỉnh núi. Cùng lúc ấy, tất cả mọi người cũng xuất hiện theo!
Trên đỉnh núi có một ngôi nhà tranh, trong nhà có hai người!
Một nữ tử và một lão giả!
Lão giả tóc bạc phơ, gương mặt già nua, không biết đã sống được bao lâu rồi!
Còn nữ tử thì là nữ tử váy trắng!
Trước mặt hai người là một bàn cờ!
Trông thấy nữ tử váy trắng, Diệp Huyền mỉm cười!
Đúng là Thanh Nhi kìa!
Thế nhưng rất nhanh sau đó, hắn lại nhíu mày, bởi hắn phát hiện Thanh Nhi ở trước mặt hắn không phải là bản thể!
Chỉ là một phân thân!
Lúc này, Thanh Nhi ở phía xa xa đột nhiên quay đầu, nàng liếc nhìn Diệp Huyền, khẽ mỉm cười: “Ca!”
Diệp Huyền đi về phía Thanh Nhi, đang định hỏi cho rõ ràng nhưng lúc này Vũ Tôn đã chắn trước mặt Thanh Nhi. Hắn ta xòe tay ra, hai tờ giấy trắng đột nhiên bay lên.
Thần Chỉ!
Hai tờ giấy trắng này vừa mới bay vào không trung thì lập tức biến thành màu đỏ như máu. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh cực kì kinh khủng xuất hiện khắp xung quanh.
Diệp Huyền nhíu mày!
Hai tờ giấy này mạnh hơn tờ giấy trước đó rất nhiều!
Bảo bối của Thần Chi Mộ Địa cũng không vừa đâu ha!
Nữ tử váy trắng liếc nhìn hai tờ giấy đã biến thành màu máu đỏ kia, vẻ mặt nàng rất bình tĩnh.
Mà lúc này, Vũ Tôn đột nhiên nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: “Diệp Huyền, ngươi có biết đây là gì không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không biết!”
Vũ Tôn nói: “Đây là Thần Chỉ, tới từ thời đại thượng cổ, từng được Thần Đế sử dụng. Trong nó không chỉ có chí cao đại đạo pháp tắc mà còn có thần lực! Thần lực thực sự! Nếu cường giả Cổ Thần giai sử dụng nó, nó có thể dễ dàng giết một cường giả Cổ Thần cảnh đấy!”
Nói đoạn, hắn ta khẽ mỉm cười: “Diệp Huyền, hiện giờ chỉ cần ta muốn, muội muội của ngươi sẽ lập tức bị thiêu thành hư vô. Ta hỏi ngươi, ngươi có sợ hay không?”
Diệp Huyền liếc nhìn hắn ta: “Ta sợ quá… Trước giờ chưa từng sợ như vậy…”
Hết chương 3378.



Bạn cần đăng nhập để bình luận