Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1421: Vũ Xuyên

Ầm!

Trường thương kịch liệt run lên, cả người An Lan Tú lẫn thương bay ra ngoài, nhưng mà lúc này một tiếng rồng ngâm đột nhiên vang vọng, Trần Thiên quay người nhìn lại, một thanh trường đao từ đỉnh đầu hắn ta chém xuống, trên trường đao có một con thanh long chi hồn!

Trần Thiên bước lùi về sau một bước, khi Thanh Long trường đao này đi tới vị trí cách đỉnh đầu của hắn ta nửa trượng thì hắn ta đột nhiên đấm ra một quyền.

Ầm!

Thanh long chi hồn đó trực tiếp nổ bể ra, cả người Liên Vạn Lý lẫn đao bay ra ngoài, nhưng mà đúng lúc này một thanh trường kiếm và một thanh trường thương đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn ta.

Trần Thiên quay người, hai tay bỗng nhiên đẩy về phía trước.

Ầm ầm!

Không gian bốn phía rung chuyển, Tiểu Thất và An Lan Tú liên tục lùi nhanh lại, nhưng Trần Thiên đó cũng lui xa mấy trượng!

Vừa nói dứt câu, hắn ta trực tiếp xông tới, mà sau lưng hắn ta, bọn người Vũ Xuyên cũng theo chân hắn ta xông ra ngoài.

Trần Thiên ngừng lại, hắn ta quay đầu nhìn lại và trông thấy Diệp Huyền.

Nghĩ đến đây, sát ý trong mắt Trần Thiên càng đậm.

Nơi xa, Tiểu Thất đang định xuất thủ đột nhiên nhìn về phía bên phải, nơi đó, một đạo kiếm quang phá không mà tới.

Hắn ta không ngờ Tứ Duy vũ trụ ngoại trừ Diệp Huyền ra vẫn còn có nhiều yêu nghiệt thiên tài như vậy, mà ba người trước mặt này lại là cùng một giuộc với Diệp Huyền.

Diệp Huyền dựng một ngón tay lên: "Một khắc đồng hồ, một khắc đồng hồ, ta sẽ giết sạch tất cả bọn họ!"

Hắn ta dừng lại, sau đó sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm, nhìn mấy người An Lan Tú, trong mắt không hề che giấu sát ý chút nào!

Rất nhanh, Diệp Huyền đã xuất hiện trước mặt Trần Thiên, cách đó không xa, Trần Thiên nhìn Diệp Huyền, đang định nói chuyện nhưng đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhìn về phía Tiểu Thất, lên tiếng hỏi: "Có thể kéo chân hắn ta không?"

Một khi để mấy người đó trưởng thành...

Yêu nghiệt!

Rất dễ nhận thấy, hắn ta muốn trực tiếp giữ mấy người Tiểu Thất lại chỗ này.

Phách lối!

Trầm mặc một lúc, Trần Thiên đột nhiên nói: "Động thủ!"

Sau khi nghe Diệp Huyền nói như vậy, cách đó không xa, sắc mặt các cường giả Võ viện lập tức trở nên âm trầm.

Tiểu Thất trầm mặc một lát, sau đó nói: "Bao lâu?"

Mọi người: "..."

Nghe được Diệp Huyền nói như vậy, Tiểu Thất gật đầu: "Có thể!"

Là nghiêm túc sao?

Nơi xa, Trần Thiên đột nhiên nói: "Cẩn thận người này!"

Là gà vịt dê bò hay sao?

Mà lúc này, cả người Diệp Huyền trực tiếp lao ra ngoài, Nhất Kiếm Vô Lượng!

Diệp Huyền này xem bọn họ là gì?

Trong khoảnh khắc khi Diệp Huyền biến mất, Vũ Xuyên cũng trực tiếp biến mất, hắn ta bước tới phía trước một bước, hai tay nhấc lên, sau đó nhẹ nhàng đè xuống: "Lạc!"

Vậy thì giết những người dễ giết trước!

Một kiếm này hắn không trực tiếp nhắm vào Vũ Xuyên, bởi vì người nọ là người mạnh nhất trong Võ viện trừ Trần Thiên, hắn không nắm chắc có thể giết chết đối phương trong một chiêu!

Mấy người đi theo Thẩm Tinh Hà cũng có chút kinh ngạc, một khắc đồng hồ giết sạch tất cả đám người trừ Trần Thiên?

Vừa dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất tại chỗ.

Ầm!

Giữa sân, một đạo kiếm quang đột nhiên nổ bể ra!

Phải biết, những người đó đều là tinh anh của Võ viện Vạn Duy học viện!

Trảm thẳng về phía Trần Thiên!

Nắm lấy kiếm trong tay, Tiểu Thất chậm rãi nhắm hai mắt lại, yên lặng thoáng qua, sau đó nàng đột nhiên nhìn về phía Trần Thiên, trong mắt kiếm quang lấp lóe, mà kiếm trong tay của nàng giống như một đạo sấm sét bắn ra.

Vừa dứt lời, nàng duỗi tay, trong cơ thể Diệp Huyền, một thanh kiếm đột nhiên bay ra, chính là kiếm thuộc về Tiểu Thất.

Ầm ầm!

Không gian trước mặt Vũ Xuyên giống như mưa rơi xuống, nhưng Diệp Huyền lại xuyên qua màn mưa này dễ như trở bàn tay!

Không Gian Đạo tắc!

Nhìn thấy một màn này, Vũ Xuyên đó chợt thay đổi sắc mặt, hắn ta bỗng nhiên quay đầu, sau lưng hắn ta, đầu một học viên Võ Điện đã bay ra ngoài, học viên Võ Điện này giơ hai tay lên cao, hiển nhiên, hắn ta đã cảm nhận được Diệp Huyền, nhưng vẫn chậm một bước!

Chỉ chậm có một chút đã mất đi tính mạng!

Mà khi Diệp Huyền một kiếm chém chết học viên Võ Điện này, cả người hắn trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa.

Sắc mặt Vũ Xuyên trở nên dữ tợn, hắn ta nhìn lướt qua bốn phía, mà lúc này, bên phải hắn ta, một sợi kiếm quang đột nhiên xuất hiện.

Sợi kiếm quang này xuất hiện mà không có bất kỳ dấu hiệu nào!

Vũ Xuyên thay đổi sắc mặt: "Cẩn thận!"

Cách đó không xa, một học viên Võ Điện phản ứng cực nhanh, khi sợi kiếm quang này xuất hiện, trong nháy mắt tay phải hắn ta bỗng nhiên đấm ra một quyền.

Vù!

Kiếm của Diệp Huyền trực tiếp chém nát tay học viên đó, học viên đó muốn lui nhưng kiếm của Diệp Huyền lại nhanh hơn, trong nháy mắt xuyên thủng giữa lông mày hắn ta.

Phụt!

Máu tươi bắn tung tóe!

Vũ Xuyên dừng lại, chỉ còn lại linh hồn, mà nơi xa, kiếm trong tay Diệp Huyền đột nhiên đổi thành Trấn Hồn kiếm.

Cách đó không xa, sắc mặt Vũ Xuyên cực kỳ dữ tợn, hắn ta quét mắt nhìn bốn phía: "Diệp Huyền, có dám..."

Đúng lúc này, trên đỉnh đầu Vũ Xuyên đột nhiên xuất hiện một cái chữ 'Tù' đỏ như máu, cùng lúc đó, một đạo kiếm quang xuất hiện ngay trước mặt hắn ta!

Giờ khắc này, Vũ Xuyên kinh hãi trong lòng: "Lục Đạo Chân Ngôn! Ngươi..."

Nói đến đây, hắn ta bỗng vận chuyển huyền khí trong cơ thể, muốn xuất thủ, nhưng đúng lúc này, lại có một luồng sức mạnh thần bí rơi lên người hắn ta.

Kiếm Vực!

Vũ Xuyên hoảng hốt trong lòng, hắn ta đột nhiên gầm lên: "Quy Nguyên!"

Ầm!

Nhục thân của hắn ta trực tiếp nổ bể ra, một luồng sức mạnh to lớn như gió lốc quét qua, mà ở trước mặt hắn ta Diệp Huyền liên tục lùi nhanh lại!

Trong thời khắc nguy cấp này, Vũ Xuyên trực tiếp bỏ nhục thân, bởi vì hắn ta biết nếu như hắn ta không bỏ nhục thân thì chắc chắn phải chết!

Mà Diệp Huyền lại biến mất lần nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận