Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3900. .



Chương 3900. .




Tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu Hồn, qua đây một chút!”
Thanh Huyền Kiếm run lên, sau đó bay đến trước mặt Tiểu tháp. Tiểu tháp đưa Tiểu Hồn đến trước mặt người Cổ Minh: “Các ngươi cầm lấy thanh kiếm này rồi cảm nhận nó là biết được nàng ấy ở đâu!”
Diệp Huyền: “…”
Cổ Minh nhìn tiểu tháp: “Ngươi chắc không?”
Tiểu tháp nói: “Chắc! Đợi tí nữa nàng ấy xuất hiện thì các ngươi nhớ phải ra tay thật nhanh, đừng để nàng ấy chạy mất, nàng ấy chạy nhanh lắm đó.”
Ba người Cổ Minh nhìn nhau, lúc này Khô Can đột nhiên nói: “Có gì đó sai sai!”
Vẻ mặt Nam Ti sầm lại: “Đúng là không ổn!”
Ba người nhìn Thanh Huyền Kiếm, khi nhìn thấy Thanh Huyền Kiếm, trong lòng ba người dấy lên vẻ bất an!
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Hóa ra các ngươi sợ à!”
Cổ Minh nhìn tiểu tháp: “Ngươi đang khích tướng chúng ta à?”
Tiểu tháp mỉm cười: “Đâu có! Có tìm nàng ta hay không thì phải xem các ngươi thế nào rồi.”
Ba người Cổ Minh trầm mặc.
Lúc này, Diệp Huyền ở một bên phẫn nộ nói: “Tiểu tháp, ngươi lại bảo bọn họ đi tìm Thanh Nhi! Ngươi… ngươi không thấy cắn rứt lương tâm hả?”
Tiểu tháp nói: “Ta chỉ là một cái tháp!”
Diệp Huyền: “…”
Hắn đột nhiên gằn giọng nói: “Tiểu tháp, nàng ấy tạo ra ngươi đấy, ngươi đưa người ngoài đi tìm nàng ấy… Ta giết ngươi!”
Nói đoạn, hắn bèn xông về phía tiểu tháp. Tốc độ của hắn rất nhanh, tiểu tháp còn chưa kịp phản ứng thì đã bị dính một quyền.
Rầm!
Tiểu tháp bay ra ngoài!
Ba người Cổ Minh sững sờ, làm gì vậy?
Ở phía xa xa, tiểu tháp đột nhiên nói: “Đậu má, ngươi…”
Diệp Huyền lại định ra tay tiếp, Cổ Minh bèn chắn trước mặt Diệp Huyền. Hắn ta nhìn đối phương: “Diệp công tử, chú ý chừng mực!”
Diệp Huyền nhìn tiểu tháp bằng ánh mắt lạnh lùng: “Phản bội cầu vinh, ta xem thường ngươi!”
Nói đến đây, hắn bèn nhìn Cổ Minh: “Ta cho các ngươi hay, các ngươi đừng có nghe lời nó, muội muội của ta rất mạnh, nếu các ngươi tìm nàng ấy chắc chắn nàng ấy sẽ hủy diệt các ngươi chỉ với một đường kiếm!”
Tiểu tháp đột nhiên nói: “Ba vị, các ngươi nghĩ đi, ca ca đã yếu vậy rồi thì muội muội mạnh được bao nhiêu?”
Vẻ mặt Diệp Huyền sựng lại.
Cổ Minh nhìn Diệp Huyền, sau đó hắn ta nhìn Thanh Huyền Kiếm: “Hai vị, thử không?”
Khô Can trầm giọng nói: “Ta cứ thấy hơi bất an!”
Cổ Minh cười ha ha: “Ba người chúng ta ở đây, chẳng lẽ nàng ta còn có thể miểu sát chúng ta?”
Nói đoạn, hắn ta bèn nắm lấy Thanh Huyền Kiếm. Ngay sau đó, Thanh Huyền Kiếm rung lên. Một lát sau, Thanh Huyền Kiếm bỗng kêu lên, Cổ Minh lập tức ngẩng đầu nhìn. Dần dần, bầu trời lập tức trở nên mờ ảo. Ngay sau đó, thời không hư ảo bỗng trở nên rõ nét…
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn thời không đó, trong mắt hắn là vẻ mong chờ!
Thanh Nhi!
Đã lâu rồi không gặp Thanh Nhi!
Ở Ngân Hà Hệ, nàng ấy có sống tốt không?
Không đúng!
Ngân Hà Hệ còn ổn không mới phải!
Đúng lúc đó, một nữ tử mặc váy trắng xuất hiện trong không gian. Nữ tử váy trắng đứng bên kia đường, hai bên đường người qua lại nườm nượp.
Không thể không nói, một thân váy trắng như nàng đứng ở đó đúng là nổi bật vô cùng. Người đi trên đường đều không khỏi liếc nhìn nàng. Không chỉ nam nhân, đến cả nữ nhân cũng không nhịn được mà nhìn nàng.
Đẹp!
Không chỉ đẹp, trên người nàng còn tỏa ra khí chất khó mà miêu tả được!
Nữ tử váy trắng đang đứng trước sạp bán dưa hấu. Trong tay nàng còn có một miếng dưa hấu, khuyết mất một góc, rõ ràng là nàng đã cắn một miếng.
Thấy nữ tử váy trắng cầm dưa hấu, tiểu tháp bèn thay đổi suy nghĩ. Lúc này nó đã thầm quyết định rằng sau này sẽ trồng dưa hấu trong tháp!
Vẻ mặt Diệp Huyền thì bỗng kì lạ, Thanh Nhi thích ăn dưa hấu?
Mấy người Cổ Minh ở bên cạnh cũng nhíu mày.
Nơi quái quỷ gì kia?
Thế giới trong cảnh tượng đó khác so với thế giới của bọn họ, li kì mà cổ quái, vừa nhìn đã biết không phải nơi gì hay ho!
Lúc này, phụ nhân trước mặt nữ tử váy trắng đột nhiên cười nói: “Cô nương, ngươi trả tiền mặt hay quét mã?”
Nữ tử váy trắng nhìn người phụ nữ, nàng nhíu mày.
Người phụ nữ do dự rồi nói: “Tiền mặt… quét mã?”
Lục Giới, tiểu tháp đột nhiên nói: “Thôi xong!”
Diệp Huyền nhìn tiểu tháp: “Sao thế?”
Tiểu tháp trầm giọng nói: “Thiên Mệnh tỷ tỷ… có thể không biết quét mã!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thanh Nhi vạn năng mà, chắc chắn nàng ấy biết!”
Tiểu tháp: “…”
Ngân Hà Hệ, nữ tử váy trắng nhìn phụ nhân trước mặt, nàng không lên tiếng.
Phụ nhân bị nhìn mà thấy hoang mang kì lạ: “Này… cô nương kia, một miếng dưa hấu có hai tệ thôi… ta…”
Lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên xòe tay ra…
Lục Giới, một quả dưa trong ruộng dưa ở một nơi nào đó bay lên. Quả dưa này mang theo một đường kiếm khí và bay lên, sau đó băng qua bức tường vũ trụ của hàng ngàn vạn tinh vực, đi đến đâu là tinh không sụp đổ đến đó!
Quả dưa kia tiến vào Ngân Hà Hệ, vừa vào Ngân Hà Hệ thì tầng khí quyển của Ngân Hà Hệ bỗng xuất hiện một cái hố cực lớn, cả địa cầu như rung chuyển…
Cuối cùng, quả dưa rơi trên lòng bàn tay nữ tử váy trắng, nàng đưa nó cho người phụ nữ: “Trả cho ngươi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Mọi người: “…”
Hết chương 3900.



Bạn cần đăng nhập để bình luận