Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3189: Tin tưởng chính mình!

Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, có phải ngươi vẫn luôn đánh giá thấp chủ nhân hay không?"

Sắc mặt Diệp Huyền bèn sầm lại: "Mẹ kiếp, sao ngươi biết ta đang nghĩ gì!"

Tiểu tháp cười he he: "Ta đoán đó!"

Diệp Huyền: "..."

Tiểu tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, ta cho ngươi hay, lúc chủ nhân mạnh nhất là lúc hắn ta phát điên! Có điều hiện giờ chủ nhân đã vô địch rồi! Hắn ta ít khi phát điên lắm! Ngươi chưa từng trông thấy hắn ta khi phát điên. Hắn ta mà điên lên thậm chí còn chém cả mình!"

Diệp Huyền nói: "Trước kia cha ta sống cũng không dễ dàng gì đúng không?"

Tiểu Tháp nói: "So với ngươi thì đúng là hắn ta sống không dễ dàng gì! Đôi khi thực sự vô cùng thê thảm luôn ấy! Nhất là lúc đối đầu với Thiên Mệnh tỷ tỷ, ta cũng phải nghi ngờ nếu chủ nhân không có hào quang nam chính thì chắc hắn ta cũng bị giết chết rồi!"

Diệp Huyền: "..."

Tiểu tháp cười he he: "Các nàng mặc ít lắm!"

Diệp Huyền lấy làm lạ: "Tại sao chứ?"

Tiểu tháp nói: "Thiếu chủ, kiến thức của ngươi lạc hậu quá đấy! Đến cái này mà cũng không biết! Sau này có cơ hội tới Ngân Hà Giới chơi đi! Bên đó vui lắm! Con gái ở đó đều không mặc y phục!"

Tiểu tháp gật đầu: "Tiểu chủ, ngươi có thể tới đó chơi, thế nhưng không được đưa Thiên Mệnh tỷ tỷ đi theo!"

Tiểu tháp nghĩ ngợi hồi lâu rồi nói: "Phỏng theo lời của Ngân Hà Giới thì nàng ta có thể là một Bug!"

Tiểu tháp nói: "Thiên Mệnh tỷ tỷ rất nguy hiểm đó! Mặc dù chủ nhân cũng thích giết người, thế nhưng chủ nhân không giết bừa bãi, bình thường chỉ giết những kẻ nào xứng đáng bị giết thôi! Thế nhưng Thiên Mệnh tỷ tỷ thì không giống vậy, nàng ta giết người không phân biệt gì cả. Nàng ta mà tức giận thì thứ nàng ta nhắm đến không chỉ là người mà là cả vũ trụ!"

Tiểu tháp lại nói: "Thiên Mệnh tỷ tỷ thực sự quá lợi hại! Có điều... Thiên Mệnh tỷ tỷ lại xấu tính, nói sai một câu thôi là hủy diệt cả vũ trụ! Nói thật, ta thấy nàng ta hơi phá hỏng quy tắc rồi!"

Tiểu tháp thở dài một hơi: "Tiểu chủ, ngươi thực sự không phát hiện ra vấn đề ư?"

Diệp Huyền sững sờ: "BUG? Ngươi đang nói gì thế?"

Diệp Huyền chau mày: "Phá hỏng quy tắc? Là sao?"

Diệp Huyền do dự một lát rồi hỏi: "Thực sự ít sao?"

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, đường kiếm đạo ý chí trên tường kia bỗng tách khỏi bức tường, sau đó nhập vào cơ thể Diệp Huyền!

Diệp Huyền sa sầm mặt: "Ngươi có đang nghiêm túc không đấy! Không mặc y phục?"

Uỳnh!

Diệp Huyền có hơi không hiểu: "Vấn đề gì?"

Nói đến đây, tiểu tháp bỗng nhảy lên: "Tiểu chủ, thỉnh thoảng ngươi cũng phải khuyên nàng ta đi! Suy nghĩ của nàng ta quá nguy hiểm! Ta thực sự rất sợ một ngày nào đó bỗng nhiên bị liên lụy rồi bị giết chết!"

Kiếm Si nhìn hắn: "Ta có thể giết ngươi không?"

Lúc này, vô số kiếm tu cũng xuất hiện trong đại điện. Khi trông thấy đường kiếm đạo ý chí kia biến mất, sắc mặt các kiếm tu bèn sầm xuống!

Còn Diệp Huyền thì hoang mang!

Diệp Huyền sững sờ!

Làm sao bây giờ?

Một luồng kiếm đạo khí tức lớn mạnh cuộn trào bên trong cơ thể hắn!

Câu nói của nàng nghe có vẻ tủi thân!

Lúc này, Kiếm Si khẽ nói: "Đó là thứ kiếm chủ để lại cho chúng ta! Chúng ta chỉ có đường kiếm đạo ý chí này thôi đấy..."

Diệp Huyền cũng chết lặng!

Không chỉ hứa mà Kiếm Si cũng ngớ người!

Sao đường kiếm đạo ý chí này đột nhiên nhập vào cơ thể hắn vậy?

Chuyện gì thế này?

Phải biết rằng, các cường giả Kiếm Minh coi đường kiếm đạo ý chí này như sự tồn tại của một vị thần!

Rất nhanh sau đó, tất cả mọi người bèn nhìn Diệp Huyền.

Trong điện, tất cả các kiếm tu đều đang nhìn Diệp Huyền!

Nguy rồi!

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, những kiếm tu kia vẫn đang nhìn hắn.

Ai cũng thấy tủi thân!

Đương nhiên, bọn họ không thể ra tay với Diệp Huyền!

Phải biết rằng, đường kiếm đạo ý chí đó vốn là của cha hắn!

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Thực ra lần này ta tới Kiếm Minh còn có một nhiệm vụ, đó chính là thu lại đường kiếm đạo ý chí này!"

Nghe vậy, mọi người không khỏi sững sờ.

Kiếm Si nhìn hắn: "Ý của kiếm chủ sao?"

Diệp Huyền gật đầu.

Ý của kiếm chủ!

Các kiếm tu bèn đưa mắt nhìn nhau.

Vẻ mặt Kiếm Si đỡ hơn ban nãy nhiều, nàng khẽ nói: "Có thể nói xem tại sao không?"

Diệp Huyền thở dài một hơi: "Kiếm Si cô nương, cha ta để lại đường kiếm đạo ý chí này thực ra là có lòng tốt, nhưng hắn ta nhận ra các ngươi quá cố chấp với đường kiếm đạo ý chí này!"

Quá cố chấp!

Nghe vậy, sắc mặt các kiếm tu lập tức sầm lại!

Diệp Huyền lại nói: "Ý của đường kiếm đạo ý chí này là cho các ngươi một phương hướng kiếm đạo chứ không phải bảo các ngươi đi theo con đường của cha ta! Mỗi một kiếm tu đều không giống nhau, thứ các ngươi cần là tự đi trên con đường kiếm đạo của mình! Còn đường kiếm đạo ý chí này giờ đã biến thành một vật cản trên con đường của các ngươi. Các ngươi cần phải quên đường kiếm đạo ý chí này đi và tự tạo ra cho mình một con đường kiếm đạo."

Bên trong điện, tất cả kiếm tu đều trầm mặc.

Con đường của riêng mình!

Kiếm Si cũng trầm mặc như đang nghĩ điều gì đó.

Diệp Huyền tiếp tục nói: "Các ngươi có thể lấy cha ta làm mục tiêu kiếm đạo, thế nhưng không được cho rằng mình mãi mãi không bằng hắn ta! Thứ các ngươi cần không phải là sùng bái người khác mà là sùng bái chính mình, tin vào chính mình, chỉ có như vậy, các ngươi mới đột phá được giới hạn của mình, kiếm đạo của các ngươi mới lên một tầm cao mới!"

Sùng bái chính mình!

Tin tưởng chính mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận