Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 476: Ăn Sống!

Diệp Huyền lẳng lặng đứng đấy.

- Đại thần lầu hai, ngươi có muốn xuất thủ hay không!

- Không ra!

- Thật sự không ra?

- Chính là không ra!

- Tốt, chúng ta tuyệt giao!

- Tuyệt giao thì tuyệt giao!

"..."

- Chết cũng không thể thôi động!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, một thanh âm Diệp Huyền chưa từng nghe thấy vang lên từ bên trong Giới Ngục tháp:

- Chính là không cho phép thôi động!

- Không được!

Diệp Huyền cả giận nói:

Đây là tầng thứ mấy?

Không mời nổi Đại thần lầu hai, Diệp Huyền bất đắc dĩ, chỉ có thể tế ra Giới Ngục tháp. Ngay lúc hắn muốn thôi động Giới Ngục tháp, Đại thần lầu hai đột nhiên cả giận nói:

- Ngươi cứ để hắn thôi động a!

- Không thôi động, chờ chết sao?

- Không cho phép thôi động!

- Ta mới mặc kệ đây!

Phụ thân!

- Ta phải chết!

Thời khắc này, Diệp Huyền cảm giác quyền chủ đạo thân thể đã không còn nằm trong tay hắn, thế nhưng hắn có thể cảm nhận được hết thảy rất rõ ràng, bao quát cả Đại thần lầu hai này.

Nghe được thanh âm này, Diệp Huyền lập tức sửng sốt, con mẹ nó đây là ai?

Diệp Huyền không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, bởi vì uy áp của những cường giả xung quanh kia đã ép đến, ngay lúc hắn muốn thôi động Giới Ngục tháp, thân thể của hắn đột nhiên cứng ngắc, đồng thời, hắn đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt, một mảnh u lam.

"Diệp Huyền" lạnh lùng nhìn lướt qua bốn phía, nhưng vào lúc này, mặt phía bắc, một nắm đấm to lớn xẹt qua chân trời, đánh thẳng đến hắn.

Oanh!

Tiếp theo, "Diệp Huyền" đột nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, cuối chân trời nơi xa đột nhiên vang lên một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng.

Vô cùng phẫn nộ!

Mặc dù Đại thần lầu hai đang ăn, nhưng đây là thân thể của hắn, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng loại cảm giác này...

Giờ phút này, Đại thần lầu hai rất phẫn nộ!

Mà giờ khắc này, tất cả cường giả yêu tộc xung quanh đều sợ ngây người!

Đại thần lầu hai cũng không thèm quản Diệp Huyền, chỉ chốc lát, một đầu Đại Yêu chân giai cứ như vậy bị ăn sống.

Đây là ăn tươi con mẹ nó a!

Giữa sân, "Diệp Huyền" lạnh lùng nhìn lướt qua bốn phía, sau một khắc, hắn đột nhiên duỗi ra tay phải, sau đó nhẹ nhàng đè ép xuống.

Chỉ thấy một đầu Đại Yêu từ trên không chậm rãi rơi xuống, còn "Diệp Huyền" vậy mà há mồm trực tiếp ăn tươi.

Trong cơ thể, bản thể Diệp Huyền một trận nôn mửa:

- Đại thần lầu hai, đừng ăn! Ngươi dùng bản thể của ngươi đi ăn a! Ngọa tào, ác tâm chết lão tử. Mau dừng lại a...

Không gian toàn bộ chân trời đột nhiên run lên kịch liệt, sau một khắc, khí tức của những cường giả yêu tộc kia trực tiếp biến mất vô tung vô ảnh.

Quả đấm to lớn kia ầm ầm vỡ tan!

Oanh!

"Diệp Huyền" giơ lên tay phải, năm ngón tay uốn lượn thành trảo, sau đó cách không bắt ra một cái.

Diệp Huyền này làm sao lại trở nên cường đại như vậy?

Thú Vương trong nội thành nơi xa cũng phát hiện một màn này, hắn khó có thể tin mà nhìn Diệp Huyền:

- Làm sao có thể...

Nhưng vào lúc này, bên trong Vạn Thú thành, từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Nghe vậy, sắc mặt Thú Vương đại biến, gầm thét:

- Kiếm Huyền!

Thanh âm vừa dứt, hắn vọt thẳng đến bên trong thành.

Thời khắc này, Kiếm Huyền đang ở trong thành, điên cuồng đồ sát thế hệ tuổi trẻ của yêu tộc.

Một đầu yêu cũng không buông tha! Mà một bên khác, sau khi "Diệp Huyền" ăn tươi đầu yêu thú kia, hắn cũng không hề dừng tay, mà lạnh lùng nhìn thoáng qua bốn phía:

Diệp Huyền cứng người ở trên không, Giới Ngục tháp này có tất cả chín tầng, hiện tại chỉ mở ra ba tầng, nói cách khác, còn có sáu tầng!

Tất cả!

Đại thần lầu hai gần như là gầm thét.

- Tất cả!

- Tầng nào a?

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó vội hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Diệp Huyền vội hỏi.

Vừa rồi Giới Ngục tháp đã rung động một thoáng, khiến cho hắn có chút hoảng hốt.

Trầm mặc một lát, Đại thần lầu hai đột nhiên cả giận nói:

- Tên ngu ngốc nhà ngươi!

Diệp Huyền đen mặt lại:

- Có thể nói chuyện cẩn thận hay không a!

Đại thần lầu hai cả giận nói:

- Phong ấn sắp bị giải trừ.

Yên lặng một chớp mắt, Diệp Huyền chậm rãi đóng hai mắt lại, Đại thần lầu hai đã trở về tháp!

"Diệp Huyền" ngừng lại.

Ngay lúc "Diệp Huyền" muốn tiếp tục ra tay, lúc này, Giới Ngục tháp đột nhiên run lên kịch liệt!

Tốc độ của hắn cực nhanh, gần như là thuấn di vượt xa ngàn trượng, vượt ngang chân trời, lúc hắn đi tới trước mặt một tôn Đại Yêu, người sau còn chưa kịp phản ứng, đã bị một trảo của hắn trực tiếp đánh bay.

Thanh âm vừa dứt, hắn vọt thẳng đến bên phải.

- Yêu thú cấp thấp!

Nếu như phong ấn của sáu tầng đều buông lỏng, những tên ở trong đó đều đi ra...

Diệp Huyền không dám nghĩ!

Bởi vì tồn tại bị giam giữ trong này, cơ bản đều không có loại lương thiện, bao quát cả Đại thần lầu hai này, cũng không phải một người hiền lành a!

Trước kia còn có nữ tử thần bí trấn áp, hiện tại, còn ai tới trấn áp?

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Nếu không, ném tháp đi a?

Đại thần lầu hai lạnh lùng nói:

- Ngươi ném được sao?

Diệp Huyền phát hiện, quả thật là hắn ném không xong, hiện tại Giới Ngục tháp này gần như là đã hòa làm một thể với hắn!

- Chờ nữ nhân kia trở về!

Đại thần lầu hai đột nhiên nói.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tìm đạo tắc được không?

- Không được!

Đại thần lầu hai lạnh lùng nói:

- Ngươi ba lần bảy lượt thôi động tháp này, tháp này vốn đã trọng thương chưa lành, hiện tại thương càng thêm thương, độ trọng yếu của đạo tắc, đã kinh biến đến mức cực nhỏ. Nếu trong vòng nửa năm nàng không trở lại, ngươi cứ chờ chết đi! Chờ chết chờ chết chờ chết chờ chết chờ chết!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Đại thần lầu hai, phong ấn giải trừ, chẳng phải đối với ngươi cũng là có chỗ tốt rất lớn sao?

Lầu hai trầm mặc.

Diệp Huyền đang muốn hỏi, lúc này, Đại thần lầu hai đột nhiên cả giận nói:

- Liên quan gì đến ngươi!

Kỳ thật, Diệp Huyền cũng không biết Đại thần lầu hai đang kiêng kị cái gì, nàng không phải đang kiêng kị tháp này, cũng không phải là kiêng kị những tồn tại bị giam giữ trong tháp. Nàng là đang kiêng kị nữ tử thần bí kia!

Nàng là người tỉnh lại sớm nhất, cũng là một người duy nhất có tiếp xúc rất lớn với nữ tử thần bí. Hơn cả Diệp Huyền, nàng còn rõ ràng nữ tử thần bí kinh khủng cỡ nào, cũng rõ ràng hơn địa vị của Diệp Huyền trong lòng nữ tử thần bí.

Những tồn tại bị giam giữ trong tháp kia không biết, nếu như Diệp Huyền xảy ra chuyện, nữ nhân kia sẽ nổi điên!

Mà một khi nữ nhân kia nổi điên, đừng nói hết thảy tồn tại bị giam giữ trong tháp này đều muốn xong đời, ngay cả thế giới này cũng muốn xong đời!

Hơn nữa, trọng yếu nhất, chính là nữ tử thần bí có ân với nàng, đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng nhìn Diệp Huyền khó chịu, vẫn còn muốn xuất thủ!

Diệp Huyền cũng biết Đại thần lầu hai nhìn bản thân khó chịu, thế là, lập tức hỏi:

- Đại thần lầu hai, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì đó hay không? Ta cảm thấy, chúng ta rất tốt, vì sao ngươi lại không thích ta đây?

Đại thần lầu hai lạnh lùng nói:

- Chính ngươi muốn!

Diệp Huyền đen mặt lại, ta muốn cái quỷ!

Không quản Đại thần lầu hai nữa, Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ, giờ phút này, bốn phía còn có thật nhiều Đại Yêu yêu tộc đang nhìn hắn!

Rõ ràng, những Đại Yêu đó đều không biết Đại thần lầu hai đã trở về trong tòa tháp.

Trên không, Diệp Huyền chắp hai tay sau lưng, mặt không biểu tình:

- Yêu tộc, còn có Đại Yêu nào tới đánh một trận với bản tôn?

Bốn phía, những cường giả yêu tộc kia một mặt kiêng kị, không người nào dám động thủ.

Vừa rồi, Diệp Huyền đã miểu sát một Đại Yêu cấp bậc Chân Ngự Pháp cảnh a!

Đó là miểu sát, hơn nữa còn ăn sống!

Đối với Diệp Huyền, thời khắc này, không ai không kiêng kỵ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận