Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 364: Gia Tộc Sẽ Xóa Tên Ngươi!

- Mọi người cùng nhau xông lên!

Lúc này, một tên cường giả Vạn Pháp cảnh đột nhiên nói:

- Giết hai người này, đạt được tiền thưởng, thu hoạch bảo vật Thanh Châu, mọi người cả đời không lo tài nguyên tu luyện!

Mấy trăm người rục rịch, bọn họ nhìn Diệp Huyền và Liên Vạn Lý, trong mắt ngoại trừ sát ý còn có cuồng nhiệt!

Giết hai chướng ngại vật này, có thể đạt được của cải dùng cả đời không hết!

Bên cạnh Liên Vạn Lý, nữ tử khôi giáp vội vàng nói:

- Ngô Vương, Hộ Giới minh nhằm vào Diệp Huyền, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ, xin Ngô Vương tạm thời tránh mũi nhọn!

Liên Vạn Lý nhìn về phía nữ tử khôi giáp, nàng lạnh lùng nói:

- Là bổn vương mời hắn kết minh, cùng nhau chống đỡ đám tu sĩ Trung Thổ Thần Châu này, nếu hiện tại vì tự vệ mà vứt bỏ hắn, bổn vương sẽ xem thường bản thân mình.

Thấy Liên Vạn Lý tâm ý đã quyết, nữ tử khôi giáp không nói gì nữa.

- Ta biết ngươi suy nghĩ vì ta, nhưng mà, hiện tại ta mặc kệ hắn, hắn phải chết không nghi ngờ!

- Trước khi bổn vương chưa chết, không người nào có thể động đến hắn!

- Hộ Giới minh cũng không nhằm vào Đại Vân đế quốc ta, nếu Ngô Vương khăng khăng bảo vệ hắn, sợ là sẽ phải liên lụy đến Đại Vân đế quốc, liên lụy vương ngài.

- Các vị, mọi người cùng liên thủ với nhau, muốn giết nàng và Diệp Huyền, còn không đơn giản hay sao? Nếu hiện tại người nào cũng bó tay bó chân, làm sao có thể đạt được vinh hoa phú quý? Mọi người cùng nhau xông lên!

- Ý của ngươi là mặc kệ hắn?

Nàng đã khuyên ngăn rồi, nhưng nếu làm quá sẽ vi phạm đạo quân thần.

Liên Vạn Lý lạnh lùng nhìn thoáng qua nữ tử khôi giáp, nói:

Nữ tử khôi giáp trầm giọng nói:

Nói xong, nàng nhìn về phía cách cường giả Trung Thổ Thần Châu, ánh mắt lạnh như băng, nói:

Mà sau lưng bọn họ, là mấy trăm cường giả Trung Thổ Thần Châu gần như điên cuồng!

Nữ tử khôi giáp còn muốn nói điều gì đó, Liên Vạn Lý khoát tay áo, nói:

Đội hình như vậy, nếu đồng lòng hợp lại, chân Ngự Pháp cảnh cũng có thể tuỳ tiện chém giết!

Nghe thấy lời của Liên Vạn Lý, cách đó không xa, những cường giả Vạn Pháp cảnh của Tư Đồ gia đều giận dữ, lão giả áo đen đột nhiên đứng dậy, nói:

Vừa dứt lời, hắn và bảy tên cường giả Vạn Pháp cảnh bên cạnh lao thẳng về phía Diệp Huyền và Liên Vạn Lý!

A Tả ngây người, sau đó vội vàng nói:

Lúc này, đột nhiên Liên Vạn Lý nhìn về phía mấy người bọn họ, nói:

Vừa dứt lời, nàng ôm Diệp Huyền quay người lao tới dãy núi mờ mịt xa xa.

Thác Bạt Tiểu Yêu cũng đứng dậy, tay trái của nàng cầm chặt búa đinh nhỏ, không có sợ, ngược lại còn có phần hưng phấn... Nàng chưa bao giờ đánh hội đồng như vậy bao giờ.

Nếu Diệp Huyền khôi phục, vậy thì không dễ giết.

Ba người Mặc Vân Khởi đi tới trước mặt Diệp Huyền, nhìn đám người xông tới, mặt không thần thái, thấy chết không sờn!

- Thực lực của hai người các ngươi chỉ là vướng víu, nghe vương ta, hiện tại mấy người các ngươi lập tức trở về điều binh tụ tập tại nơi này, không cho đám người kia tiến vào thủ phủ Thanh Châu.

Giữa sân, Mặc Vân Khởi và Bạch Trạch muốn đuổi theo, A Tả lại ngăn cản hai bọn họ, nói:

Rất nhanh, dưới dẫn dắt của những cường giả Vạn Pháp cảnh Tư Đồ gia, mấy trăm người đuổi theo Liên Vạn Lý và Diệp Huyền.

Còn việc đánh thắng hay không thắng, nàng hoàn toàn không có nghĩ qua...

Nhìn thấy Liên Vạn Lý ôm Diệp Huyền chạy trốn, lão giả áo đen xông lên phía trước cũng ngây người, hắn nhìn thoáng qua đám người Mặc Vân Khởi, trong mắt có sát ý, lão giả bên cạnh đột nhiên nói:

- Diệp Huyền trọng thương, đầu tiên giết Diệp Huyền và nữ tử kia, bằng không hậu hoạn vô tận!

Nghe vậy, lão giả áo đen đột nhiên bừng tỉnh!

- Mấy người các ngươi quay về Đại Vân cảnh, lập tức triệu tập Thương Lan đạo binh và Đại Vân đế quốc Hắc Diễm binh cùng Vương chi cận vệ, nhanh chóng chạy đến, không cho đám người này tiến vào Thanh Châu!

- Bổn vương tranh thủ thời gian cho các ngươi!

Liên Vạn Lý lãm đạm nói:

- Ngô Vương, thời gian không đủ…

Nói xong, nàng quay người trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất không thấy gì nữa!

Mặc Vân Khởi quay đầu nhìn nơi Diệp Huyền và Liên Vạn Lý biến mất, trong mắt có cũng vẻ lo âu.

Bạch Trạch trầm giọng nói:

- Nghe Liên cô nương!

Mặc Vân Khởi gật đầu, nói:

- Được.

Nói xong, hắn nhìn về phía Kỷ An Chi, Kỷ An Chi không nói gì, thân hình run lên, chạy như bay về phía vân thuyền.

Mặc Vân Khởi và Bạch Trạch ngây người, sau đó hai người cũng vội vàng đi theo, thế nhưng rất nhanh, Mặc Vân Khởi đột nhiên dừng lại, hắn quay đầu nhìn về phía Thác Bạt Tiểu Yêu đứng không nhúc nhích tại phương xa, nói:

- Tiểu Yêu, ngươi?

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

- Từ giờ phút này, ta không còn là người Lục gia.

Lục Bán Trang yên lặng một lúc, sau đó nói:

- Nha đầu, ngươi đừng phát điên, đây chính là Thương Giới lệnh truy nã, ngươi đi trợ giúp hắn, như vậy sẽ đối địch với toàn bộ Thanh Thương giới, ngươi muốn hại chết Lục gia chúng ta sao?

Sắc mặt Lục Cuồng thay đổi, hắn vội vàng ngăn cản Lục Bán Trang:

Lục Bán Trang thu hồi tầm mắt, quay người rời đi.

Nói xong, nàng đã khóc lóc, vừa khóc vừa chạy...

Trung Thổ Thần Châu.

Diệp Huyền xuất hiện trên Thương Giới bảng truy nã đã truyền khắp toàn bộ Trung Thổ Thần Châu, cảnh giới thấp như thế, lại có thù lao cao dọa người... Rất nhiều người không chỉ tò mò về Diệp Huyền, còn vô cùng tâm động, Thần Châu có ít người đã hành động, dồn dập chạy về hướng Thanh Châu.

Trong một tòa núi lớn, một nữ tử đang đuổi theo một đám người, nàng vừa chạy vừa ăn chiếc bánh lớn...

Nữ tử này, chính là Lục Bán Trang!

Đột nhiên, trên đỉnh đầu đám người Lục Bán Trang, một vệt sáng phóng lên tận trời, rất nhanh, một mũi tên đỏ rực nổ tung trên không trung.

Khi thấy cái tên ở vị trí thứ hai, Lục Bán Trang lập tức ngây người!

Bên cạnh Lục Bán Trang là ca ca Lục Cuồng của nàng, khi nhìn thấy tên của Diệp Huyền, sắc mặt hắn trầm xuống, sau đó nhìn về phía Lục Bán Trang, nói:

- Ngươi đừng làm chuyện điên rồ!

- Tiểu Diệp Tử, chịu đựng, ta đi đi gọi phụ thân, đại bá và đại ca ta giúp đỡ... Nhưng bây giờ trở về thì quá mất mặt! Ta, ta không muốn trở về a...

Một lát sau, Thác Bạt Tiểu Yêu thu hồi tầm mắt, sau đó bước nhanh về phía Thanh Châu đạo, vừa chạy vừa suy nghĩ linh tinh, nói:

Thác Bạt Tiểu Yêu nhìn thoáng qua dãy núi nơi xa, bên kia, từng tiếng nổ vang truyền tới.

Nghe vậy, Mặc Vân Khởi không nói cái gì, cùng Bạch Trạch quay người chạy về phía vân thuyền.

- Các ngươi trở về đi, ta muốn trở lại Trung Thổ Thần Châu!

Thác Bạt Tiểu Yêu lắc đầu, nói:

Lục Cuồng vội vàng kéo nàng, gào lên:

- Ngươi điên rồi sao?

Lục Bán Trang nhìn thẳng Lục Cuồng, nói:

- Ca, nếu như huynh đệ ngươi bị người ta đuổi giết, ngươi sẽ làm gì?

Lục Cuồng hít sâu một hơi, sau đó trầm giọng nói:

- Nha đầu, đó là Thương Giới lệnh truy nã, đó là Hộ Giới minh phát ra, Hộ Giới minh đấy!

Lục Bán Trang nói khẽ:

- Cũng bởi vì là Hộ Giới minh phát ra, ta mới càng phải đi...

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Sau lưng, Lục Cuồng gào lên:

- Gia tộc sẽ xóa tên ngươi!

Lục Bán Trang cũng không quay đầu lại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận