Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 746: Ma Kha Kiếm!

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Ngôn Sinh lập tức trầm xuống.

Trước đó sáu người bọn hắn hợp sức mới có thể miễn cưỡng kiềm chế Vị Ương Thiên, mà vừa rồi hắn bị Mạc Tà và Diệp Huyền hợp sức kiềm chế một thoáng, chỉ một tháng này, trực tiếp khiến cho bọn hắn lật thuyền!

Bởi vì không ai kiềm chế Vị Ương Thiên!

Cùng lúc đó, sáu người vừa chết mất hai người, đại trận vô phương duy trì, lão giả lưng còng Ma Kha tộc nơi xa kia cũng không còn bị kiềm chế, ngay lập tức đi tới chỗ bọn hắn bên này!

Mà một bên khác, Đại Tôn kia còn đang giao thủ với Họa Sư!

Hai người đều chìm giữa một mảnh bạch quang, không rõ tình hình chiến đấu!

Về phần phía dưới, cường giả Vị Ương Tinh Vực và Ma Kha tộc đã hợp lại, đại quân của bọn hắn đã bị ngăn cản.

Ngôn Sinh trầm mặc, không biết đang suy nghĩ gì.

- Dị Vực từ bỏ bảo vật này, để đền bù tổn thất, ngày sau địa bàn của Ma Kha Tinh Vực và Vị Ương Tinh Vực này đều thuộc về Dị Vực, Thiên Hà Tinh Vực ta, chỉ cần món bảo vật kia!

Nam tử trung niên mỉm cười, sau đó hắn nhìn về phía Vị Ương Thiên cách đó không xa, cười nói:

Thấy thế, Vị Ương Thiên nhíu mày, đám địch nhân này một tên nối tiếp một tên, đánh mãi không hết a!

- Vậy xin đa tạ Thiên Tôn.

- Món chí bảo kia, Dị Vực ta từ bỏ.

Nụ cười trên khóe miệng nam tử trung niên mở rộng, sau một khắc, thân thể của hắn trực tiếp mờ đi, rất nhanh, Vị Ương Thiên và nam tử trung niên đều biến mất không thấy gì nữa.

Lúc này, hai tay Vị Ương Thiên ném một cái, hai đầu lâu đẫm máu kia vỡ tan trong nháy mắt, nàng đi về phía Ngôn Sinh, người sau trầm mặc như trước.

- Vị Ương cung chủ, xin chỉ giáo!

Vị Ương Thiên ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa, không gian nơi đó đột nhiên nứt ra, rất nhanh, một nam tử trung niên đi ra.

Vị Ương Thiên đang muốn xuất thủ, Ngôn Sinh đột nhiên quay đầu nhìn về phía nơi xa:

Ngôn Sinh nói khẽ:

Cách đó không xa, lão giả lưng còng Ma Kha tộc kia nhìn về phía Ngôn Sinh, hắn đang muốn xuất thủ, một đạo tàn ảnh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, sau một khắc, không gian bốn phía trực tiếp mờ đi, từng đạo hàn quang không ngừng bắn nhanh tới phía hắn!

Nam tử trung niên nhìn về phía Ngôn Sinh, cười nói:

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt lão giả lưng còng lập tức trầm xuống!

Vị Ương Thiên mặt không biểu tình, đột nhiên, nàng trực tiếp biến mất.

Một bên, vẻ mặt Ngôn Sinh vô cùng nghiêm túc, thực lực cá nhân của Vị Ương Thiên thực sự quá kinh người, nếu không phải trước đó đối phương và lão giả lưng còng Ma Kha tộc kia tiêu hao quá nhiều, chơi một chọi một, giữa sân không có bất kỳ ai có thể chém giết nàng!

Ở bên cạnh Mạc Tà, là Tả Thanh cùng với Địa Sát.

Giờ khắc này, toàn bộ người Ma Kha tộc dồn dập ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

Đặc biệt là những yêu thú cường đại kia, Đế Khuyển và đầu Ác Kỳ Lân kia đều đã có chút khó mà ngăn cản! Cũng còn tốt, có hai đầu yêu thú này chống đỡ, bằng không Ma Kha tộc và Vị Ương Tinh Vực sớm đã xong rồi!

Yên lặng một chớp mắt, thanh âm của lão giả lưng còng đột nhiên vang vọng lên từ chân trời:

- Dốc hết sức lực!

Rõ ràng, đối phương có chuẩn bị mà đến, muốn kiềm chế hắn và Vị Ương Thiên!

Phía dưới, Mạc Tà đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền cũng quay đầu nhìn về phía Ma Kha.

Trong chốc lát, toàn bộ chân trời đen kịt một màu!

Thanh âm vừa dứt, ba tên Thần pháp sư phía sau hắn đột nhiên tế ra ba tòa truyền tống trận, rất nhanh, từ bên trong ba tòa truyền tống trận này, vô số cường giả vọt ra.

- Ma Kha tộc ta, tử chiến! Tử chiến! Chiến đến người cuối cùng!

Đúng lúc này, Ngôn Sinh trên không kia đột nhiên nhìn xuống Diệp Huyền phía dưới, sau lưng hắn, còn có ba tên Thần pháp sư.

Bốn tên cường giả đỉnh tiêm cấp bậc siêu cấp!

Ngôn Sinh nhìn đám người Diệp Huyền phía dưới, nói khẽ:

Mạc Tà cũng đang nhìn về phía chân trời, mặt không biểu tình, tay phải hắn nắm thật chặt.

Trước đó hai bên đều đã liều mạng quá thảm, cường giả Dị Vực và Thiên Hà Tinh Vực đột nhiên xuất hiện, khiến cho bọn hắn thương càng thêm thương! Hiện tại, thực lực tổng hợp của Vị Ương Tinh Vực và Ma Kha tộc hợp sức lại cũng không bằng Dị Vực cùng với Thiên Hà Tinh Vực này!

Giờ phút này, tất cả mọi người đều bị trọng thương!

Mà một bên khác, Diệp Huyền lẳng lặng đứng đấy, ở bên cạnh hắn không xa là Chiến Quân và tên Trọc, còn có một số cường giả thiên tài ở Táng Thiên Trường Thành.

Ma Kha nói:

- Thanh kiếm kia của ngươi, có thể dùng tiếp không?

Diệp Huyền hơi ngẩn ra, rất nhanh, hắn hiểu được đối phương hẳn là đang nói tới Trấn Hồn Kiếm, thế là, hắn lắc đầu!

Ma Kha khẽ gật đầu, bấm tay một cái, một thanh kiếm rơi vào trước mặt Diệp Huyền, kiếm dài bốn thước, một màu xám tro, lưỡi kiếm cực mỏng, mũi kiếm thật dài, trên mũi kiếm, một điểm hắc quang lượn quanh, ngoài ra, trên hai mặt chuôi kiếm, có hai con mắt màu đen.

Diệp Huyền không hiểu, Mạc Tà nói khẽ:

- Ma Kha Kiếm, một trong những chí bảo của Ma Kha tộc ta, có lực lượng Ma Kha cùng với Ma Kha Chi Nhãn, cho ngươi mượn dùng một lát!

Nói xong, hắn hơi dừng lại một chút, lại nói:

- Là cho mượn!

Diệp Huyền: "..."

...

Ma Kha Kiếm!

Diệp Huyền yên lặng.

- Tạm thời cho ngươi mượn!

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ma Kha Kiếm, từ sau tiên tổ đời thứ nhất, bản thân Ma Kha tộc ta không ai có thể sử dụng kiếm này! Kiếm này có được lực lượng Ma Kha cùng với sát niệm mạnh mẽ. Từ sau tiên tổ, Ma Kha tộc ta không ai có thể khống chế kiếm này. Tiên tổ chi hồn giao kiếm này cho ta, hi vọng ta có thể khống chế kiếm này, nhưng mà, ta cũng không có hứng thú đối với Kiếm đạo, cho nên...

Diệp Huyền và cường giả bên phía Vị Ương Tinh Vực cũng yên lặng.

Hợp sức!

Giờ này khắc này, mặc kệ là người Ma Kha tộc hay là người Vị Ương Tinh Vực, đều hiểu một chuyện, đó chính là nếu như hai bên không hợp sức, tuyệt đối chỉ có một con đường chết!

Hợp sức liều mạng, có lẽ còn có đường sống!

Mặc dù đã từng là kẻ địch, thế nhưng hiện tại, vì sinh tồn, hai bên không thể không hợp sức!

Diệp Huyền duỗi tay nắm chặt Ma Kha Kiếm trước mặt, trong nháy mắt, một cỗ lực lượng cường đại tuôn ra từ bên trong kiếm, sau đó hội tụ vào trong thân thể của hắn.

Thân thể của Diệp Huyền rung động một hồi, hắn đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt, lại là một mảnh huyết hồng!

Diệp Huyền biến sắc, vội vàng buông kiếm, nhìn về phía Mạc Tà.

Mạc Tà nói khẽ:

Sau lưng Mạc Tà, Tả Thanh và đám cường giả Ma Kha tộc yên lặng.

- Nếu không hợp lại, tất cả mọi người đều không có đường sống!

Đối diện, Mạc Tà ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói khẽ:

Diệp Huyền nhìn thanh kiếm trước mặt, sửng sốt, không hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận