Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1728: Đại Thiên Ma

Thiên Hàm tới trước mặt Diệp Huyền: “Tu luyện nhục thân cũng không có gì không tốt, ngươi cố gắng một chút, đến lúc đó ta tặng ngươi một môn tâm pháp tu luyện, ngươi có thể luyện khí.”

Diệp Huyền do dự nhìn xuống sau đó nói: “Thể tu thật sự rất yếu sao?”

Thiên Hàm khẽ gật đầu: “Sức mạnh bình thường ở trước thần thông bí kỹ chỉ là tạm được! Có điều, chuyện này cũng không có nghĩa là thể tu thật sự rất yếu. Tóm lại ngươi cứ tu luyện đàng hoàng là được rồi!”

Diệp Huyền gật đầu.

Lý Kỳ bên cạnh cười nói: “Tu luyện nhục thân thật sự không có tiền đồ.”

Nói xong hắn ta nhìn nữ tử bên cạnh: “Thiên Nhạn, ngươi cảm thấy thế nào?”

Nữ tử tên là Thiên Nhạn lạnh nhạt nói: “Lý Kỳ, ngươi nhiều lời như vậy làm gì? Hắn đi theo chúng ta cũng không cần ngươi bảo vệ!”

Lý Kỳ hừ lạnh một tiếng: “Chiến trường ngoại vực cũng không đơn giản, thêm một người vô dụng đến lúc đó đừng liên lụy chúng ta!”

Cùng với một tiếng kiếm minh vang lên, một đạo kiếm quang sáng như tuyết xẹt qua không trung, chém xuống Thiên Ma.

Lý Kỳ bên cạnh Diệp Huyền liếc nhìn hắn, cười khà khà: “Ngươi cẩn thận một chút!”

Lúc này, một Thiên Ma đột nhiên từ trên trời giáng xuống, nhào tới bốn người Diệp Huyền, Thiên Hàm cầm đầu giơ tay vung kiếm.

Nói xong, nàng xoay người xông ra ngoài.

Thiên Hàm đang muốn nói chuyện thì lúc này trước thông đạo không gian trước mặt ba người xuất hiện một luồng sáng trắng. Ngay sau đó, ba người xuất hiện trên một chiến trường.

Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Giả vờ cái gì?”

Nghe vậy, Thiên Hàm nhíu mày: “Lý Kỳ, tâm nhãn của ngươi sao lại nhỏ như vậy?”

Nói xong hắn ta xoay người biến mất cách đó không xa.

Diệp Huyền quay đầu nhìn thoáng qua bốn phía, xung quanh đều là Thiên Ma và cường giả nhân loại, tiếng chém giết không ngừng vang vọng chấn động trời đất.

Lý Kỳ trầm giọng nói: “Thiên Hàm, ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là thích xen vào việc của người khác.”

Thiên Hàm nhìn ba người Diệp Huyền: “Các ngươi tự cẩn thận một chút!”

Diệp Huyền cười nói: “Coi như là vậy đi!”

Vù!

Thiên Nhạn không nói gì nữa mà xoay người biến mất cách đó không xa.

Thiên Nhạn bên cạnh Diệp Huyền liếc nhìn hắn: “Ngươi đang giả vờ!”

Thiên Nhạn cười lạnh: “Thấy chung quanh nhiều thi thể và Thiên Ma như vậy, trong mắt ngươi không có chút sợ hãi nào, chỉ có một khả năng, ngươi có chỗ dựa, đúng không?”

Diệp Huyền đứng yên, mà Thiên Ma trong nháy mắt lại lùi xa mười trượng. Không chỉ như thế, cả cánh tay phải của hắn ta đều nứt ra.

Diệp Huyền gật gật đầu: “Hiểu rồi!”

Thiên Ma lùi hơn mười trượng. Sau khi hắn ta rơi xuống đất, mặt đất dưới chân nổ tung, mà bản thân hắn ta cũng phun ra mấy ngụm máu!

Hắn thu hồi suy nghĩ mà nhìn lướt qua bốn phía, trong lòng nói: “Tiền bối, Hộ Đạo giả trấn thủ ở nơi nào?”

Nói xong hắn xoay người rời đi.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua Thiên Nhạn, nha đầu này tâm tư thật tỉ mỉ!

Ầm ầm!

Diệp Huyền dừng bước, hắn xoay người, lúc này thanh đao chém vào đầu hắn.

Lúc này Thiên Ma đột nhiên gầm lên giận dữ, hắn ta nhặt một thanh trường đao trên mặt đất lên sau đó chém mạnh vào Diệp Huyền.

Tầng thứ chín nói: “Bên kia Đạo Sơn đều là Hộ Đạo giả, có điều ngươi không thể đi qua như vậy, ngươi đi qua như vậy nhất định sẽ bị ngăn lại. Còn nữa, nơi đó có cường giả trấn thủ, ta có thể cảm nhận được cực kỳ nguy hiểm.”

Diệp Huyền nhìn Thiên Ma: “Ngươi đang làm gì vậy?”

Thiên Ma nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Thể tu!”

Diệp Huyền chớp mắt: “Ngươi không đánh ta, vậy ta đây có thể đi rồi!”

Lúc này, một Thiên Ma đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, tốc độ của Thiên Ma cực nhanh, hắn ta đánh một quyền vào ngực Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Diệp Huyền nhìn Thiên Ma, Thiên Ma nhìn tay mình một chút, sau đó hắn ta lại xông ra. Tốc độ của hắn ta cực nhanh, chớp mắt cái đã vọt tới trước mặt Diệp Huyền, sau đó hắn ta đánh một quyền vào đầu đối phương.

Thiên Ma thì ngây ngẩn cả người!

Thanh đao nổ tung, mà Thiên Ma lại càng bay xa ra ngoài. Lúc này sau khi hắn ta rơi xuống đất đã không thể đứng lên.

Vì ngũ tạng của hắn ta đều đã bị đánh nát!

Diệp Huyền liếc nhìn Thiên Ma, chân phải nhẹ nhàng giậm một cái.

Ầm ầm!

Thiên Ma nổ tung.

Diệp Huyền xoay người rời đi, mà lúc này, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại. Ở phía chân trời, Thiên Hàm đang bị mấy Thiên Ma vây công.

Hắn không ra tay vì Thiên Hàm không gặp nguy hiểm mà nhìn ngọn núi, bước chân cũng nhanh hơn.

Nhưng vào lúc này, chân trời đột nhiên bộc phát một tiếng nổ kinh thiên. Ngay sau đó, một luồng khí tức cường đại đột nhiên từ trên trời giáng xuống.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lại, đột nhiên phía chân trời xuất hiện một vòng xoáy màu đen.

Cùng với vòng xoáy màu đen xuất hiện, ánh mắt của vô số nhân loại đều dồn tới.

Diệp Huyền nhíu mày: “Tiền bối, đó là gì vậy?”

Tầng thứ chín nói: “Hẳn là có Thiên Ma cường đại tới rồi!”

Cường đại !

Diệp Huyền nhìn đến vòng xoáy, lúc này trong vòng xoáy hiện ra một bóng đen, bóng đen này vừa xuất hiện đã có một uy lực vô hình đột nhiên từ chân trời lan ra!

Không gian bốn phía vào giờ khắc này chấn động.

Diệp Huyền nhíu mày: “Hơi mạnh nhỉ!”

Tầng thứ chín nói: “Không phải là hơi.”

Diệp Huyền khẽ gật đầu, hắn nhìn bóng đen. Trong bóng đen là một nam tử, sau lưng nam tử có một đôi cánh, trên đầu có một cái sừng.

Tầng thứ chín nói: “Đây là đại Thiên Ma! Thực lực rất mạnh.”

Diệp Huyền hỏi: “Đại Thiên Ma?”

Tầng thứ chín nói: “Trong Thiên Ma cũng phân đẳng cấp, theo thứ tự là tiểu Thiên Ma, đại Thiên Ma, Thánh Ma, Cổ Ma. Cổ Ma trên cơ bản chưa từng thấy qua, chỉ thuộc về truyền thuyết. Thánh Ma trong Thiên Ma cũng hiếm thấy. Bây giờ trong Thiên Ma nhất tộc, Thánh Ma cũng chỉ có hai, ba người. Cho nên một vị đại Thiên Ma xem như là người có sức nặng trong Thiên Ma tộc. Xem ra, lần này có chuyện không nhỏ rồi!”

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện thì lúc này chân trời đột nhiên rung động dữ dội. Ngay sau đó, từng hư ảnh đột nhiên bay ra từ trong vòng xoáy màu đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận