Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1559: Hoạt tử nhân

Ở phía không xa, Tàn Nữ cũng bước ra. Lúc này, Nguyên Thiên đột nhiên nói: “Ngũ Duy chi chủ, hình như Phệ Linh tộc chúng ta không có ân oán gì với ngươi thì phải!”

Tàn Nữ nhìn Nguyên Thiên, nói: “Dã tâm của Phệ Linh tộc các ngươi quá lớn!”

Nguyên Thiên trầm mặc.

Tàn Nữ mỉm cười: “Đối thủ của ta đâu?”

Nguyên Thiên quay đầu nói: “Tam thúc!”

Dứt lời, một lão giả đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách Tàn Nữ không xa.

Người này chính là Nguyên Vô Biên, là một trong những cường giả của Phệ Linh tộc.

Tàn Nữ nhìn Nguyên Vô Biên, nói: “Xin được thỉnh giáo!”

Đúng lúc ấy, một tiếng cười bỗng nhiên xuất hiện phía sau Trương Văn Tú: “Những người của thế hệ sau đều ngông cuồng như vậy sao?”

Một tiếng động lớn bỗng vang lên ở chỗ cách Trương Văn Tú khoảng trăm trượng, cây thương của nàng đột ngột dừng lại.

Nguyên Thiên liếc nhìn Trương Văn Tú, hắn ta cũng không tức giận, bởi vì nàng thực sự mạnh hơn hắn ta.

Ầm!

Ở phía dưới, Trương Văn Tú cũng bước ra. Nàng nhìn Nguyên Thiên, mỉm cười nói: “Đừng bảo đối thủ của ta là ngươi đấy nhé. Nếu là ngươi thì chắc ta chỉ dùng một chiêu thôi cũng có thể đâm chết ngươi!”

Nam tử trung niên mỉm cười: “Chiến Tả, đến từ Vô Địch tông!”

Dứt lời, nàng bèn biến mất ngay tại chỗ.

Trước cây thương có một nam tử trung niên khoác hắc bào. Nam tử trung niên đó có dáng người thẳng tắp, giữa hai đầu mày là bá khí ngút trời.

Mặc dù Nguyên Thiên cũng là cường giả đương thế nhưng so với nàng thì hắn ta vẫn còn kém lắm!

Còn Nguyên Vô Biên ở phía không xa cũng biến mất. Giây tiếp theo, hư không phía xa xa bỗng truyền đến một tràng tiếng nổ.

Trương Văn Tú quay người nhìn. Ngay sau đó, nàng bỗng đâm cây thương trong tay về phía trước. Lưỡi thương như một tia sét, tốc độ nhanh vô cùng.

Dứt lời, nàng bỗng nhiên biến mất.

Lúc này, nữ phu tử bỗng thấy tò mò, tò mò rằng Phệ Linh tộc sẽ cử ai ra để đối phó với Trương Văn Tú.

Vụt!

Trương Văn Tú quan sát nam tử trung niên đó một lát rồi nói: “Người của Vô Địch tông?”

Trương Văn Tú lạnh lùng nói: “Tới đi, để ta lĩnh giáo thực lực của người ở mấy chục vạn năm trước.”

Rầm rầm!

Uỳnh!

Trương Văn Tú cầm cây thương, trên cây thương của nàng thấp thoáng những đường lôi quang.

Tam trọng chiều không gian!

Không gian xung quanh Chiến Tả trở nên hư ảo. Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh cực lớn xuất hiện như thủy triều.

Không gian trước mặt Trương Văn Tú bỗng xuất hiện một lỗ hổng. Ngay sau đó, một cây thương bất chợt chĩa thẳng vào giữa trán của Chiến Tả. Mà lúc này, cơ thể của Chiến Tả bỗng trở nên hư ảo.

Nói đoạn, nàng bèn đạp lên cây thương.

Trương Văn Tú nhìn về phía nữ phu tử, nàng dùng huyền khí truyền âm: “Chuyện ngày hôm nay không hề đơn giản, cẩn thận!”

Lúc này, giọng nói của nữ phu tử bỗng vang lên trong đầu Trương Văn Tú: “Đừng lơ là!”

Gần như đúng lúc đó, Trương Văn Tú bỗng nhiên quét ngang cây thương: “Cút ra đây!”

Nàng nhếch miệng: “Có vậy thôi à?”

Chiến Tả chầm chậm siết chặt tay, rồi đột nhiên cả cánh tay phải của hắn ta bỗng bốc cháy.

Uỳnh!

Cây thương dài của nàng vụt ngang qua, không gian trước mặt lập tức vỡ nát.

Ở phía xa xa, Chiến Tả nhìn Trương Văn Tú. Lúc này, ánh mắt hắn ta trở nên nghiêm nghị hơn rất nhiều.

Người này chính là Chiến Tả.

Một bóng người lùi mạnh về phía sau cả trăm trượng.

Rầm!

Cây thương bay vụt lên.

Vút!

Mũi thương như xé rách khoảng không, quét sạch tất cả!

Mà ở phía xa, Chiến Tả bỗng gào lên. Tiếp đó, cả người hắn ta bắn về phía trước như một viên đạn.

Nữ phu tử thu hồi ánh mắt, nàng nhìn Nguyên Thiên trước mặt: “Đối thủ của ta là ai đây?”

Nguyên Thiên trầm mặc một lát rồi nói: “Nữ phu tử, ta có thể cho ngươi một cơ hội cuối cùng. Nếu bốn người các ngươi rút lui và giao thư ốc ra đây thì hôm nay Phệ Linh tộc chúng ta sẽ không giết các ngươi!”

Nữ phu tử bật cười: “Xem ra con bài cuối cùng của các ngươi còn mạnh hơn tưởng tượng của ta rất nhiều. Trước kia các ngươi không sử dụng đến những con bài này chắc là muốn giữ lại để đối phó ba cấm khu, đúng chứ?”

Nguyên Thiên nhìn nữ phu tử, hắn ta nói: “Các ngươi chắc chắn không làm theo lời ta nói phải không?”

Nữ phu tử xòe tay ra, Trượng Thiên Xích bỗng xuất hiện trong lòng bàn tay nàng: “Đây chính là thái độ của ta.”

Nguyên Thiên gật đầu: “Giết!”

Hắn ta vừa dứt lời thì sắc mặt nữ phu tử đột nhiên thay đổi. Nàng quay phắt người lại, Trượng Thiên Xích trong tay xoẹt ngang qua.

Rầm!

Nữ phu tử lùi về phía sau cả trăm trượng. Lúc vừa mới dừng lại, không gian phía sau nàng bỗng nứt vỡ và hóa thành hư vô.

Cùng lúc đó, Trượng Thiên Xích trong tay nàng cũng nứt ra như mạng nhện!

Sắc mặt nữ phu tử vẫn rất bình tĩnh, nhìn về phía xa xa. Ở nơi đó có một nam tử mặc hắc bào, nàng không trông thấy rõ gương mặt của hắn ta nhưng lại thấy được hai cánh tay như tay của một cái xác khô, không có một chút huyết sắc nào!

Cùng lúc đó, nàng có thể cảm nhận được trên người nam tử kia không hề có sinh khí, chỉ toàn là tử khí!

Nữ phu tử híp mắt lại: “Hoạt tử nhân!”

Ở phía xa, đôi mắt của Nguyên Thiên thoáng vẻ ngạc nhiên: “Quả nhiên nữ phu tử hiểu biết sâu rộng, ngươi còn biết cả hoạt tử nhân luôn!”

Nữ phu tử liếc nhìn Nguyên Thiên: “Phệ Linh tộc các ngươi lại luyện chế được hoạt tử nhân cơ à!”

Nàng có biết một chút về hoạt tử nhân. Đây là một bí pháp thượng cổ, tiên tri cũng từng nghiên cứu về bí pháp này. Có điều cuối cùng hắn ta đã từ bỏ.

Bởi vì nó vô nhân đạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận