Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1660: Ngươi không xác định được à

Trong tiệm cầm đồ, nàng ngồi trước bàn, nhìn Diệp Huyền: “Không phải ngươi biết nấu ăn sao? Nấu gì đó để ăn thử đi!”

Diệp Huyền do dự một chút sau đó gật đầu.

Bây giờ nữ nhân này đang tức giận, không nên chọc vào nàng!

Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyền đã nấu xong một bàn thức ăn.

Tiểu Đạo gắp một miếng thịt nạc nếm thử, sau đó cười nói: “Thực sự rất ngon.”

Diệp Huyền nhìn Tiểu Đạo: “Ngươi đang giận à?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Không phải giận ngươi, chỉ là hơi cảm khái thôi!”

Diệp Huyền hỏi: “Cảm khái gì?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hắn ta thật sự không phải vì mình hay gia tộc của mình sao?”

Lừa gạt nữ nhân này hả?

Diệp Huyền hỏi: “Làm cảm động như thế nào?”

Diệp Huyền nhìn thoáng qua rồi nói: “Hẳn là không có!”

Tiểu Đạo cười nói: “Ác ma này thật ra hơi tương tự với kiếm tu các ngươi, đều là chủ nghĩa duy tâm. Bọn họ cũng không che giấu sự tà ác trong lòng mình, bọn họ muốn như thế nào thì sẽ như thế ấy. Đương nhiên, kiếm tu và ác ma vẫn có bản chất khác nhau, đại đa số kiếm tu đều sẽ có điểm giới hạn của mình nhưng ác ma thì lại không có. Bọn họ càng phóng thích dục vọng của mình thì thực lực lại càng cường đại. Bọn họ không có nhân tính, không có đạo đức, không có lễ nghĩa liêm sỉ, chí tà chí ác.”

Tiểu Đạo lại nói: “Lúc này, hậu nhân của hắn ta tới tìm ta, ta vốn còn muốn giúp một phen, nhưng hiện tại xem ra ác ma này hẳn là sắp xuất thế!”

Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền: “Ngươi có biết ác ma là gì không?”

Hẳn là không ai có thể lừa được nàng!

Nói xong nàng lắc đầu: “Năm đó Thánh chủ đời thứ nhất của Thánh tộc tìm đến ta, ta vốn đã từ chối vì không muốn quản chuyện thế gian này, nhưng hắn ta đã làm ta cảm động.”

Diệp Huyền lắc đầu.

Tiểu Đạo cười nói: “Ngươi cho là có người có thể lừa gạt ta sao?”

Tiểu Đạo cười nói: “Sao ngươi biết ta không phải là người nhỏ mọn?”

Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền: “Ngay từ đầu, ta cho rằng thế gian này không có người tốt thuần túy nhưng ta sai rồi! Trên thế gian này có người xấu thuần túy, cũng có người tốt thuần túy. Hắn ta đến cầu xin ta tương trợ, không phải vì mình, cũng không vì Thánh gia mà là vì vô số chúng sinh lúc ấy. Ngươi không cách nào tưởng tượng, hắn ta cường đại như vậy mà lại quỳ gối trước cửa nhà ta khoảng một tháng.”

Diệp Huyền nói: “Trực giác!”

Hắn không biết nữ nhân này thực lực ra sao, dù sao hắn cũng khẳng định đánh không lại. Về phần chỉ số thông minh của nữ nhân này, trước mắt mà xét thì chỉ số thông minh của nàng cũng không thấp chút nào!

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, ngươi cũng không phải người nhỏ mọn, chọn không giúp là vì nguyên nhân khác đúng không?”

Tiểu Đạo cười nói: “Thư ốc!”

Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền: “Ngươi sợ gì? Dù sao, người đầu tiên ác ma tới tìm khẳng định sẽ không phải ngươi.”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Đừng hứa hẹn với ta, ngày sau khi ngươi biết bên trong là gì, ngươi lại nói với ta những lời này thì ta tin. Hiện tại ngươi nói gì ta cũng sẽ không tin! Còn nữa, đừng nghĩ kiếm được lợi ích gì từ chỗ ta, ngươi rất quỷ quyệt, ta cũng không tin những gì ngươi nói!”

Nói xong nàng lại lắc đầu: “Thôi bỏ đi! Việc này cũng không liên quan gì đến chúng ta, mặc bọn họ đi!”

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: “Tiền bối, ta ở trong lòng ngươi là người như vậy sao?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Thật ra người còn sống, vui vẻ là trọng yếu nhất, ta cũng như vậy. Chính mình vui vẻ là quan trọng nhất, đương nhiên, sở dĩ lựa chọn không giúp còn có một nguyên nhân, đó chính là Thánh chủ hiện tại đã không phải là vị Thánh chủ lúc trước, vị Thánh chủ lúc trước nhân nghĩa vô song, mà vị hiện tại này...”

Lúc này Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Ta muốn ra ngoài một chuyến, ngươi thay ta trông cửa hàng một chút.”

Diệp Huyền: “...”

Tầng thứ chín nói: “Không, ngươi còn vô sỉ gấp một trăm lần so với ta nghĩ! Ngươi là người vô sỉ nhất mà ta từng gặp, vì vậy, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng ngươi là tiên tri chuyển thế nhưng ta không nghĩ như vậy, một trăm tiên tri cộng lại cũng không dày như da mặt của ngươi!”

Diệp Huyền do dự một chút sau đó nói: “Nếu ác ma xuất thế sẽ ra sao?”

Diệp Huyền: “...”

“Ha ha!”

Lúc này, tầng thứ chín đột nhiên cười nói: “Nữ nhân này nhìn rất thấu đấu! Tiểu tử ngươi chắc chắn muốn mưu lợi từ người ta!”

Mí mắt Diệp Huyền hơi giật: “Bọn họ tới tìm ta làm gì, ta lại không trêu chọc bọn họ!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiểu Đạo cô nương, ngày sau nếu ta mở thư ốc, nếu vật trong đó hữu dụng đối với ngươi, ta có thể cho ngươi!”

Tiểu Đạo cười ha ha: “Diệp Huyền ơi là Diệp Huyền! Ngươi cũng biết nếu không phải vì một số nguyên nhân thì ta cũng muốn có thư ốc của ngươi. Thư ốc của ngươi thật sự không đơn giản, có tác dụng rất lớn đối với ta.”

Diệp Huyền trầm giọng: “Không đến mức đó chứ?”

Diệp Huyền vội nói: “Tiểu Đạo cô nương muốn đi đâu?”

Tiểu Đạo nhún nhún vai: “Đi làm chút chuyện nhỏ, chờ ta trở về sẽ dẫn ngươi đi Tinh Hà giới dạo chơi, mở mang tầm mắt của ngươi, nếu không thi ngươi quá phèn.”

Diệp Huyền: “...”

Tiểu Đạo sắp rời đi, lúc này Diệp Huyền vội vàng nói: “Nếu có người đến cầm đồ thì làm sao bây giờ?”

Tiểu Đạo phất phất tay: “Ngươi tự mình xem sao mà làm!”

Nói xong, nàng cũng không quay đầu lại mà biến mất ở xa xa, nhưng rất nhanh phía xa đã truyền đến một giọng nói: “Thức ăn không tệ.”

Thức ăn không tệ!

Diệp Huyền lắc đầu nhìn bàn, lúc này hắn mới phát hiện không biết từ khi nào Tiểu Đạo đã ăn hết thức ăn.

Hắn cất bát đũa đi, nhìn thoáng qua bốn phía sau đó đi tới phía sau quầy: “Tiền bối, ngươi nói xem Tiểu Đạo này rốt cuộc là ai? Từ thời cổ đại đến bây giờ dường như không có điều gì nàng ta không biết!”

Tầng thứ chín nói: “Không biết, có điều, có một điểm có thể xác định, đó chính là nàng ta tuyệt đối không phải người bình thường!”

Diệp Huyền nói: “Nàng ta có phải là người không?”

Tầng thứ chín: “Không xác định!”

Diệp Huyền nhíu mày: “Ngươi không xác định được à?”

Tầng thứ chín nói: “Ngươi cũng đừng để ý nhiều như vậy, chỉ cần tạm thời nàng đối với ngươi không có ác ý là được.”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”

Lúc này, một lão giả đi vào, lão giả nhìn Diệp Huyền: “Tiểu Đạo cô nương đâu?”

Diệp Huyền nói: “Nàng ta đi làm chút việc, bảo ta trông cửa hàng.”

Lão giả ngẩn người sau đó nói: “Tiểu hữu là?”

Diệp Huyền chớp mắt sau đó nói: “Ta là ca ca của Tiểu Đạo cô nương, nàng ta vừa nhận ta làm ca ca!”

Lão giả: “...”

Tầng thứ chín đột nhiên nói: “Ngươi không sợ bị đánh chết sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận