Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3322: Linh Tịch

Lúc này, Tiêu Lâm Lang đột nhiên mỉm cười: "Diệp công tử nghĩ gì vậy?"

Diệp Huyền thu hồi tâm tư, mỉm cười: "Không có gì!"

Nói đoạn, hắn liếc nhìn xung quanh. Cả quãng đường đến đây hắn đã phát hiện ra rất nhiều thi thể!

Ngoài ra hắn còn phát hiện càng đi về phía trước, kiếm thế bên trong dãy núi càng mạnh!

Đúng lúc ấy, một đường kiếm khí đột nhiên bay lên!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Tiêu Lâm Lang bèn nhíu mày. Đang định ra tay thì Diệp Huyền đã tiến lên phía trước, để mặc đường kiếm khí kia chém lên người mình!

Uỳnh!

Đường kiếm khí kia đã bị hắn hấp thụ!

Tiêu Lâm Lang trầm giọng nói: "Diệp công tử... thể chất của ngươi..."

Trên đường đi, thỉnh thoảng lại có kiếm khí bay đến. Có điều đều bị Diệp Huyền hấp thụ!

Lúc này, Tiêu Lâm Lang ở bên cạnh đột nhiên trầm mặc nói: "Ngươi có thể hấp thụ kiếm khí!"

Nói đoạn, hắn bèn tiến về phía xa.

Diệp Huyền hít một hơi thật sâu!

Trên đường đến đây, Diệp Huyền thấy kiếm khí là hấp thụ, mà khí tức của kiếm khí cũng càng lúc càng mạnh. Đến giờ khí tức của hắn đã không còn là khí tức mà Đăng Thiên cảnh nên có!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Tiêu Lâm Lang bèn sững sờ.

Những kiếm khí này đều là kiếm khí vô chủ, không có ý thức nhưng lại rất mạnh. Một vài kiếm khí còn mạnh đến mức Thời Không cảnh cũng khó mà chống lại được!

Không thể không nói, kiếm khí này thực sự rất tinh khiết. Cứ tiếp tục hấp thụ thế này thì hắn cảm giác đạt đến Tuyệt Trần cảnh là chuyện dễ như trở bàn tay!

Hấp thụ rồi ư?

Diệp Huyền mỉm cười: "Chúng ta đi tiếp thôi!"

Có điều, hắn vẫn kìm lại!

Diệp Huyền liếc nhìn nàng và mỉm cười: "Đúng vậy!"

Hắn không muốn đạt Tuyệt Trần cảnh vào lúc này!

Sắc mặt Tiêu Lâm Lang ở bên cạnh cũng nghiêm nghị vô cùng!

Thực ra lúc này Diệp Huyền đã có thể đạt tới Tuyệt Trần cảnh rồi!

Diệp Huyền nhìn rừng cây kia, hắn có thể loáng thoáng cảm nhận được luồng kiếm đạo ý chí lớn mạnh đó!

Diệp Huyền thấy khó hiểu: "Tại sao?"

Trước kia hắn có hấp thụ kiếm khí của cha hắn, suýt chút nữa đã toi mạng...

Khoảng nửa canh giờ sau, ba người Diệp Huyền đã tới trước dãy núi.

Tiêu Lâm Lang nhìn Diệp Huyền, nàng cũng đi theo!

Mục tiêu của hắn là để Đăng Thiên cảnh lên đến cực hạn!

Uỳnh!

Đi chưa được bao lâu thì rừng cây phía xa bỗng rung chuyển. Ngay sau đó, một luồng kiếm đạo ý chí lớn mạnh cuộn trào đến!

Dù sao thì nàng cũng không sợ, có Diệp Huyền ở đây cơ mà!

Lúc này, Tiêu Lâm Lang trầm giọng nói: "Lần nào chúng ta cũng dừng bước tại đây!"

Có điều e là thế gian này cũng không còn ai như cha hắn nữa rồi!

Diệp Huyền mỉm cười: "Đi thôi!"

Nói đoạn, hắn bèn đi về phía xa xa!

Tiêu Lâm Lang nhìn rừng cây phía không xa: "Trong rừng cây này có một luồng kiếm đạo ý thức và kiếm khí đáng sợ! Cực kì mạnh!"

Trừ phi đối phương có kiếm đạo mạnh hơn hắn quá nhiều, ví dụ như cha hắn chẳng hạn!

Hắn không sợ kiếm đạo ý chí, nói một cách đơn giản thì chỉ cần liên quan đến kiếm là hắn không sợ!

Kiếm đạo ý chí!

Chỉ trong chốc lát, không gian lập tức bùng cháy!

Nó không thể chịu được luồng kiếm đạo ý chí này!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi, thầm nhủ: "Không hay rồi! Đường kiếm đạo ý chí này ghê gớm quá, lão tử không hấp thụ được!"

Hắn không hề do dự mà xòe tay ra, kiếm đạo ý chí mà cha hắn để lại xuất hiện ngay trong lòng bàn tay.

Cầm kiếm đạo ý chí trong tay, Diệp Huyền gào lên: "Cha ta ở đây, kẻ nào dám hỗn xược!"

Uỳnh!

Ở phía xa xa, luồng kiếm đạo ý chí thần bí kia lập tức dừng lại.

Kiếm đạo ý chí!

Sau khi Diệp Huyền lấy kiếm đạo ý chí của thanh sam nam tử ra, luồng kiếm đạo ý chí thần bí ở phía xa kia khẽ rung lên, như thể nó đang sợ hãi vậy!

Diệp Huyền khẽ cười: "Linh Tịch cô nương, ngươi đi một mình à?"

Kiếm Tâm Tâm và Tiêu Lâm Lang ở một bên liếc nhìn Diệp Huyền như nhìn một con quái vật.

Nữ tử: "..."

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Thế thì ta đặt cho ngươi một cái tên! Tên là Linh Tịch đi! Ngươi thấy thế nào?"

Không có tên!

Nữ tử liếc nhìn hắn: "Ta không có tên!"

Đây không phải kiêng dè nữa mà là sợ hãi luôn rồi!

Diệp Huyền dừng lại, nhìn đường kiếm đạo ý chí kia: "Cha ta lợi hại!"

Nói đoạn, hắn lại nhìn đường kiếm đạo ý chí kia: "Chắc là các hạ đã có linh rồi, có thể trò chuyện không?"

Lúc này, đường kiếm đạo ý chí thần bí kia đột nhiên biến thành một nữ tử!

Nữ tử này mặc y phục trắng, dáng người nhỏ nhắn. Nàng nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ánh mắt tràn ngập vẻ phòng bị!

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta là Diệp Huyền!"

Nói đoạn, hắn bèn thu kiếm đạo ý chí lại.

Sau khi Diệp Huyền thu kiếm đạo ý chí lại, hắn nhận ra vẻ mặt nữ tử kia nhẹ nhõm hơn rất nhiều!

Diệp Huyền lại hỏi: "Xưng hô với cô nương thế nào?"

Lúc này, Diệp Huyền đi về phía luồng kiếm đạo ý chí thần bí kia, còn đường kiếm đạo ý chí đó thì lập tức lùi về phía sau!

Tiêu Lâm Lang ở bên cạnh Diệp Huyền liếc nhìn hắn. Kiếm đạo ý chí trong tay Diệp Huyền khiến nàng cảm thấy nguy hiểm!

Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn mà!

Luồng kiếm đạo ý chí này không mạnh bằng cha hắn, thế nhưng lại mạnh hơn hắn rất nhiều, hắn không thể hấp thụ được!

Mạnh quá!

Diệp Huyền nhìn luồng kiếm đạo ý chí thần bí kia, trong lòng cũng thấy hơi kinh ngạc!

Nữ tử nhìn hắn: "Nơi này không cho phép người ngoài tiến vào!"

Diệp Huyền thắc mắc: "Tại sao?"

Nữ tử không đáp lời.

Diệp Huyền liếc nhìn dãy núi phía xa xa: "Ta có thể vào đó không?"

Nữ tử lập tức lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận