Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1518: Khoảnh khắc bình yên

Ước chừng một canh giờ sau, màu đỏ trên người Diệp Huyền dần dần lắng lại.

Lại qua nửa canh giờ, hắn nằm trên giường đột nhiên mở hai mắt ra, dường như nghĩ đến gì đó, hắn nhìn dưới thân mình, nơi đó có một đốm máu tươi như mai hoa đua nở.

Diệp Huyền nhíu mày, mình chảy máu?

Hình như nghĩ đến chuyện gì đó, hắn tát mình một cái.

Lúc này, hắn nhớ tới rất nhiều chuyện.

Xong rồi!

Đây là ý nghĩ đầu tiên của Diệp Huyền!

Một lát sau, hắn lắc đầu, nhìn lướt qua bốn phía, Trương Văn Tú đã không còn ở đây.

Diệp Huyền nhíu mày: "Phải bao lâu?"

Hắc bào lão giả nói: "Diệp Thần Sư, lần này mặc dù Phệ Linh tộc đã thua chạy nhưng bọn họ tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, lần sau có thể sẽ xuống tay với Phù Văn tông, ngươi nên về chuẩn bị một chút đi!"

Hắc bào lão giả nói: "Văn Tú giáo viên đang bế quan!"

Diệp Huyền trầm mặc.

Lúc này, một hắc bào lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hắc bào lão giả xòe lòng bàn tay ra, Giới Ngục tháp xuất hiện trong tay hắn ta, hắn ta đưa Giới Ngục tháp cho Diệp Huyền: "Diệp Thần Sư, Văn Tú giáo tôn kêu ta đưa thứ này cho ngươi!"

Diệp Huyền nhìn thoáng qua chỗ ở của Trương Văn Tú, sau đó nói: "Cáo từ!"

Không giết mình?

Diệp Huyền nghĩ ngợi sau đó nói: "Tiền bối, nếu như Văn Tú cô nương xuất quan, xin cho ta biết một tiếng!"

Diệp Huyền cầm lấy Giới Ngục tháp, sau đó hỏi: "Văn Tú cô nương đâu? Ta muốn gặp nàng ta!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó mặc quần áo tử tế đi ra ngoài, lúc này Vạn Duy thư viện đã khôi phục lại vẻ yên tĩnh, nhưng trong thư viện vẫn là một đống bừa bộn, rất nhiều kiến trúc đều đã bị hủy!

Hắc bào lão giả lắc đầu: "Không biết."



Bế quan?

Hắn vừa đi vào tầng mây thì một nữ tử xuất hiện trước mặt hắn.

Hắc bào lão giả gật đầu: "Được!"

Nói xong, hắn trực tiếp biến mất ở cuối chân trời.

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống.

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Là Lý Mộ Bạch cản ngươi?"

Diệp Huyền lạnh nhạt nói: "Cho dù thế nào thì món nợ này cũng tính cho hắn ta!”

Nhìn thấy Diệp Linh bình yên vô sự, Diệp Huyền lập tức thở phào một hơi, mặc dù hắn biết thực lực của nàng mạnh mẽ, nhưng nếu như Phệ Linh tộc có lòng nhằm vào nàng thì nàng cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Phù Văn tông!

Diệp Linh!

Diệp Linh quay đầu nhìn về hướng Phệ Linh tộc, nói khẽ: "Không thể ngồi chờ chết!"

Diệp Huyền gật đầu: "Ngươi nhất định phải đến Phù Văn tông tọa trấn, chỉ có ngươi ở đó thì mới có thể khiến cho bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ!"

Diệp Linh nói: "Ta đến Phù Văn tông tọa trấn!"

Nhìn thấy Diệp Huyền, Diệp Linh nói khẽ: "Không sao là tốt rồi!”

Diệp Linh gật đầu: "Đúng, nên ghi lại!"

Nói xong, nàng nhìn Diệp Huyền: "Tiếp theo có tính toán gì không?"

Diệp Huyền nói: "Lần này Phệ Linh tộc không ngờ ta có thể đào tẩu, bọn họ càng không ngờ được Vạn Duy thư viện sẽ liều chết để bảo vệ ta, cho nên lần này bọn họ thất bại. Nhưng chắc chắn bọn họ sẽ không từ bỏ. Tiếp theo, nếu như ta không đoán sai thì có thể bọn họ sẽ ra tay với Phù Văn tông!"

Diệp Linh gật đầu.

Diệp Linh nói khẽ: "Hẳn là Phệ Linh tộc đã dùng thứ gì đó mua chuộc được hắn ta!"

Hắn quay đầu nhìn về phía Trích Tiên thành, trong mắt hắn lóe lên một tia lạnh băng.

Lý Mộ Bạch!

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Đúng là không thể ngồi chờ chết! Ta phải nghĩ cách liên hệ mấy đại gia tộc đó!"

Nói xong, hắn như nghĩ đến gì đó mà nhìn về phía Diệp Linh: "Võ quốc này cũng đã xuất thế, Linh Nhi, ngươi có căm thù Võ quốc không? Nếu như có, ca sẽ không đi tìm bọn họ!"

Diệp Linh lắc đầu: "Năm đó là kẻ địch truyền kiếp, nhưng mà tiên tri xuất thế, chúng ta và bọn họ đều đã biến mất trong mắt thế nhân. Còn thù hận, đám người có thù hận kia hẳn là đã chết sạch rồi!"

Diệp Huyền cười nói: "Vậy là tốt rồi, bởi vì thế lực đầu tiên mà ta muốn tìm chính là Võ quốc!"

Diệp Linh hỏi: "Tại sao?"

Diệp Huyền nói: "Bởi vì vừa rồi Võ quốc cũng không hoàn toàn giúp Phệ Linh tộc, nói cách khác, Võ quốc có ý nghĩ của mình, chỉ cần bọn họ có ý nghĩ của mình, vậy ta có cơ hội!"

Diệp Linh nói khẽ: "Sợ là ngươi rất khó thuyết phục bọn họ!"

Diệp Huyền cười nói: "Không có việc gì, phải thử một chút, lỡ như thành công thì sao? Nếu thành công, Phệ Linh tộc sẽ mất đi một trợ thủ lớn, mà chúng ta thì có thêm một đồng minh mạnh mẽ!"

Diệp Linh gật đầu: "Ngươi đi thử xem, nhưng mà phải cẩn thận."

Diệp Huyền cười nói: "Yên tâm, bản lĩnh chạy trốn của ca vô cùng mạnh!"

Diệp Linh đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng nắm lấy tay hắn, nói khẽ: "Lúc trước ta rất sợ, lần đầu tiên ta có cảm giác sợ đó!"

Diệp Huyền nói: "Sợ cái gì?"

Diệp Linh nhìn hắn: "Sợ mất ngươi!"

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Linh nói khẽ: "Ta phải sống cho tốt, ngươi cũng phải sống cho tốt, huynh muội chúng ta đều phải sống cho tốt, được không?"

Diệp Huyền nhẹ nhàng xoa đầu Diệp Linh, cười bảo: "Được!"

Bị Diệp Huyền xoa đầu, Diệp Linh không hề kháng cự, ngược lại nàng còn cảm thấy rất thân thiết!

Hai huynh muội gặp nhau một lát sau đó Diệp Linh rời đi, nàng trực tiếp đến Phù Văn tông, bây giờ Phù Văn tông nhất định phải có một vị siêu cấp cường giả trấn thủ! Nếu không, Phệ Linh tộc đánh lén một cái, Phù Văn tông có thể sẽ không còn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận