Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1691: Thiên Đạo

Tiểu Đạo nhún vai: “Vậy ngươi không đi cũng tốt! Có điều, ta phải nhắc nhở ngươi một chút, chiến trường cổ là nơi lúc trước Ác Ma và Thần Linh đại chiến, có rất nhiều Thần Linh cùng Ác Ma cường đại ngã xuống, bảo vật cũng không phải nhiều bình thường thôi đâu!”

Diệp Huyền nhíu mày: “Thần Linh?”

Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: “Là một chủng tộc, Thần Linh tộc, gọi tắt là Thần Linh. Thời cổ đại kia chính là thiên hạ của Thần Linh và Ác Ma, có điều về sau bọn họ đều không còn nữa.”

Diệp Huyền hỏi: “Vì Ngũ Duy kiếp sao?”

Tiểu Đạo cười nói: “Vì Thiên Đạo!”

Thiên Đạo!

Diệp Huyền nhìn Tiểu Đạo: “Tiểu Đạo cô nương, ngươi có biết Thiên Đạo không?”

Tiểu Đạo gật đầu: “Coi như quen biết!”

Giở âm mưu!

Diệp Huyền hỏi: “Vậy tại sao nàng ta lại ngủ say?”

Diệp Huyền hỏi: “Thiên Đạo đã giết chết bọn họ sao?”

Dường như biết hắn nghĩ gì, Tiểu Đạo cười nói: “Chỉ số thông minh của Thiên Đạo cực kỳ cao, cao đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu!”

Diệp Huyền lắc đầu.

Lúc này Tiểu Đạo lại nói: “Không nói Thiên Đạo nữa, nói một chút về Thần Linh tộc và Ác Ma tộc đi. Lúc trước hai thế lực này đại chiến ở chiến trường cổ. Trận chiến thật sự rất thảm khốc, còn thảm khốc hơn trận chiến A La Bất Bại đối kháng Ngũ Duy kiếp. Trận chiến đó song phương đều dốc hết toàn lực nhưng cuối cùng đều chết hết cả. Nếu ngươi đi vào đó, cơ duyên tốt có thể lấy được chí bảo bản tộc của Thần Linh tộc và Ác Ma tộc!”

Diệp Huyền lại chuẩn bị hỏi, Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Được rồi, ngươi cũng đừng hỏi từng câu một, ta sẽ cho ngươi biết chi tiết một chút những gì ngươi muốn biết. Ở thời cổ đại, hai thế lực cường đại nhất chính là Thần Linh và Ác Ma. Hai thế lực này đều thích mê hoặc lòng người, chiêu mộ tín đồ khắp nơi. Những tín đồ này có thể cho bọn họ tín ngưỡng lực, đây là một loại lực lượng cực kỳ cường đại. Bây giờ đã rất ít người biết loại phương pháp tu luyện này.”

Tiểu Đạo cười nói: “Nàng ngủ một giấc không có rắc rối gì! Là ta, ta cũng ngủ, ha ha!”

Tiểu Đạo cười nói: “Vì cuối cùng bọn họ hạ quyết tâm đánh lên đầu Thiên Đạo!”

Nói xong nàng nhìn Diệp Huyền: “Biết vì sao cuối cùng bọn họ xong đời không?”

Vẻ mặt Diệp Huyền hơi cổ quái, Thiên Đạo này cũng giở âm mưu sao?

Tiểu Đạo đường hoàng nói: “Ngươi sợ gì chứ? Ngươi không phải có nữ tử váy trắng rồi sao? Nữ tử váy trắng đánh khắp thiên hạ không địch thủ, nếu ngươi chết ở trong đó, nàng nhất định sẽ báo thù cho ngươi! Vì vậy, đừng sợ chết, có biết không?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Thiên Đạo không ra tay với bọn họ, chỉ là giở chút âm mưu nhỏ, sau đó thế lực của hai bên bọn họ bắt đầu điên cuồng đại chiến, sau đó bọn họ xong đời!”

Diệp Huyền: “...”

Diệp Huyền: “...”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Cũng sẽ gặp nguy hiểm đúng không?”

Tiểu Đạo cười nói: “Không nói với ngươi.”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta không đi chỗ đó.”

Trên cầu, Diệp Huyền nhìn Trương Văn Tú: “Ta dẫn ngươi đi chỗ này!”

Lúc này Tiểu Đạo dừng bước, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi có thể đến đó dạo chơi, có lẽ sẽ có thu hoạch bất ngờ.”

Tiểu Đạo cười nói: “Ngươi nhìn không ra sao?”

Trương Văn Tú bên cạnh lắc đầu cười, nàng xem như đã phát hiện ra hai người này thích chọc tức nhau!

Lão giả lại lắc đầu: “Không thể!”

Tiểu Đạo cười nói: “Có muốn xem bói cho hắn không?”

Lão giả lắc đầu: “Hắn quá phức tạp!”

Diệp Huyền nói: “Tiểu Đạo cô nương, ngươi đi với ta không?”

Nói xong, hắn dẫn theo Trương Văn Tú đi.

Bên kia cuối cây cầu, Tiểu Đạo đứng đó, trước mặt nàng cách không xa có một lão giả đang ngồi câu cá.

Lão giả nhẹ giọng nói: “Tiểu Đạo cô nương, nam tử bên cạnh ngươi là?”

Diệp Huyền hỏi: “Vì sao?”

Nói xong, nàng xoay người biến mất ở xa xa.

Tiểu Đạo nhìn thoáng qua bốn phía sau đó nói: “Ta sẽ làm một số việc nhỏ, ngươi có thể đi dạo theo ý muốn, cũng có thể rời đi trước. Ba ngày sau ta sẽ trở lại tiệm cầm đồ, khi đó chúng ta sẽ gặp lại.”

Diệp Huyền không nói gì.

Tiểu Đạo mỉm cười: “Không thể sao?”

Lão giả gật đầu: “Tiểu Đạo cô nương vẫn nên cách xa hắn đi!”

Tiểu Đạo cười nói: “Vì sao?”

Lão giả nhẹ giọng nói: “Ngươi biết mà!”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta không biết!”

Lão giả thấp giọng thở dài, không nói nữa.

Tiểu Đạo cười nói: “Ta chỉ muốn xem hắn có thành công hay không. Đương nhiên còn có một nguyên nhân, đó chính là hắn có thể tìm được Linh Tổ.”

Linh Tổ!

Nghe vậy vẻ mặt lão giả hơi dao động.

Trong thiên địa này chỉ có một Linh Tổ mà thôi!

Thật ra, mức độ quý giá của Linh Tổ này còn cao hơn thư ốc trong tay Diệp Huyền, không biết bao nhiêu cường giả đang đánh chủ ý với Linh Tổ này. Tiểu Đạo cũng đã từng thử, nhưng nàng đã thất bại!

Ngay cả nàng mà cũng thất bại!

Lúc này Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: “Thanh sam nam tử bên cạnh Linh Tổ...”

Nói đến đây nàng lắc đầu, không nói gì nữa.

Sau khi Diệp Huyền dẫ theo Trương Văn Tú rời khỏi tinh vực, hai người cùng tới lối vào Vĩnh Sinh chi địa. Ở cửa vào, Diệp Huyền trầm giọng nói: “Dị Thú kinh, ta muốn đi vào!”

Không có phản hồi!

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Dị Thú kinh, nếu ngươi không mở cửa ta sẽ dùng sức mạnh đấy!”

Vẫn không có phản hồi!

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống, muốn động thủ. Lúc này, lối vào đột nhiên mở ra. Một nữ tử đi ra, đó là Dị Thú kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận