Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1129: Nhân tộc ta sẽ không bao giờ trở thành nô lệ của thần

Tới rồi?

Diệp Huyền ngẩng đầu, trên tầng mây xa xăm kia, một thần lôi màu đen đỏ không biết đã lặng lẽ ngưng tụ từ khi nào!

Thần lôi màu đen đỏ!

Nhìn thấy đạo lôi này, sắc mặt của tất cả những người có mặt ở đó đều thay đổi!

Những cường giả Thần Điện kia cũng đã sớm rút về Thương Khung giới!

Bên dưới, vẻ mặt của các cường giả Đạo Môn trở nên cực kỳ nặng nề.

Thần lôi này mạnh hơn thần lôi trước đó không chỉ mười lần!

Pha này bổ xuống, cho dù có là cường giả Vị Tri cảnh cũng chỉ sợ khó mà đỡ được!

Đại trưởng lão hơi do dự: “Bệ hạ, ngươi thật sự không đi cùng chúng ta sao?”

Tiểu Thất nhìn Nhân Vương ấn trước mặt kia, hơi gật đầu, nàng cất nó đi, trong nháy mắt một luồng sáng vàng trực tiếp bao phủ lấy nàng!

Nhân Vương nhẹ giọng bảo: “Bọn họ mạnh hơn bất cứ thời điểm nào trong quá khứ!”

Nói xong, hắn ta đột nhiên nhìn về phía Tiểu Thất cách đó không xa, ngón tay nhấn một cái, một đường kim quang đột nhiên chui vào mi gian của Tiểu Thất, cùng lúc đó, một phương ấn màu vàng rơi xuống trước mặt nàng: “Đây chính là Nhân Vương ấn, từ giờ trở đi, ngươi chính là vua của nhân loại ta! Về phần con đường tương lai của ngươi tùy bản thân ngươi tự chọn, không cần gánh vác gì cả, vì nó quá mệt!”

Nhân Vương lắc đầu: “Bọn họ giam ta nhiều năm như thế, làm sao có thể để ta về lại thế gian?”

Nhìn thấy một màn này, đại trưởng lão lập tức thấy hơi hưng phấn!

Bên dưới, đại trưởng lão vội vàng nhìn về phía Nhân Vương, giọng run lên: “Bệ hạ, chúng ta rút trước đi?”

Ầm!

Đại trưởng lão run rẩy nói: “Với thực lực của bệ hạ…”

“Rút?”

Nhân Vương lắc đầu: “Không đi được!”

Đây chính là Tử Vi tinh khí, năm đó, khí này xếp thứ ba, chỉ sau âm Dương nhị khí trong truyền thuyết!

Nói đến đây, hắn ta nhìn về phía đám người đại trưởng lão: “Đi đi!”

Tử Vi tinh khí hộ thể, Tiểu Thất sắp vô địch rồi!

Trong phút chốc, cả người Tiểu Thất run lên bần bật, một luồng sáng tím trực tiếp bao phủ toàn thân nàng!

Tử Vi tinh khí!

Nói xong, hắn ta bấm ngón tay, một nạp giới màu vàng bay đến trước mặt Diệp Huyền: “Đồ chơi nhỏ bên trong đó tặng cho ngươi!”

Đại trưởng lão có hơi bất mãn: “Diệp Huyền, đủ rồi đấy!”

Đám người đại trưởng lão liếc mắt nhìn chân trời, sau đó hơi hành lễ với Nhân Vương, tiếp đó mọi người quay đầu rời đi.

Khóe miệng đại trưởng lão hơi co rút: “Diệp Huyền, biết liêm sỉ một tí đi!”

Trên hai mắt nữ tử băng một lớp vải trắng.

Đúng lúc này, Diệp Huyền ở cách đó không xa đột nhiên đi đến trước mặt Nhân Vương: “Tiền bối… cái đó… có gì thích hợp với ta không?”

Trong giọng nói mang theo một luồng uy áp vô hình khiến người khó mà hít thở nổi!

Nữ tử nhìn xuống bên dưới: “Ngươi chính là Diệp Huyền!”

Mà lúc này, Diệp Huyền cảm giác được nữ tử này đang nhìn hắn!

Diệp Huyền mặc kệ đại trưởng lão, hắn nhìn Nhân Vương, vội vàng bảo: “Tiền bối, ta khá nghèo… nếu tiền bối có vật gì không dùng đến có thể cho ta, ta lấy hết!”

Diệp Huyền nhìn Nhân Vương, cũng hành lễ một cái sau đó hắn quay người rời đi.

Mà đúng lúc này, phía trên thiên môn, một luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên bao phủ Diệp Huyền ở bên dưới, sắc mặt của Diệp Huyền thay đổi, hắn ngẩng đầu nhìn về phía trên bầu trời, trong lôi quang kia không biết từ khi nào đã xuất hiện một nữ tử!

Một nữ tử mặc váy trắng, nữ tử không chỉ cả người mặc váy trắng mà ngay cả mái tóc trên đầu cũng thuần một màu trắng, nơi mi gian nàng ta có một nốt chu sa!

Nhưng lúc này, Nhân Vương kia đột nhiên cười bảo: “Hiếm khi hữu duyên!”

Cách đó không xa, đại trưởng lão đang định nói gì đó nhưng Nhân Vương lại quát: “Đi!”

Trong giọng nói mang theo vẻ nặng nề.

Diệp Huyền vội vàng cất nạp giới đi, hắn đang định xem thì Nhân Vương đột nhiên bảo: “Các ngươi đi trước đi!”

Nữ tử rất mạnh!

Diệp Huyền nhìn thẳng vào nàng ta: “Là ta!”

Vẻ mặt của nữ tử không có cảm xúc: “Thần Điện là một đám ngu dốt, ngươi yếu như thế vậy mà lại không giải quyết ngươi trước, cứ một mực đòi đi tìm nữ tử váy trắng gì đó, ngu không ai bằng, hôm nay để ta thu phục ngươi đi!”

Vừa dứt lời, nàng ta thuận tay vung một cái, trong nháy mắt, một đạo lôi điện đột nhiên từ trời giáng xuống.

Mà mục tiêu của lôi điện này chính là Diệp Huyền!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Diệp Huyền chợt thay đổi, vậy mà nữ nhân này không ra bài theo lẽ thường!

Hắn không định đối kháng mà quay người bỏ chạy, thế nhưng, đạo thần lôi đó lại trực tiếp đuổi theo hắn!

Diệp Huyền một đường chạy như điên, chớp mắt cái đã biến mất ở phía chân trời xa xăm.

Bạch phát nữ tử còn định ra tay nhưng lúc này, Nhân Vương bên dưới đột nhiên cười bảo: “Mục tiêu của ngươi là ta!”

Vừa dứt lời, một luồng khí tức mạnh mẽ trực tiếp khóa chặt vào bạch phát nữ tử.

Bạch phát nữ tử thu lại ánh mắt từ trên người Diệp Huyền ở phía xa, nàng ta nhìn xuống Nhân Vương ở bên dưới: “Nhân Vương… ngươi rơi vào kết cục ngày hôm nay đều là do gieo gió gặt bão!”

Nhân Vương cười ha ha: “Thần các ngươi cao cao tại thượng, muốn vượt lên trên nhân tộc ta, muốn con người tín ngưỡng các ngươi… Nhưng nhân tộc ta sẽ không bao giờ trở thành nô lệ của thần!”

Vừa dứt lời, chân phải của hắn ta đột nhiên giẫm nhẹ một cái, hóa thành một đường kim quang vọt thẳng lên trời.

Trong không trung, bạch phát nữ tử cười lạnh: “Xem ra, chúng thần cho nhân loại ngươi truyền thừa tiếp chính là một quyết định sai lầm!”

Vừa dứt lời, nàng ta giơ tay tung một chưởng.

Ầm!

Một đường lôi quang đột nhiên từ trời giáng xuống trực tiếp đánh lên đường kim quang trên đầu Nhân Vương kia.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, toàn bộ chân trời đều chấn động dữ dội, không gian xung quanh bắt đầu tan biến từng tầng một!

Thế nhưng ngay lúc này, đường kim quang kia đột nhiên đánh vỡ vụn lôi quang, ngay sau đó, đường kim quang đã xuất hiện trên tầng mây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận