Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1419: Đều quen

Liên Thiển vừa mới nói dứt câu, nơi xa, Tru Thiên Bút trên đỉnh đầu Trần Thiên đột nhiên huyễn hóa thành một thanh kiếm, ngay sau đó, thanh kiếm này trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang trảm thẳng vào Diệp Huyền.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền lập tức ngây ngẩn cả người.

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Thanh kiếm do Tru Thiên Bút hóa thành lại thi triển kiếm kỹ Nhất Kiếm Vô Lượng!

Còn có thể như vậy?

Rất nhanh, vẻ kinh ngạc trên mặt Diệp Huyền biến thành cổ quái.

Kiếm!

Nếu như cây bút này biến thành một cây đao hoặc là cái gì khác, đúng là hắn có chút kiêng kị, bởi vì cây bút này có chút mạnh, nhưng nó lại huyễn hóa thành kiếm...

Diệp Huyền tham lam hít sâu một hơi, hắn cười nói: "Trần Thiên viện trưởng, cám ơn nhé."

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng: "Ngươi đoán xem?"

Rất nhanh, sắc mặt hắn chợt thay đổi, bởi vì hắn ta phát hiện ra mình đã mất liên hệ với cây bút đó!

Hắn ta biết, cây Tru Thiên Bút đó của mình chắc chắn đã rơi vào trong tay Diệp Huyền.

Kiếm vào giữa lông mày, giống như hòn đá rơi vào trong biển cả, thân thể Diệp Huyền đang khẽ run lên, sau đó hoàn toàn không có động tĩnh nào.

Người biến mất, kiếm quang hiện ra!

Diệp Huyền không hề trốn tránh, mặc cho thanh kiếm này đâm vào giữa lông mày hắn...

Trần Thiên đang định nói chuyện, nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Nơi xa Trần Thiên ngẩn người.

Lúc này, Liên Thiển đột nhiên nói: "Ta nên nói thế nào đây..."

Trần Thiên nhìn hắn, ánh mắt sắc như kiếm: "Rốt cuộc ngươi đã làm thế nào!"

Nếu như ở bên ngoài thì một kiếm này đủ để cắt đứt không gian!

Trần Thiên nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!"

Nhưng mà đây là Thư Giới, trong thế giới này, với sức mạnh của Diệp Huyền và Trần Thiên vẫn chưa đủ để phá.

Vù!

Kiếm của hắn cực nhanh, có thể nói, hắn tăng tốc độ của mình nhanh tới hạn mức cao nhất, lại thêm thi triển Nhất Kiếm Vô Lượng, hơn nữa trên mũi kiếm còn có tự linh chữ ‘Diệt' gia trì, bởi vậy, uy lực của một kiếm này vô cùng mạnh mẽ.

Liên Thiển nói: "Dù sao hắn ta cũng đã từng nắm giữ Thư Giới, đối với sức mạnh và kết giới trong Thư Giới hắn ta biết rất rõ!"

Hắn nhíu mày, Liên Thiển đột nhiên nói: "Hắn ta rời khỏi đây rồi."

Dường như biết Diệp Huyền suy nghĩ gì, Liên Thiển lại nói: "Có Thư Giới này, ngươi không cần sợ hắn ta! Nếu như hắn ta muốn chiến thì người cứ thu hắn ta vào trong đây là được. Đương nhiên, với thực lực của ngươi bây giờ mà muốn giết hắn ta cũng khó."

Vù!

Diệp Huyền đang muốn ra ngoài, Liên Thiển đột nhiên nói: "Chờ một chút, ngươi nắm giữ cây bút này trước rồi hãng ra ngoài!"

Đối diện với Diệp Huyền, Trần Thiên nhìn hắn, khi kiếm đi tới khoảnh khắc cách mặt hắn ta mấy trượng thì hắn ta đột nhiên biến mất một cách quỷ dị.

Liên Thiển nói: "Có bút này phối hợp, rất nhanh!"

Bây giờ hắn rất lo lắng cho mấy người Tiểu Thất!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Mất bao lâu?"

Diệp Huyền đâm hụt một kiếm.

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Ta biết!"

Muốn giết Trần Thiên, trừ phi vận dụng huyết mạch chi lực, nếu không thì hắn không có dù chỉ là một cơ hội nhỏ nhoi.

Mà một khi vận dụng huyết mạch chi lực, hắn lại không thể khống chế nổi mình, đây là chuyện khiến hắn buồn bực nhất!

Diệp Huyền sầm mặt lại: "Tại sao hắn ta có thể rời khỏi đây!"

Diệp Huyền trầm mặc.

Liên Thiển nói: "Đúng!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Nói cách khác, bây giờ hắn ta đang ở bên ngoài?"

Diệp Huyền gật đầu: "Vậy bắt đầu đi!"

Không đến nửa canh giờ, Diệp Huyền đã chân chính nắm giữ cây Tru Thiên Bút này trong tay!

Cái bút này có ba loại hình thái, công, thủ, phục chế!

Có thể nói, nếu như không phải kiếm của hắn là Thiên Tru kiếm thì hắn hoàn toàn không phá được phòng ngự của cây bút này. Mà phục chế cũng tương đối kinh khủng, nó có thể phục chế một số thần thông và kiếm kỹ mạnh mẽ!

Đương nhiên, thứ hắn nghĩ tới không phải là uy lực mà là có thể dùng nó để vu oan giá họa!

Bây giờ hắn đã có Thiên Tru kiếm, Trấn Hồn kiếm, Vạn Duy Kính, Tru Thiên Bút, Thư Giới, cũng là vì có mấy món bảo vật này cho nên hắn mới có thể chiến một trận với Trần Thiên, đặc biệt là Thư Giới, nếu không phải có Thư Giới trấn áp cảnh giới của Trần Thiên, cho dù hắn có mấy món ngoại vật này thì cũng không thể nào đối kháng lại hắn ta.

Cái Thư Giới này là cơ sở để hắn vượt cấp khiêu chiến!

Rời khỏi Thư Giới, sau đó Diệp Huyền nhìn lướt qua bốn phía, Trần Thiên đã không còn ở đây.

Hình như nghĩ tới gì đó, Diệp Huyền hỏi: "Liên Thiển cô nương, không phải Vạn Duy thư viện có rất nhiều bảo vật đó chứ?"

Liên Thiển nói: "Rất nhiều, hẳn là đều nằm trong tay Trần Thiên!"

Diệp Huyền khẽ gật đầu, lại hỏi: "Đều quen biết với ngươi sao?"

Liên Thiển nói: "Đa số đều biết, nhưng mà cũng có một vài cái không biết, không chỉ không biết mà trước kia còn từng đánh nhau. Đương nhiên, bọn chúng đánh không lại ta, bởi vì đại tỷ của ta rất lợi hại."

Diệp Huyền: "..."

Liên Thiển lại nói: "Trên người hắn ta còn có một vật, lần sau ngươi gặp được, phải cẩn thận hắn ta lôi vật đó ra, ngươi..."

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, nơi xa có mấy đạo khí tức cường đại vọt tới.

Người tới chính là Thẩm Tinh Hà và các cường giả Phù Văn tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận