Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1259: Sao có thể như vậy được

Ầm!

Không gian quanh mình Diệp Huyền lập tức này nổ bể ra, không chỉ như thế, thời khắc này nhục thân của hắn cũng trực tiếp rạn nứt!

Diệp Huyền đột nhiên chém xuống một kiếm!

Ầm!

Trong nháy mắt, đạo quyền ảnh đó bị một kiếm này chém ngừng tại chỗ, nhưng lại không hề vỡ!

Mà lúc này, một đạo tàn ảnh chợt lóe lên trước mặt hắn!

Sắc mặt Diệp Huyền thay đổi, giơ kiếm chặn lại.

Ầm!

Tri Tĩnh chậm rãi siết chặt tay phải, trong chốc lát, một luồng sức mạnh to lớn ngưng tụ ra trong nắm tay của hắn ta, cùng lúc đó, xung quanh hắn ta đột nhiên có thêm rất nhiều đạo hắc khí.

Một tiếng kiếm minh vang vọng từ bên trong Trảm Tiên Kiếm Hồ!

Vừa rồi hắn ta bị Trảm Tiên Kiếm Hồ của Diệp Huyền cộng thêm Thiên Tru kiếm đánh lui!

Vù!

Tri Tĩnh nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong tay Diệp Huyền, ngoại trừ thanh kiếm này ra thì còn có một cái hồ lô!

Vù vù vù vù!

Diệp Huyền lập tức bay xa trăm trượng, hắn còn chưa dừng lại thì một đạo tàn ảnh đã từ giữa sân bay qua!

Giờ phút này, Thiên Tru kiếm này chính là hai thanh kiếm hợp thành một, cộng thêm Trảm Tiên Kiếm Hồ, uy lực có thể nói là nâng cao một bậc!

Trảm Tiên Kiếm Hồ!

Mà đúng lúc này, một tiếng kiếm minh đột nhiên từ nơi xa vang lên, ngay sau đó, Tri Tĩnh lập tức lùi nhanh về khoảng ngàn trượng, không chỉ có như thế, một bên tai của hắn ta đã biến mất, máu tươi phun như suối!

Nơi xa, Diệp Huyền vung tay phải lên, Thiên Tru Kiếm bay thẳng vào bên trong Trảm Tiên Kiếm Hồ.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của đám người An Lan Tú cách đó không xa lập tức thay đổi!

Trong mắt Tri Tĩnh xuất hiện vẻ nặng nề, vừa rồi nếu như không phải hắn ta phản ứng cực nhanh thì mất cũng không phải là lỗ tai mà là toàn bộ thân thể!

Mặc dù Diệp Huyền mạnh nhưng Tri Tĩnh này càng kinh khủng hơn!

Nhưng vào lúc này, Tri Tĩnh đó đột nhiên biến mất tại chỗ, trong chớp mắt, vô số hắc khí giống như cuồng phong bạo vũ đánh thẳng tới bao phủ Diệp Huyền.

Giữa sân, từng tiếng xé rách vang vọng như tiếng pháo nổ, cực kỳ doạ người.

Một kiếm này giống như muốn chém vỡ bầu trời này, cực kỳ khủng bố!

Một tiếng kiếm minh đột nhiên vang vọng, ngay sau đó, một đạo kiếm quang từ trong Trảm Tiên Kiếm Hồ của Diệp Huyền chém ra.

Giữa sân, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người!

Vừa dứt lời ——

Diệp Huyền: "..."

Nơi xa, Diệp Huyền hít sâu một hơi, sau một khắc, hắn đột nhiên gầm lên: "Chém!"

Chẳng ai ngờ được Tri Tĩnh lại là một vị kiếm tu!

Giờ phút này, tất cả mọi người trong sân đều ngây dại.

Kiếm tu!

Vù!

Giờ phút này Diệp Huyền cũng sửng sốt, chuyện gì xảy ra vậy?

Bởi vì giờ phút này hắn lại không cảm nhận được sự tồn tại của Thiên Tru kiếm!

Đúng lúc này, vô số hắc khí đột nhiên rung động, ngay sau đó, một đạo tàn ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng thì một thanh kiếm đã trực tiếp đâm vào bụng hắn, cùng lúc đó, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai hắn: "Ta... là kiếm tu! Kiếm của ta nhanh hơn ngươi!"

Kiếm quang phá không mà đi, những nơi nó đi qua đều bị xé rách hết thảy!

Một kiếm kinh thiên động địa này lại không có động tĩnh!

Không có động tĩnh!

Tất cả mọi người nhìn chăm chú, một kiếm của Diệp Huyền trực tiếp bị vô số hắc khí bao phủ!

Hơn nữa kiếm của hắn ta còn nhanh như vậy!

Trước mặt Diệp Huyền, Tri Tĩnh lạnh lùng nhìn hắn: "Bất ngờ lắm sao?"

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng: "Có hơi bất ngờ! Còn có hơi ngạc nhiên!”

Nghe vậy, Tri Tĩnh nhíu mày, sau một khắc, sắc mặt hắn ta bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi, hắn ta muốn lui nhưng mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất kiếm!

Vù!

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, một cánh tay của Tri Tĩnh trực tiếp bay ra ngoài!

Cách mấy trăm trượng, Tri Tĩnh nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Sao có thể như vậy được!"

Giữa sân, tất cả mọi người đều nhìn Diệp Huyền, chỗ bụng hắn còn cắm một thanh kiếm!

Nhưng Diệp Huyền hoàn toàn không sao cả, không chỉ như thế hắn còn đang điên cuồng hấp thụ thanh kiếm này!

Chỉ chốc lát, thanh kiếm này đã triệt để bị Diệp Huyền hấp thụ!

Trên mặt hắn tràn ngập vẻ say mê, hắn nhìn về phía Tri Tĩnh, nhếch miệng cười một tiếng: "Kiếm này không tệ, đại bổ!"

Vừa nói dứt câu, Trảm Tiên Kiếm Hồ trong tay hắn đột nhiên run lên kịch liệt, sau một khắc, một đạo kiếm quang đột nhiên phá không mà đi.

Nhìn thấy cảnh này, hai mắt Tri Tĩnh hơi híp lại, tay trái của hắn ta đột nhiên nhẹ nhàng nhấn về phía trước một cái, sau đó một đạo hắc khí xoay tròn hóa thành một thanh hắc kiếm bay ra, thành hắc kiếm này nhanh chóng chém lên trên thanh Thiên Tru kiếm của Diệp Huyền.

Ầm!

Trong chớp mắt, hắc kiếm trực tiếp nứt ra, tốc độ của Thiên Tru kiếm không giảm, bắn thẳng về phía Tri Tĩnh, những nơi nó đi qua, không gian đều bị xé rách thành từng mảng, trông vô cùng đáng sợ!

Nhưng vào lúc này, tay trái của Tri Tĩnh đó đột nhiên bấm kiếm quyết, trong miệng hắn ta lẩm bẩm: "Vạn Kiếm Quy Nguyên!"

Vù!

Một tiếng kiếm minh đột nhiên vang vọng chân trời, sau một khắc, vô số khí kiếm màu xanh đậm đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta.

Tri Tĩnh cũng chỉ hướng về phía trước một cái: "Đi!"

Vù vù vù vù vù…

Vô số khí kiếm bắn ra, mà khi vô số khí kiếm này còn cách Thiên Tru kiếm của Diệp Huyền mười trượng, những khí kiếm này đột nhiên run lên kịch liệt, lập tức vạn kiếm hợp nhất!

Trong nháy mắt sau khi hợp nhất, một luồng sức mạnh to lớn lập tức đánh vỡ nát không gian bốn phía!
Bạn cần đăng nhập để bình luận