Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1073: Ta cần sự giúp đỡ của các ngươi

Ở phương diện cảnh giới vẫn có sự chênh lệch vô cùng lớn so với cường giả ở thế giới này!

Chẳng qua tuy cảnh giới này của hắn thấp nhưng không thể bàn theo lẽ thường được.

Vì hắn là nghịch cảnh trùng tu, hơn nữa, nhục thân của hắn là Chí cảnh đỉnh phong!

Bây giờ hắn có khả năng vẫn chưa có cách nào đối kháng với Đăng Phong cảnh, nhưng đối với cường giả Bán Bộ Đăng Phong cảnh thì vẫn không thành vấn đề!

Mà việc cấp bách nhất hiện tại của hắn chính là đột phá đến Đạo cảnh!

Đạo cảnh là một đạo khảm, hắn nhất định phải vượt qua đạo khảm này nhanh nhất có thể!

Cảnh giới và nhục thân đều là căn bản!

Nếu cảnh giới không cao và nếu nhục thân không đủ mạnh, vậy cho dù sở hữu thần khí lợi hại cũng không có cách nào phát huy ra được uy lực chân chính của chúng.

Viêm Già đáp: “Phương thức tu luyện ở bên đó có hơi khác với bên này, hơn nữa, thế giới bên đó… nói như vậy đi, sẽ phá vỡ nhận thức của ngươi về không gian, vật chất và thời gian, thứ mà bây giờ ngươi nhận biết hoàn toàn khác với những gì mà chúng ta biết.”

Diệp Huyền thấp giọng bảo: “Viêm Già cô nương, trong tháp này có chín đạo Đạo tắc, đúng không?”

Viêm Già lắc đầu: “Khác.”

Viêm Già gật đầu.

Viêm Già gật đầu.

Viêm Già im lặng một lúc sau đó bảo: “Nếu chúng ta đều phối hợp với ngươi… vậy trong không gian này chỉ có một loại người mới có thể giết ngươi!”

Ví dụ như trước đây, nếu hắn là Đế cảnh, hắn hoàn toàn tự tin dùng Nhất Kiếm Vô Lượng giết chết Lý Tinh Hà kia!

Viêm Già nhìn hắn: “Đúng.”

Diệp Huyền hỏi: “Giống ở chỗ chúng ta không?”

Dường như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyền nhìn về phía Viêm Già ở cách đó không xa: “Viêm Già cô nương, trong Ngũ Duy cũng có phân chia cảnh giới, đúng không?”

Diệp Huyền hơi nhíu mày lại: “Hoàn toàn khác?”

Viem Già trầm giọng đáp: “Loại người như nữ tử váy tím…”

Diệp Huyền lại hỏi: “Khác ở đâu?”

Nói xong nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Nếu ngươi có chín đạo Đạo tắc, trên cơ bản ngươi chính là vô địch, vì người có thể giết ngươi lại cứ cố tình cùng một giuộc với ngươi…”

Diệp Huyền hỏi: “Nếu chín đạo Đạo tắc đều ở đây thì sẽ thế nào?”

Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Loại người nào?”

Viêm Già lắc đầu: “Bên trong này có thứ ràng buộc chúng ta tồn tại.”

Viêm Già trầm giọng đáp: “Nó sẽ lại tìm đến chúng ta, chúng ta sẽ lại bị nhốt tiếp.”

Nói xong, hắn nhìn về phía Viêm Già: “Các ngươi giúp ta, ngày sau ta nhất định sẽ giúp các ngươi.”

Viêm Già nhẹ giọng nói: “Chín loại Đạo tắc, chín loại cực hạn, nếu là chín hợp một… ngươi sẽ phát hiện ra tháp này thật sự rất mạnh, năm đó nếu không phải tòa tháp này gặp phải ba người bọn họ thì nó thật sự chính là sự tồn tại vô địch, mạnh đễn mức ngươi không có cách nào tưởng tượng ra được.”

Diệp Huyền nói: “Viêm Già cô nương, thời gian ngươi và ta quen biết cũng không ngắn, ngươi chắc hẳn cũng biết rất rõ con người ta, bây giờ ta cần sự giúp đỡ của các ngươi.”

Diệp Huyền: “…”

Viêm Già nói: “Kêu Linh Nhi đi cùng với ta đi!”

Diệp Huyền gật đầu: “Cảm ơn.”

Viêm Già im lặng rất lâu, sau đó nhẹ giọng đáp: “Ngươi không phải một người vô tình… ta sẽ đi tìm chúng, đương nhiên, ta không dám đảm bảo chúng nhất định sẽ trở về.”

Diệp Huyền im lặng một lúc, sau đó nói: “Viêm Già cô nương, nếu có một ngày tiểu tháp này hồi phục linh trí, các ngươi sẽ thế nào?”

Viêm Già thấp giọng thở dài: “Thật ra ta với A Việt cũng từng bàn bạc qua, hiển nhiên chúng ta cũng hy vọng ngươi có thể thật sự khống chế được tiểu tháp này, sau đó khôi phục tự do cho chúng ta, chẳng qua, thật sự đến khi ấy rồi, ngươi có khả năng lại không bằng lòng nữa!”

Diệp Huyền hơi nhíu mày lại: “Tại sao?”

Viêm Già nhìn hắn: “Vì ngươi sẽ sở hữu sức mạnh mà bản thân ngươi không có cách nào từ chối, một khi nắm giữ sức mạnh đó, ngươi sẽ không từ bỏ.”

Diệp Huyền hỏi: “Các ngươi có thể phản kháng được không?”

Diệp Huyền lại bảo: “Viêm Già cô nương, ta biết mấy Đạo tắc đó không muốn về, nhưng liệu ngươi có từng nghĩ một khi tiểu tháp này hoàn toàn hồi phục, khi đó chúng có thể trốn thoát được không?”

Viêm Già im lặng.

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó nói: “Viêm Già cô nương, ta biết các ngươi chắc chắn có cách tìm được Đạo tắc khác, thế này được không, ngươi đi tìm Đạo tắc thay ta, ngày sau ta sẽ lấy danh nghĩa chủ của tháp này trả tự do cho các ngươi! Cho các ngươi toàn bộ Tự Do Đạo tắc!”

Diệp Huyền hơi khó hiểu: “Tại sao?”

Viêm Già cười đáp: “Ta đã dung hợp với nàng!”

Nghe xong, Diệp Huyền cũng hiểu ra.

Viêm Già đã chọn Diệp Linh!

Viêm Già nói: “Ta cảm thấy muội muội ngươi thích hợp với ta hơn, ta cũng thích hợp với nàng!

Diệp Huyền cười bảo: “Rất cảm ơn Viêm Già cô nương đã chọn Linh Nhi, chỉ là… nếu các ngươi ra ngoài, cái đó…”

Viêm Già cười nói: “Yên tâm, tốt xấu gì thì ta cũng là một Đạo tắc, không yếu đến vậy đâu. Hơn nữa, ta với nàng sẽ lén lút, trừ phi bản thân ta bằng lòng, bằng không, đừng hòng có người nào tìm được ta.”

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó gật đầu: “Cho Linh Nhi đi cùng Viêm Già cô nương rèn luyện một chút cũng tốt!”

Viêm Già gật đầu, nàng nhìn Diệp Huyền: “Sống thật tốt nhé, nếu ngươi chết, thế giới này của các ngươi sẽ rất nguy hiểm, không chỉ các ngươi mà tiểu tháp này cũng sẽ vô cùng nguy hiểm. Lúc trước sở dĩ nó chưa bị hủy diệt có khả năng là vì ngươi… Mà nếu tiểu tháp này hoàn toàn bị hủy diệt, những kẻ như chúng ta cũng sẽ biến mất khỏi thế giới này… Điều quan trọng nhấy là nữ nhân kia…”

Nghĩ đến nữ tử váy tím đó, vẻ mặt của Viêm Già trở nên cực kỳ nặng nề.

Nàng không dám tưởng tượng nếu Diệp Huyền chết, nữ nhân đó sẽ làm ra chuyện gì nữa…
Bạn cần đăng nhập để bình luận