Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3765. Thần Hoang!



Chương 3765. Thần Hoang!




Diệp Huyền không buồn quan tâm đến Thiên Yếm mà biến mất ở phía xa xa.
Vẻ mặt Thiên Yếm dần trở nên khó coi.
Không thương lượng thành công!
Không thể không nói, lúc này nàng ta thực sự thấy bực mình. Với thực lực của nàng ta, muốn giết Diệp Huyền đúng là dễ như trở bàn tay. Nhưng vấn đề là nàng ta có thể giết hắn ư? Giết được ư? Dám giết ư?
Một lát sau, Thiên Yếm quay người rời đi.
Ở phía xa xa, tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, tại sao ngươi không đồng ý với yêu cầu của nàng ta?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta ngứa mắt nàng ta!”
Tiểu Tháp nói: “Ta cũng ngứa mắt nàng ta, tiểu chủ, chúng ta đúng kiểu anh hùng cùng chí hướng mà!”
Diệp Huyền: “…”
Sau khi trở về Đạo Linh Cung, Diệp Huyền vào tiểu tháp.
Tu luyện!
Phá vòng!
Hắn bắt buộc phải đạt mức phá vòng, chỉ khi làm được phá vòng thì hắn mới có thể dùng huyết mạch chi lực và Thanh Huyền Kiếm để đối phó Thiên Yếm!
Mà làm sao để phá vòng giờ?
Niệm tỷ không nói cho hắn, Thanh Nhi cũng không nói cho hắn!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền không khỏi nghi hoặc: “Tiểu tháp, ngươi nói xem, sao Niệm tỷ và Thanh Nhi lại không dạy ta phá vòng kiểu gì nhỉ?”
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi nói: “Tiểu chủ, Thiên Mệnh tỷ tỷ và Niệm tỷ phá vòng dựa vào năng lực của mình, chắc chắn các nàng đều cho rằng ngươi cũng có thể phá vòng dựa vào sức mình, nhưng rõ ràng là các nàng đã đánh giá cao ngươi rồi!”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp lại nói: “Tiểu chủ, ngươi có thể đạt tới phá vòng không?”
Diệp Huyền nói: “Có mỗi phá vòng thôi mà? Ngươi đợi đấy, ta phá cho ngươi xem!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người tới một đỉnh núi.
Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất và nhìn xuống phía dưới. Từ vị trí này, hắn có thể thấy hết vô số đỉnh núi phía dưới.
Hắn trầm mặc.
Phá vòng!
Muốn phá vòng thì đầu tiên phải tìm hiểu xem mình đang bị nhốt trong cái vòng gì.
Cái vòng kìm bước chân của hắn là gì đây?
Diệp Huyền trầm tư.

Thiên Mộ Chi Địa.
Thiên Yếm ngồi xếp bằng trên tế đàn. Lúc này, trán nàng ta có một cái đai màu tím. Hai chữ kia không đẹp nên đương nhiên nàng ta phải giấu nó đi.
Cách Thiên Yếm không xa là con cự viên.
Ngoài ra còn có sáu cường giả Thiên Khí tộc tay cầm cổ mâu.
Hồi lâu sau, Thiên Yếm chầm chậm mở mắt. Nàng ta ngẩng đầu nhìn bầu trời, nơi đó có một thời không thông đạo mà hôm trước nàng ta mở ra!
Lúc này, trong thời không thông đạo đó có một nữ tử!
Nữ tử này mặc y phục trắng như tuyết, trên tay cuốn một mảnh vải màu tím. Dung mạo của nàng không thua kém gì Thiên Yếm, nhất là đôi mắt của nàng. Đồng tử của nàng có màu tím đậm, trông như tinh không rộng lớn.
Thiên Yếm nhìn bạch quần nữ tử: “Bích Tiêu, lâu rồi không gặp!”
Nữ tử tên Bích Tiêu chầm chậm đi đến trước tế đàn, nàng nhìn Thiên Yếm: “Hiện giờ không còn là thời đại mà Thiên Khí tộc vô địch nữa rồi, ngươi hiểu chưa?”
Thiên Yếm mỉm cười: “Đương nhiên là ta biết! Có điều, theo như ta đoán thì năm xưa các ngươi liên minh đánh bại Thiên Khí tộc xong, ta nghĩ chắc chắn các ngươi bắt đầu nội chiến, đúng không?”
Bích Tiêu trầm mặc.
Thiên Yếm mỉm cười: “Không còn ngoại địch lớn mạnh nữa thì chắc chắn nội bộ sẽ loạn!”
Bích Tiêu khẽ nói: “Nhưng cùng với sự xuất hiện của các ngươi, chúng ta sẽ lại đoàn kết thôi!”
Thiên Yếm chầm chậm đi đến trước mặt đối phương: “Mấy năm nay, ta vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề, vấn đề gì nhỉ? Đó là tại sao khi xưa Thiên Khí tộc lại thất bại! Về sau ta phát hiện, sở dĩ Thiên Khí tộc thất bại là bởi một nguyên nhân vô cùng quan trọng. Đó chính là năm xưa chúng ta quá tự phụ!”
Nói đoạn, nàng ta bèn lắc đầu, đoạn lại bảo: “Đúng là quá tự phụ!”
Bích Tiêu trầm mặc.
Thiên Yếm tiếp tục nói: “Nếu như năm xưa chúng ta không tự phụ như thế thì chắc chắn sẽ không thất bại!”
Bích Tiêu khẽ gật đầu: “Xem ra, không cần phải nói thêm nữa rồi!”
Thiên Yếm mỉm cười: “Thiên Khí tộc đã là quá khứ, chúng ta sẽ tự giành về!”
Bích Tiêu khẽ gật đầu: “Chúng ta sẽ đợi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Hướng nàng đi không phải là đường trở về mà là một hướng khác!
Thiên Yếm híp mắt, nàng ta siết chặt tay phải.
Bích Tiêu khẽ cười: “Giờ chúng ta mà đánh nhau thì có nghĩa lý gì không?”
Thiên Yếm nhìn chằm chằm vào nàng: “Ta thấy có đấy!”
Dứt lời, nàng bỗng nhiên biến mất.
Đúng lúc đó, ba lão giả tay cầm pháp trượng thần bí đột nhiên ngăn Thiên Yếm lại. Thiên Yếm gằn giọng nói: “Đừng để nàng ta đi tìm cái tên chúa dựa dẫm kia!”
Nàng ta vừa dứt lời, một luồng sức mạnh đột nhiên bùng phát từ cơ thể nàng ta. Ba lão giả trước mặt nàng ta lập tức bị đánh bay đi cả chục vạn trượng!
Mà lúc này, Bích Tiêu đã biến mất!
Ánh mắt Thiên Yếm lóe lên vẻ dữ tợn, cơ thể nàng ta rung lên rồi biến mất.
Đạo Linh Cung.
Diệp Huyền đang tu luyện đột nhiên ngẩng đầu, ở phía trước cách hắn không xa, một nữ tử xuất hiện.
Người tới là Bích Tiêu!
Trông thấy Bích Tiêu, Diệp Huyền híp mắt: “Ngươi…”
Hắn không ngờ lại có người có thể cưỡng chế tiến vào tiểu tháp!
Mẹ kiếp!
Tiểu tháp cũng kém quá nhỉ!
Tiểu tháp: “…”
Bích Tiêu nhìn Diệp Huyền, nàng khẽ cười: “Làm phiền ngươi rồi, ta xin lỗi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi là ai?”
Bích Tiêu nói: “Ta tới từ Trụ Nguyên Giới, tộc trưởng Thần Hoang tộc, Bích Tiêu.”
Trụ Nguyên Giới!
Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: “Ngươi tìm ta làm gì?”
Bích Tiêu khẽ cười, nàng xòe tay ra, một cái nạp giới cũ kĩ bay đến trước mặt Diệp Huyền. Diệp Huyền liếc nhìn, bên trong nạp giới có hơn trăm vạn viên vô lượng thần tinh!
Hết chương 3765.



Bạn cần đăng nhập để bình luận