Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 749: Có Chút Môn Đạo!

Nghe Thiên Tôn nói, Vị Ương Thiên và Họa Sư đều nhíu lại lông mày.

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn theo ánh mắt Thiên Tôn, rất nhanh, không gian nơi đó mở ra, một lão giả mặc áo bào tím đi ra.

Lão giả áo bào tím đội trên đầu tứ phương ngũ quan, trong tay phải cầm một viên lệnh bài thật dài màu tím, mà chỗ vai trái của hắn, có khắc hai chữ: Trật tự!

Nhìn thấy lão giả áo tím này, Họa Sư phía dưới lập tức nhíu lại lông mày.

Tinh Không Trật Tự Giả!

Vũ trụ mịt mờ, vô biên vô hạn, có vô số Tinh Vực, mà bên trong những Tinh Vực này có một nhóm người như thế, bọn hắn thủ hộ tinh không, duy trì trật tự trong tinh không.

Những người này, chính là Tinh Không Trật Tự Giả!

Thần bí nhất trong tinh không mịt mờ, cũng là nhóm người hết sức mạnh mẽ!

- Trong lòng Vị Ương Tinh Vực và Ma Kha tộc các ngươi không có chút tự hiểu sao?

Một bên, lão giả lưng còng Ma Kha tộc kia cũng đi tới:

- Mục đích của các ngươi, cũng không phải chỉ là Diệp Huyền này! Ta cực kỳ không hiểu, nếu mục tiêu của các ngươi chẳng qua chỉ là Diệp Huyền, vì sao lại muốn ra tay với Vị Ương Tinh Vực!

- Bọn hắn đã từng tiếp xúc với ta, yêu cầu Vị Ương Tinh Vực chúng ta năm năm một lần tiến cống cho bọn hắn, ta cự tuyệt!

- Diệp Huyền này là người chúng ta muốn!

- Hiểu rõ.

Nhìn thấy lão giả này xuất hiện, Họa Sư và Vị Ương Thiên lập tức hiểu rõ, Dị Vực và Thiên Hà Tinh Vực chẳng qua chỉ là quân cờ, Tinh Không Trật Tự Giả này mới là chủ mưu sau màn thật sự!

- Ma Kha tộc ta cũng cự tuyệt.

Họa Sư nhìn về phía lão giả áo tím:

Trên không, lão giả áo tím nhìn xuống Họa Sư và Vị Ương Thiên phía dưới:

Họa Sư nhìn về phía Vị Ương Thiên, Vị Ương Thiên lãnh đạm nói:

- Hàng, đều miễn cho khỏi chết!

Lão giả áo tím lãnh đạm nói:

Hàng?

Họa Sư khẽ gật đầu:

Trên không, tên lão giả áo tím kia nhìn thoáng qua ba người Họa Sư:

- Tự tìm đường chết!

- Đầu hàng? Ma Kha tộc ta từ tiên tổ truyền thừa đến giờ, chưa từng quỳ xuống với bất cứ kẻ nào!

Thời khắc này, hai mắt Diệp Huyền đóng chặt lại, thân thể không ngừng run rẩy.

- Muốn để ta đầu hàng? Ngươi là cái thá gì!

Vừa nhìn thấy tòa tiểu tháp hư ảo này, vẻ mặt tất cả mọi người giữa sân đều biến đổi!

Vị Ương Thiên cười lạnh:

Diệp Huyền đột nhiên cười gằn nói:

Lão giả áo tím nhìn chằm chằm toà tiểu tháp kia.

Chí bảo!

Bên cạnh Vị Ương Thiên, lão giả lưng còng khẽ cười nói:

Áp chế!

Hiện tại hắn đang cưỡng ép áp chế cỗ lực lượng Ma Kha trong cơ thể bản thân, còn có sát niệm kia!

Dường như cảm nhận được ánh mắt của lão giả áo tím, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía hắn, sau một khắc, giữa chân mày hắn xuất hiện một tòa tiểu tháp hư ảo.

Trên không, sắc mặt lão giả áo tím băng lãnh:

Trên không, lão giả áo tím nhìn qua đám người Vị Ương Thiên phía dưới, cuối cùng, ánh mắt của hắn rơi vào trên thân Diệp Huyền ở phía dưới.

Rất nhanh, những truyền tống trận kia bắt đầu rung động, dường như có thứ gì sắp đi ra!

Thanh âm vừa dứt, tay phải hắn cầm lệnh bài nhẹ nhàng điểm một cái, trong nháy mắt, ở trước mặt hắn xuất hiện một bệ đá to lớn, trên bệ đá, có gần trăm tòa truyền tống trận!

- Muốn không?

Lão giả áo tím híp lại hai mắt, lúc này, Diệp Huyền lại nói:

- Lão tử lại không cho ngươi!

Mọi người: "..."

Lão giả áo tím nhìn Diệp Huyền, ánh mắt dần dần trở nên băng lãnh:

- Yên tâm, ta sẽ tự tới lấy!

Lúc này, Diệp Huyền rút kiếm trực tiếp phóng tới phía lão giả áo tím, lão giả áo tím nhìn Diệp Huyền, mặt không biểu tình.

Trên không, một bàn tay đột nhiên đè xuống bả vai Diệp Huyền.

Họa Sư!

- Vì sao lại chờ nhân thủ của bọn hắn tới?

Đúng lúc này, Diệp Huyền cách đó không xa đột nhiên nói:

Thiên Tôn nhìn thoáng qua lão giả áo tím, không nói thêm gì nữa.

- Biết càng nhiều, chết càng nhanh!

Lão giả áo tím cắt ngang Thiên Tôn:

- Rốt cục là vật gì, vì sao...

Diệp Huyền có chút mờ mịt:

- Ta muốn đi sao?

Họa Sư: "..."

Nhưng vào lúc này, lão giả áo tím trên không kia đột nhiên nhìn về phía đám người Thiên Tôn:

- Chúng ta chỉ cần món chí bảo kia, còn lại, thuộc về Thiên Hà Tinh Vực và Dị Vực các ngươi.

Thiên Tôn yên lặng.

Lão giả áo tím lãnh đạm nói:

- Món chí bảo chí cao vô thượng kia, cho dù cho ngươi, ngươi cũng không giữ được, hiểu chưa?

Thiên Tôn trầm giọng nói:

- Không biết mà ngươi còn đi?

Khóe miệng Họa Sư khẽ co quắp:

- Ta không biết a!

Diệp Huyền run giọng nói:

- Ngươi đánh thắng được hắn sao?

Họa Sư nhìn Diệp Huyền:

Mọi người nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền nói:

- Bây giờ chúng ta có khả năng thừa dịp người của bọn hắn còn chưa đến mà tranh thủ giết chết bọn hắn a!

Bên cạnh Diệp Huyền, tên Trọc nói khẽ:

- Có đạo lý a!

Họa Sư nhìn về phía Vị Ương Thiên, người sau lãnh đạm nói:

- Giết!

Giết!

Thanh âm vừa dứt, nàng và Họa Sư trực tiếp xông ra ngoài.

Lão giả lưng còng kia cũng xông ra ngoài!

Mà sau lưng ba người, cường giả Ma Kha tộc và Vị Ương Tinh Vực cũng dồn dập xông ra ngoài.

Trên không, tên lão giả áo tím kia nhíu mày, sau một khắc, hắn nhìn về phía Ngôn Sinh cùng với Đại Tôn ở một bên kia:

- Ngăn cản bọn hắn!

Đại Tôn do dự một chút, sau đó vọt thẳng đến phía Vị Ương Thiên.

Mà mấy tên Thần pháp sư kia cũng bắt đầu nhằm vào Họa Sư.

Về phần lão giả lưng còng kia, thì bị một bóng mờ ngăn cản!

Bóng mờ này, chính là tên cường giả đã giao thủ với hắn trước đó!

Phía dưới, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Hủy trận!

Thanh âm vừa dứt, một đạo phi kiếm trực tiếp phá không chém đi, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đi đến phía trước bệ đá kia, nhưng mà, ngay lúc nó sắp chém lên trên bệ đá kia, một bàn tay đột nhiên chặn đứng sợi kiếm quang này!

Tay của lão giả áo tím!

Lão giả áo tím nhẹ nhàng nắm chặt tay.

Oanh!

Kiếm quang vỡ nát!

Lão giả áo tím nhìn xuống Diệp Huyền phía dưới, sau một khắc, hắn trực tiếp xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, không chút dấu hiệu nào đã xuất hiện, tiếp theo, tay phải của hắn chụp thẳng đến Diệp Huyền!

Một cú chụp này, Diệp Huyền lập tức cảm thấy toàn thân hắn phảng phất như bị định trụ!

Nhưng mà vào lúc này, một bóng trắng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, người tới, chính là Bạch tiên sinh!

Bạch tiên sinh đấm ra một quyền, tay của lão giả áo tím cũng không dừng lại, trực tiếp chụp lên trên nắm tay của Bạch tiên sinh.

Ầm ầm!

Một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên khuếch tán ra, Diệp Huyền sau lưng Bạch tiên sinh đột nhiên bị chấn cho liên tục lùi lại, mà lúc này, một đạo phi kiếm lặng yên không một tiếng động xuất hiện ngay yết hầu của lão giả áo tím kia!

Lão giả áo tím nhíu mày, thân hình run lên, phi kiếm chém bay qua, nhưng lại chém vào trong không khí, mà lúc này, hắn đã ở sau lưng Bạch tiên sinh, hắn cũng không có ra tay với Bạch tiên sinh, mà là chụp một cái về phía Diệp Huyền!

Tốc độ cực nhanh!

Diệp Huyền muốn tránh cũng không được, bởi vì tốc độ của đối phương quá nhanh! Hai tay hắn cầm Ma Kha Kiếm đột nhiên chém ra phía trước một trảm.

Xuy!

Một đạo kiếm quang màu u ám tàn nhẫn trảm xuống từ giữa sân!

Oanh!

Đạo kiếm quang này vỡ tan trong nháy mắt, thế nhưng lão giả áo tím kia cũng phải lui lại hơn một trượng. Hắn nhìn thoáng qua lòng bàn tay của bản thân, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền, nhíu mày:

- Kiếm này của ngươi... Có chút môn đạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận