Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3789. Có gì đó sai sai!



Chương 3789. Có gì đó sai sai!




Tìm Thiên Mệnh!
Nghe thấy câu nói này, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi!
Sự việc nghiêm trọng rồi!
Lúc này, miệng giếng đột nhiên nứt ra. Ngay sau đó, một nữ tử chầm chậm bay ra.
Là Mộ Niệm Niệm!
Lúc này, trong tay Mộ Niệm Niệm nắm một thanh kiếm, vẻ mặt nàng nghiêm trọng. Xung quanh nàng đang có những sợi tơ màu máu cuốn quanh, như thể nhốt nàng lại vậy!
Sau khi Mộ Niệm Niệm ra ngoài, người đầu tiên nàng nhìn là Diệp Huyền: “Mau đi!”
Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bay đến trước mặt Mộ Niệm Niệm: “Niệm tỷ, dùng kiếm của ta!”
Mộ Niệm Niệm lại lắc đầu: “Thanh kiếm này chỉ thích hợp với ngươi!”
Thích hợp!
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn biết, Niệm tỷ có kiếm đạo và kiếm của riêng mình, Thanh Huyền Kiếm có mạnh cũng không thích hợp với nàng.
Lúc này, Mộ Niệm Niệm quay đầu nhìn Diệp Huyền, nàng mỉm cười: “Tiểu gia hỏa, ngươi còn không đi là không kịp nữa đâu đấy!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Có Niệm tỷ ở đây thì ta chẳng sợ gì cả!”
Mộ Niệm Niệm sững sờ, sau đó cười lớn: “Tiểu gia hỏa, vậy thì ngươi cứ chờ bị đánh đi!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, mặt đất dưới chân mọi người rung chuyển. Rất nhanh sau đó, một hắc bào nam tử chầm chậm bay lên từ cái giếng. Trên người nam tử này là hắc bào, giữa trán hắn ta có một chữ Vạn với hình thù kì quái, trên người hắn ta còn tỏa ra luồng khí tức đáng sợ.
Trông thấy nam tử này, vẻ mặt Thiên Yếm lập tức trở nên nghiêm trọng.
Hắn bào nam tử chầm chậm nhắm mắt lại, hắn ta hít sâu một hơi, vẻ mặt có vẻ say mê. Có vẻ như hắn ta nhớ ra điều gì đó mà bỗng nhìn Mộ Niệm Niệm, nhếch miệng bảo: “Không ngờ hậu thế lại có cường giả như ngươi, khiến ta hơi bất ngờ đấy!”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ngươi không phải bị phong ấn!”
Hắc bào nam tử nhếch miệng: “Phong ấn? Thế gian này ai có thể phong ấn được ta? Ai có thể chứ?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười, nàng không lên tiếng.
Thiên Yếm ở bên cạnh đột nhiên nói: “Tại sao các hạ lại bị nhốt ở dưới cái giếng đó nhiều năm như vậy?”
Hắc bào nam tử nhìn nàng ta: “Bị nhốt? Nực cười!”
Thiên Yếm nhíu mày, lúc này Niệm tỷ đột nhiên nói: “Không phải hắn ta bị nhốt, hắn ta tự ở dưới đó!”
Thiên Yếm có hơi không hiểu: “Tại sao hắn ta phải làm như vậy?”
Mộ Niệm Niệm nhìn hắc bào nam tử, nàng mỉm cười: “Nếu như không phải bị phong ấn thì chỉ còn một trường hợp, hắn ta ngủ say dưới đó, sau đó chờ đợi thứ gì đó!”
Chờ đợi thứ gì đó!
Thiên Yếm lại nhíu mày.
Mà lúc này, hắc bào nam tử đột nhiên quay đầu nhìn xung quanh, hắn ta nhếch miệng: “Sinh linh chi khí của vũ trụ này hồi phục rồi kìa!”
Mộ Niệm Niệm nhìn hắc bào nam tử: “Mục đích của ngươi chính là sinh linh chi khí của vũ trụ này!”
“Sai!”
Hắc bào nam tử cười nói: “Mục đích của ta là mọi thứ ở vũ trụ này!”
Dứt lờ, hắn ta hít một hơi, đất trời xung quanh bỗng trở nên hư ảo. Rất nhanh sau đó, sinh khí của cả đất trời bỗng biến mất. Không chỉ có vậy, cây cối xung quanh cũng bắt đầu khô héo, dần hóa thành tro bụi!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Thiên Yếm bèn híp mắt lại: “Ngươi muốn hấp thụ vũ trụ này!”
Hắc bào nam tử nhìn nàng ta: “Không được à?”
Thiên Yếm siết chặt tay phải.
Hắc bào nam tử cười nói: “Ngươi là người của Thiên Khí tộc, ngươi có biết năm xưa tiên tổ Thiên Khí tộc nhà ngươi chết như thế nào không?”
Nói đoạn, hắn ta lại nhếch miệng: “Năm xưa ta đã đích thân bóp nát đầu hắn ta. Đương nhiên, ở thời đại đó cũng chỉ có Thiên Khí tộc các ngươi có năng lực, những chủng tộc khác thì chẳng khác gì con kiến!”
Thiên Yếm trầm giọng nói: “Tại sao Thiên Khí tộc lại không có ghi chép gì về ngươi?”
Hắc bào nam tử cười nói: “Bởi vì những nhóm cường giả ban đầu của Thiên Khí tộc đều đã bị ta giết!”
Thiên Yếm trừng mắt với hắn ta: “Tại sao ngươi không đuổi cùng giết tận đi?”
Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Hắn ta đang nuôi dưỡng, nuôi dưỡng vũ trụ, nuôi dưỡng sinh linh trên vũ trụ. Nếu như ta đoán không nhầm thì mọi sinh linh chi khí trên vũ trụ này trước đó đều bị hắn ta hấp thụ! Bao gồm rất nhiều sinh linh thể của vũ trụ!
Có điều, hắn ta không hề hành xử tuyệt tình, hắn ta để lại chút sinh cơ cho vũ trụ này, còn hắn ta thì ngủ say dưới giếng, chờ đợi vũ trụ phục hồi, sau đó lại tiến hành hấp thụ. Hắn ta nuôi dưỡng sinh linh trên vũ trụ như nuôi heo vậy! Cứ cách một tháng là hắn ta lại hấp thụ một lần, sau đó ngủ say để tiêu hóa, sau đó lại tiếp tục hấp thụ!”
Hắc bào nam tử nhìn Mộ Niệm Niệm: “Sao ngươi biết?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ta đoán đấy!”
Hắc bào nam tử cười nói: “Đoán chuẩn thật!”
Nói đoạn, hắn ta quan sát Mộ Niệm Niệm, ánh mắt hiện vẻ hưng phấn: “Khí huyết và thần hồn của ngươi bổ chắc luôn!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên tiến lên một bước. Thời không xung quanh lập tức trở nên mờ ảo, một tàn ảnh điên cuồng băng qua thời không đó. Rõ ràng là tàn ảnh đó rất nhanh, nhưng lại khiến người ta cảm thấy rất chậm.
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi!
Thời gian khác nhau!
Hết chương 3789.



Bạn cần đăng nhập để bình luận