Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1548: Tàn Nữ

Khi kiếm của nữ tử váy trắng tiến vào sâu trong tinh không, tất cả cường giả Ngũ Duy vũ trụ đều kinh hãi, bọn họ hoảng hốt nhìn về phía Vạn Duy thư viện!

Ai xuất kiếm?

Vô số người thắc mắc.

Ở Hư Vô Duy Độ xa xôi, một lão giả tựa lên bia mộ đột nhiên mở hai mắt ra, hai mắt hắn ta sắc bén như lưỡi đao, hắn ta ngẩng đầu nhìn lại, rất nhanh, ánh mắt đã xuyên qua tinh không, thấy được thanh kiếm chậm rãi rơi từ bên trong tinh không xuống, giờ khắc này, trong mắt lão giả sống đã không biết bao nhiêu năm này xuất hiện vẻ khó có thể tin.

Ở sau lưng lão giả là một khu vực mộ địa vô biên vô tận, vô cùng tối tăm, mà trên một mộ bia trong đó có hai xâu kẹo hồ lô.

Cùng lúc đó, ở chỗ sâu trong Vĩnh Sinh chi địa, một thanh kiếm như có cảm giác, đột nhiên phát ra một tiếng kiếm minh bén nhọn, trong tiếng kiếm minh có chút run rẩy.

Vô Biên Địa Hạ thành.

Chỗ sâu trong Địa Hạ thành vô biên vô tận, bên bờ một con sông dài không thấy đáy có một nữ tử một chân đang giặt quần áo.

Nữ tử đứng lên, nhìn về phía sâu trong tinh không, nói khẽ: "Một kiếm này rơi xuống, Ngũ Duy sẽ vỡ thành mảnh nhỏ, vô số sinh linh chết thảm, thực lực mạnh như thế nhưng lại không có lòng thương hại, giống như lời lão sư nói, người càng mạnh thì càng nên bị hạn chế."

Nữ tử nhắm mắt lại: “Ta thân là Ngũ Duy chi chủ, ngươi lại nói với ta là ta không thể ngăn?"

Lúc này, một lão giả xuất hiện sau lưng nữ tử, cung kính thi lễ: “Chủ tử, không biết người xuất kiếm là ai!"

Lão giả do dự một chút, sau đó quỳ một chân xuống: “Chủ nhân, kiếm này không thể cản!"

Trong tinh không không biết tên nào đó, một nữ tử tóc trắng xóa đột nhiên dừng bước, nàng quay người nhìn lại, ánh mắt xuyên qua tinh hà, khi thấy thanh kiếm này, nữ tử tóc trắng xóa này chậm rãi siết chặt tay lại: “Thật mạnh..."

Vừa nói dứt câu, nàng trực tiếp hóa thành một đạo bạch quang biến mất ở cuối chân trời.

Cả tòa thành vô biên chỉ có một người!

Lão giả run giọng nói: "Chủ tử, kiếm này mạnh hiếm thấy trên đời, sợ là chỉ có tiên tri năm đó mới có thể ngăn cản, nếu ngươi ra tay, sợ… sợ là..."

Chỗ sâu trong một vùng núi, một nữ tử đang đọc sách đột nhiên bỏ cổ tịch trong tay xuống, nàng ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, khi thấy thanh kiếm này, nữ tử cau mày: “Muốn diệt Ngũ Duy sao? Người nào xuất kiếm?"

Dường như nhận ra gì đó, độc cước nữ tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không xa xôi, khi thấy thanh kiếm đó, độc cước nữ tử híp hai mắt lại, một lát sau, nàng cúi đầu, tiếp tục dùng chày đập quần áo trong tay.

Nói xong, nàng nghiêng đầu: “Có thể ngăn cản?"

...

Nói xong, hắn ta dừng một chút, lại nói: "Người xuất kiếm mạnh hiếm thấy trên đời."

Vạn Duy thư viện.

Nữ tử nhìn vùng tinh không đó, nói khẽ: "Kiếm này rơi xuống, sinh linh trong Ngũ Duy sẽ chết gần hết, bọn người thủ mộ lão nhân có thực lực mạnh mẽ đương nhiên có thể sống, nhưng những người không có thực lực chắc chắn sẽ chết. Kẻ yếu không nên bị giẫm đạp như thế! Không thể cản thì ta vẫn phải muốn cản!"

Tại chỗ, lão giả không chút do dự, lập tức đuổi theo.

Lúc này, ba người Trương Văn Tú cũng xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền, Trương Văn Tú nhìn thoáng qua thanh kiếm đó, sau đó nhìn hắn: “Ngươi làm?"

Mà nữ tử váy trắng muốn hủy diệt thế giới?

Diệp Linh đột nhiên nói: "Là nàng ta làm?"

Mà khi thanh kiếm này trực tiếp hủy diệt vùng tinh không đó, hắn cũng rất bối rối.

Tính tính tốt?

Khi thanh kiếm trong cơ thể Diệp Huyền bay ra ngoài, chính Diệp Huyền cũng ngây ngẩn cả người.

Lúc này, Giới Ngục tháp cũng rung động kịch liệt, dường như đang biểu đạt gì đó.

Trong trí nhớ của nàng, tính tình nữ nhân đó tuyệt đối không tốt!

Vẻ mặt Diệp Linh có chút cổ quái, nếu không phải ngươi là ca ta thì ta sẽ đánh ngươi!

Nữ tử váy trắng xuất thủ!

Nữ tử váy trắng!

Diệp Linh đã gặp nữ tử váy trắng, biết nữ tử váy trắng mạnh mẽ thế nào, ngoại trừ đối phương ra, nàng không nghĩ ra ai khác.

Diệp Huyền gật đầu: “Là nàng ta! Chắc chắn có người đi trêu chọc nàng ta rồi! Ngươi cũng biết, nàng ta là một người có tính tình rất tốt, người khác không trêu chọc nàng ta thì chắc chắn nàng ta sẽ không tức giận!"

Đầu óc Diệp Huyền trống rỗng!

Diệp Huyền cười khổ: “Các ngươi cảm thấy ta có thể làm được như vậy sao?"

Bởi vì lúc ấy các nàng nghe được tiếng kiếm minh đã lập tức chạy tới, sau đó thì nhìn thấy một màn đó! Bởi vậy, các nàng cho là Diệp Huyền làm!

Diệp Linh và nữ phu tử cũng nhìn Diệp Huyền.

Tính tính tốt?

Giới Ngục tháp suýt chút giết chủ!

Đúng là nói dối trắng trợn!

Lúc này, nữ phu tử đột nhiên nói: "Kiếm này muốn hủy diệt Ngũ Duy vũ trụ!"

Nói xong, nàng nhìn Diệp Huyền: “Có thể ngăn cản không?"

Diệp Huyền đang định nói chuyện thì đúng lúc này, một nữ tử đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu ba người Diệp Huyền.

Người tới chính là Ngũ Duy chi chủ: Tàn Nữ!

Tàn Nữ nhìn kiếm trong tinh không, nàng vung ngọc thủ lên, một đạo bạch quang phóng lên tận trời, sức mạnh rất khủng khiếp, vừa xuất hiện đã khiến cho không gian trong sân sôi trào lên, cực kỳ đáng sợ.

Nhưng mà đạo bạch quang đó còn chưa tới gần kiếm của nữ tử váy trắng thì đã biến mất vô tung vô ảnh.

Không chịu nổi một kích!

Tàn Nữ cau mày, nàng giẫm nhẹ chân phải một cái, cả người phóng lên tận trời.

Chính diện đối kháng!

Rất nhanh, Tàn Nữ đã đi vào bên trong tinh không, nàng cách thanh kiếm đó càng ngày càng gần, mà vẻ mặt thì càng lúc càng nặng nề hơn, sức mạnh ẩn chứa trong thanh kiếm đó còn mạnh hơn nàng nghĩ!

Nhưng mà nàng không hề lùi bước!

Một lát sau, tay phải của Tàn Nữ siết chặt thành quyền, sau đó tung một quyền ra: “Quyền Diệt Chư Thiên!"

Ầm!

Một đạo quyền ấn từ trong nắm đấm của nàng vọt lên tận trời, chui thẳng vào sâu trong tinh không, những nơi quyền ấn đi qua, không gian trực tiếp vỡ nát.

Rất nhanh, trong mắt của mọi người, đạo quyền ấn đó trực tiếp đánh vào thanh kiếm đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận