Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 659: Trấn Hồn, Phân Hồn, Thu Hồn!

: Vị Ương thành?

Diệp Huyền nhíu mày:

- Vị Ương tinh cung?

Độc Cô Huyên gật đầu:

- Vị Ương thành là tòa thành lớn nhất Thiên Vực, cũng có thể nói là tòa thành lớn nhất Vị Ương tinh vực chúng ta, thành này có liên hệ với vô số giới, bao quát cả Nam Vực cùng với Bắc Vực, thậm chí cả cường giả yêu vực cũng thường xuyên đến đây buôn bán hoặc mua sắm. Bởi vậy, Vị Ương thành cực kỳ phồn hoa, dĩ nhiên, cũng cực kỳ phức tạp, bởi vì có cường giả đến từ các giới khác nhau, còn có cường giả bản thổ Thiên Vực. Nếu chúng ta muốn tìm Linh Nhi, đi nơi này tìm người hỗ trợ không có gì tốt hơn, ngươi muốn mua đồ, cũng chỉ có nơi này thích hợp nhất. Nhưng mà...

Nói đến đây, nàng nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Bây giờ Huyền nhi ngươi thân mang trọng bảo, nếu đi thành này...

Diệp Huyền cười nói:

Từ sau khi Trấn Hồn Kiếm đi theo hắn, hắn vẫn chưa nghiên cứu kiếm này cho thật tốt, theo Giản Tự Tại nói, kiếm này còn đại biểu cho một loại pháp tắc... Là pháp tắc gì đây?

- Tiểu chủ, ta do vô số lực lượng hồn phách tăng thêm chí bảo Hồn Tinh chế tạo thành, người cầm ta, có thể định tâm thần, trấn hồn phách, tâm sáng thần thanh!

Có hơi xa, bởi vậy, bọn hắn ngồi Tinh Vân hạm.

Nhưng vào lúc này, một tiếng nữ tử thanh thúy đột nhiên vang lên từ trong đầu hắn:

- Được.

Thanh âm kia nói:

- Không có chuyện gì, đánh không lại, ta sẽ chạy, đánh thắng được, ta lập tức giết.

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

Cứ như vậy, Diệp Huyền mang theo Độc Cô Huyên còn có Đế Khuyển không quá tình nguyện kia đi tới Vị Ương thành.

Độc Cô Huyên khẽ gật đầu:

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó duỗi tay nắm chặt Trấn Hồn Kiếm, trong nháy mắt, hắn cảm thấy thần tâm của bản thân vô cùng yên tĩnh, loại cảm giác này, hắn chưa bao giờ có.

Diệp Huyền vội hỏi:

Bên trong Giới Ngục tháp, Diệp Huyền xếp bằng ngồi dưới đất, ở trước mặt hắn, là Trấn Hồn Kiếm trôi nổi!

- Ngươi là cấp bậc gì?

- Ngươi là Trấn Hồn Kiếm chi Linh?

- Vâng!

- Được rồi tiểu chủ. Người do linh hồn và thân thể tạo thành, mặc dù cả hai có thể tách ra, nhưng thiếu một thứ cũng không được, năng lực đặc biệt của ta, chính là trấn hồn, phân hồn, thu hồn. Nếu tiểu chủ dùng ta giao thủ với người, có thể không quản thân thể đối phương, bỏ qua toàn bộ chí bảo phòng ngự của đối phương, bỏ qua bất luận bảo vật hộ hồn gì của đối phương, dĩ nhiên, giới hạn ở cấp bậc tạo hóa. Ví dụ như ba thanh kiếm trong tháp của tiểu chủ, nếu là đồ vật như thế, có thể tuỳ tiện hủy tạo hóa chi năng của ta. Nhưng mà loại bảo vật này, hẳn là thế gian hiếm có. Bởi vậy, miễn là không dưới tình huống đặc biệt, tiểu chủ có thể một kiếm trấn trụ hồn phách của đối phương!

- Ngươi? Nói rõ chi tiết đi!

- Phân hồn chính là tách rời hồn phách và thân thể của đối phương, trong vòng trăm trượng, ta có thể tự động khóa chặt đối phương, thi triển năng lực vô thượng tách rời hồn phách và thân thể của đối phương!

- Phía trên cực phẩm thánh giai, là Tiên giai, từ thánh nhập tiên, rất khó, bởi vì từ thánh nhập tiên, bảo vật cần phải tự thân thuế biến một lần, cũng tương đương với nhân loại từ Vô Thượng Chi Cảnh bước vào thánh giai, bản thân không chỉ cần phải thuế biến, còn cần một đột phá trên tâm cảnh, mới có thể từ thánh nhập tiên. Mà sau tiên, chính là tạo hóa, cái gọi là tạo hóa, có nghĩa là bản thân phải có năng lực đoạt thiên địa tạo hóa, ví dụ như ta!

Đây chính là thần khí a!

Trấn Hồn Kiếm chi Linh nói:

Trấn Hồn Kiếm chi Linh nói:

- Thu hồn chính là thu hồi hồn phách, đúng không?

Diệp Huyền ngăn chặn nội tâm kích động, lại hỏi:

Diệp Huyền vội vàng nói:

Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Huyền lập tức biến đổi.

Thần khí!

Cái gì là thần khí?

Trấn Hồn Kiếm chi Linh nói:

Trấn Hồn Kiếm chi Linh nói:

- Vậy còn phân hồn?

Diệp Huyền lại vội vàng hỏi:

- Thu hồn chính là thu phục hồn phách của đối phương, sau khi thu phục, có thể ẩn chứa bên trong bản thể của ta, còn luyện chế nó thành âm hồn, mặc dù chiến lực của âm hồn không mạnh, nhưng lại có thể tự do xuyên toa không gian, còn không hề để lại dấu vết... Ngày xưa chủ nhân luyện chế hơn ngàn vạn âm hồn, sự tình khắp chư thiên vạn giới, hắn đều rõ như lòng bàn tay. Dĩ nhiên, việc này tổn thương thiên hòa, cực kỳ có khả năng dẫn tới Thiên Đạo trừng phạt!

Diệp Huyền có chút hưng phấn, có chút xúc động.

Không nghĩ tới!

Hắn thật sự không nghĩ tới Trấn Hồn Kiếm này vậy mà lại khủng bố như thế, đây đã không thể dùng kiếm để hình dung, đây còn khủng bố hơn một số cường giả Thánh cảnh a!

Dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn lại vội hỏi:

- Chư Thần Bộ cùng với Xã Tắc ấn này của ta cũng là cấp bậc tạo hóa sao?

Trấn Hồn Kiếm chi Linh nói:

- Không phải, bộ này của tiểu chủ, chỉ có thể tính là cực phẩm Tiên giai, nhưng mà, nếu chúng nó có cơ duyên, bước vào Tạo Hóa cảnh, cũng không phải không được. Còn Xã Tắc ấn này của tiểu chủ, bản thân nó vốn là Tạo Hóa cảnh, nhưng Linh đã biến mất, trừ phi ngưng tụ Linh một lần nữa, bằng không, hiện tại nó chỉ có thể miễn cưỡng tính là Tiên giai.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn lại hỏi:

- Ngươi có thấy ba thanh kiếm trên đỉnh tháp của ta không? Chúng nó là cấp bậc gì?

Ba thanh kiếm kia!

Đối với ba thanh kiếm này, từ trước tới giờ Diệp Huyền đều rất hiếu kỳ, tò mò rốt cục chúng nó là cấp bậc gì.

Trấn Hồn Kiếm chi Linh trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Tiểu chủ, thật có lỗi, tam kiếm đã vượt qua nhận biết của ta, bởi vậy, ta không biết chúng nó là cấp bậc gì.

Diệp Huyền yên lặng.

Xem ra, cấp bậc của ba thanh kiếm này, cao hơn hắn tưởng tượng rất rất nhiều...

Thu hồi suy nghĩ, Diệp Huyền lại hỏi:

- Lúc trước ở phía dưới, ngươi chủ động lựa chọn đi theo ta, là vì sao?

Trấn Hồn Kiếm chi Linh trầm mặc.

Diệp Huyền cười nói:

- Đừng ngượng ngùng, ngươi nhất định là nhìn ra tiềm lực và sự ưu tú của ta, cho nên mới chủ động lựa chọn đi theo ta, đúng không?

Trấn Hồn Kiếm chi Linh nói khẽ:

- Không phải, là bởi vì trong cơ thể tiểu chủ có tháp kia, tháp này không tầm thường, nếu ta đi theo nó, có thể sẽ có một phen tạo hóa... Ta, ta nhìn trúng chính là tiểu tháp, cũng không phải là tiểu chủ.

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận