Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3901. .



Chương 3901. .




Sững sờ!
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Diệp Huyền nhìn Thanh Nhi, hắn há hốc mồm, đủ để nhét một quả trứng.
Tiểu tháp rung lên.
Lúc này nó đang lo lắng cho Ngân Hà Hệ vô cùng!
Quả dưa kia suýt chút nữa đã hủy diệt Ngân Hà Hệ…
Mẹ kiếp!
Ngân Hà Hệ suýt chút nữa bị hủy chỉ bởi một quả dưa hấu?
Ngươi có tin được không?
Lúc này sắc mặt ba người Cổ Minh khó coi vô cùng. Mặc dù nữ tử váy trắng chỉ lấy một quả dưa qua thôi nhưng nàng đã cho quả dưa kia băng qua bức tường thời không của hàng ngàn vạn tinh vực vũ trụ!
Mẹ kiếp, con người có thể làm được điều này sao?
Lúc này, ba người bọn họ chỉ muốn nói một câu: Đậu má!
Phải biết rằng, vốn quả dưa kia cũng chẳng phải thần vật gì!
Cho một quả dưa băng qua vô số vũ trụ, muốn làm được điều này phải có thực lực kinh khủng mức nào chứ?
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Nữ tử váy trắng xuất hiện trên một lâu các hoang phế. Nàng quay người, ánh mắt rơi trên Diệp Huyền: “Ai bắt nạt ngươi thế?”
Ai bắt nạt ngươi thế?
Diệp Huyền còn chưa kịp nói thì tiểu tháp ở một bên đã bảo: “Thiên Mệnh tỷ tỷ, là ba người bọn họ! Ba người bọn họ bắt nạt tiểu chủ, còn nói muốn đánh tiểu chủ thần hồn tan nát, vĩnh viễn không thể siêu sinh!”
Diệp Huyền: “…”
Nghe tiểu tháp nói vậy, ba người Cổ Minh bèn nhíu mày.
Lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên nhìn ba người Cổ Minh, Cổ Minh đang định nói gì đó thì nữ tử váy trắng đột nhiên bảo: “Có gì thì để kiếp sau nói đi!”
Dứt lời, thanh kiếm trong tay nàng đột nhiên bay lên!
Vụt!
Lục Giới, một thanh kiếm đột nhiên bay lên trên nền trời.
Là Thanh Huyền Kiếm!
Trông thấy Thanh Huyền Kiếm, vẻ mặt ba người Cổ Minh lập tức thay đổi!
Đôi mắt Cổ Minh lóe lên vẻ dữ dằn, tay phải hắn ta siết thành quyền. Ngay sau đó, hắn ta nhón chân, cả người bay lên, lúc đến gần Thanh Huyền Kiếm đang lao xuống, hắn ta đánh một quyền ra!
Khoảnh khắc một quyền ấy xuất hiện, tinh không xung quanh bỗng sục sôi!
Tuy nhiên, khi quyền của Cổ Minh tiếp xúc với Thanh Huyền Kiếm…
Vụt!
Thanh Huyền Kiếm lao thẳng xuống, xuyên qua nắm đấm của Cổ Minh, sau đó thuận thế xuyên qua cơ thể hắn ta.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, Cổ Minh như một quả bóng da bị xẹp, vô số sức mạnh cuộn trào trong cơ thể hắn ta, sau đó dần hủy diệt!
Miểu sát!
Bầu không khí lập tức tĩnh lặng đến mức nghe được cả tiếng kim rơi!
Cổ Minh bị miểu sát rồi!
Diệp Huyền và tiểu tháp không hề bất ngờ, Thanh Nhi miểu sát người ta là chuyện bình thường còn gì?
Nam Ti và Khô Càn hoàn toàn sững sờ!
Một kiếm!
Cổ Minh bị miểu sát ư?
Lúc này đầu óc hai người trắng xóa!
Đôi mắt Cổ Minh còn chưa biến mất kia tràn ngập vẻ hoảng loạn. Hắn ta há hốc miệng, muốn nói gì đó nhưng chẳng thể nói được!
Cứ thế, linh hồn của hắn ta biến mất từng chút một.
Lúc này, Hành Đạo Kiếm bay ra từ linh hồn hắn ta. Ngay sau đó, Hành Đạo Kiếm chém về phía Khô Càn.
Vẻ mặt Khô Càn lập tức thay đổi, hắn ta không lùi lại bởi vì biết mình không thể lùi!
Tốc độ đường kiếm này không hề bình thường, hắn ta không thể tránh nổi!
Khô Càn bước lên trước một bước. Một bước này của hắn ta khiến Hành Đạo Kiếm bị một tầng bạch quang bao phủ!
Bạch Trú Giới!
Tuy nhiên, khi Hành Đạo Kiếm tiến vào Bạch Trú Giới, Bạch Trú Giới lập tức bị hủy diệt!
Trông thấy thế, mặt Khô Càn như tro tàn, lúc này trong đầu hắn ta chỉ có một suy nghĩ: Thôi xong!
Vụt!
Ý nghĩ này vừa xuất hiện thì Hành Đạo Kiếm đã đâm vào trán hắn ta!
Vụt!
Cơ thể Khô Càn run lên, sau đó thân thể và linh hồn của hắn ta bắt đầu bị hủy diệt.
Lại bị miểu sát!
Khô Càn nhìn nữ tử váy trắng trên tòa lâu các cao cao, đôi mắt hắn ta tràn ngập vẻ khó tin: “Ngươi…”
Hắn ta còn chưa dứt lời thì Hành Đạo Kiếm đột nhiên bay đi, nhục thân và linh hồn của hắn ta bèn biến mất.
Lúc này, Diệp Huyền ở bên cạnh đột nhiên xòe tay ra, một cái nạp giới bay đến trước mặt hắn.
Nạp giới của Khô Càn và Cổ Minh!
Diệp Huyền liếc nhìn hai cái nạp giới, rất nhanh sau đó mí mắt hắn giật giật, sau đó hắn vội vàng cất nạp giới đi!
Nam Ti đột nhiên run rẩy nói: “Ta đầu hàng!”
Đầu hàng!
Diệp Huyền và tiểu tháp sững sờ.
Nam Ti run rẩy nói: “Tiền… tiền bối… ta đầu hàng!”
Đầu hàng!
Vẻ mặt Diệp Huyền trở nên kì lạ, tiểu tháp ở bên cạnh bảo: “Ngươi chả có cốt khí gì thế? Vậy mà đã đầu hàng? Tốt xấu gì ngươi cũng phải phản kháng đi chứ!”
Nam Ti liếc nhìn tiểu tháp, hắn ta thầm chửi. Mẹ kiếp, ngươi nói mà không thấy ngượng mồm hả! Phản kháng? Lão tử phản kháng thì còn mạng sao?
Lúc này, nữ tử váy trắng xòe tay ra, Hành Đạo Kiếm bèn xuất hiện trong tay nàng.
Nàng không giết Nam Ti!
Nữ tử váy trắng quay người nhìn về phía dưới, đứng từ vị trí này của nàng có thể quan sát cả nửa thành.
Nàng nhìn xuống phía dưới và trầm mặc.
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Thanh Nhi?”
Nữ tử váy trắng quay người nhìn hắn: “Sao thế?”
Diệp Huyền hỏi: “Nhị Nha… nàng ta không sao chứ?”
Nữ tử váy trắng gật đầu: “Chưa đánh chết!”
Diệp Huyền: “…”
Nữ tử váy trắng hỏi: “Ngươi biết nàng ta hả?”
Diệp Huyền gật đầu: “Nàng ta từng giúp ta rất nhiều!”
Hắn thấy vẫn phải nói tốt về Nhị Nha nhiều hơn một chút. Hắn có ấn tượng không tồi với tiểu nữ hài này, một tiểu nữ hài cực kì nghĩa khí!
Nữ tử váy trắng gật đầu rồi nói: “Ở đó còn ổn không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ổn!”
Nói đoạn, có vẻ như hắn nhớ ra gì đó nên vội vàng nói: “Thanh Nhi, có vài vấn đề ta muốn hỏi ngươi!”
Thanh Nhi gật đầu: “Được!”
Hết chương 3901.



Bạn cần đăng nhập để bình luận