Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1671: Cưỡng hôn

Nghe Diệp Huyền nói, Trương Văn Tú thiếu chút nữa bùng nổ.

Lúc này Mạc Thiên cách đó không xa đột nhiên nói: “Các hạ, nữ nhân này là người Phù Đồ cổ tộc ta muốn!”

Diệp Huyền xoay người nhìn Mạc Thiên, lúc này Hàn Lãnh trưởng lão bên cạnh vội nói: “Việc này là hiểu lầm, hiểu lầm...”

“Hiểu lầm?”

Diệp Huyền đột nhiên trở nên dữ tợn: “Đây không phải là hiểu lầm!”

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ.

Xa xa, sắc mặt Mạc Thiên biến đổi, hắn ta thật không ngờ Diệp Huyền lại ra tay.

Có điều hắn ta cũng không sợ, tay phải hắn ta nắm chặt thành quyền sau đó đánh một quyền tới Diệp Huyền!

Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, cả người Mạc Thiên bị một kiếm của Diệp Huyền đánh bay, mà lúc này các cường giả Phù Đồ cổ tộc cũng vọt tới Diệp Huyền.

Thanh trường thương nứt ra nhưng Diệp Huyền lại không tổn hại chút nào! Không chỉ như thế, kiếm của Diệp Huyền không biết từ khi nào đã lặng lẽ không một tiếng động đâm vào ngực tên cường giả đó!

Một kiếm chém xuống không gian bốn phía nứt ra!

Ầm!

Một kiếm này hạ xuống quả thực là trời long đất lở!

Nhưng hắn không hề bị tổn hại chút nào.

Diệp Huyền cầm song kiếm chém mạnh.

Máu bắn tung tóe!

Bây giờ hắn đã là Phàm kiếm, thực lực mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần, hơn nữa Thiên Tru kiếm lại được cải thiện. Có thể nói một kiếm này của hắn mạnh nhất trong một năm qua!

Ầm ầm!

Chân phải Diệp Huyền dậm mạnh một cái, Chúc Long giáp xuất hiện, tiếp theo hắn vọt tới trước mặt một cường giả Phù Đồ cổ tộc, đối phương đâm một thương vào đầu hắn, hắn không tránh không lui, tùy ý để cho thương đâm vào đầu.

Vụt vụt!

Ầm ầm!

Đầu của hai cường giả Phù Đồ cổ tộc bay ra ngoài!

Sau khi một kiếm chém chết cường giả Phù Đồ cổ tộc, Diệp Huyền xoay người. Hắn vừa xoay người, ba thanh trường thương đột nhiên đâm vào chỗ yếu hại trên thân hắn.

Diệp Huyền chém một kiếm ra!

Mạc Thiên híp mắt lại, hắn ta bước về phía trước một bước rồi đánh ra một quyền.

Diệp Huyền quay đầu nhìn Mạc Thiên, Mạc Thiên nhìn chằm chằm hắn: “Ngươi cho rằng Tiểu Đạo cô nương sẽ...”

Hắn lau mặt, không hề hấn gì cả mà lại xông ra ngoài tiếp.

Những cường giả Phù Đồ cổ tộc này căn bản không thể đánh với Diệp Huyền, vì Chúc Long giáp của hắn quá biến thái, căn bản không phá được!

Tống Thành lắc đầu: “Khuyên không được! Vả lại còn phải xem nên kết thúc như thế nào!”

Những cường giả Phù Đồ cổ tộc này vừa bị Diệp Huyền chém nát, linh hồn của bọn họ sắp chạy trốn nhưng hắn lại lôi Trấn Hồn kiếm ra. Kiếm này vừa xuất hiện, linh hồn của những cường giả Phù Đồ cổ tộc đã bị cắn nuốt.

Không có một thanh thần khí nào có thể so với Thiên Tru kiếm, hoàn toàn không phá được Chúc Long giáp!

Lúc này Diệp Huyền giống như phát điên đuổi theo Mạc Thiên mà chém, mà mặc dù cảnh giới của Mạc Thiên trên Diệp Huyền nhưng chiến lực của hắn ta cũng không cao như Diệp Huyền vì những thứ Diệp Huyền mặc trên người và cầm trên tay quá nghịch thiên!

Nói xong hắn ta nhìn Diệp Huyền ở xa xa.

Mà bọn họ lại không ngăn cản được thanh kiếm hiện tại của hắn. Thanh kiếm trong tay hắn vừa là Phàm kiếm vừa là thần binh lợi khí!

Thấy cảnh này, sắc mặt hai người Tống Thành bên cạnh đều hơi phức tạp.

Bộ giáp mà Diệp Huyền mặc cũng quá biến thái!

Lúc này, Hàn Lãnh đột nhiên nói: “Không khuyên nhủ sao?”

Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ.

Diệp Huyền lui mấy trượng, nhưng mà một cánh tay của Mạc Thiên lại bị hắn chém đứt!

Ầm!

Lúc này Diệp Huyền vừa vặn xuất hiện trước mặt hắn ta, Mạc Thiên đánh một quyền thẳng vào đầu Diệp Huyền nhưng hắn không né tránh, tùy ý để quyền của Mạc Thiên đánh vào mặt mình.

Trừ phi có sức mạnh cường đại đến mức có thể dùng sức xuyên qua Chúc Long giáp đả thương bản thân Diệp Huyền, mà hiển nhiên Mạc Thiên không có năng lực này.

Mạc Thiên lùi lại liên tiếp, mà trên người hắn ta đã xuất hiện hàng chục vết kiếm!

Lúc này đột nhiên Diệp Huyền chém một kiếm đẩy lui Mạc Thiên. Mạc Thiên vừa lui vài bước thì Thiên Tru kiếm của đối phương đột nhiên hóa thành một thanh phi kiếm bay ra.

Xa xa, con ngươi Mạc Thiên chợt co lại, thân thể hắn ta mạnh mẽ lách sang bên cạnh nhưng vẫn hơi muộn, cánh tay trái còn lại của hắn ta cũng bay ra ngoài!

Lúc này Diệp Huyền đột nhiên dậm mạnh chân phải hóa thành một đạo kiếm quang bắn ra, mà lúc này một luồng sức mạnh cường đại đột nhiên xuất hiện ở giữa sân.

Ầm ầm!

Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Huyền trở về vị trí cũ!

Lúc này bên cạnh Mạc Thiên xuất hiện một lão giả.

Diệp Huyền nhìn lão giả, giọng Tống Thành đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Tiết La, Thái Thượng trưởng lão của Phù Đồ cổ tộc.”

Xa xa, Tiết La nhìn Diệp Huyền: “Các hạ làm việc không khỏi quá tuyệt tình rồi!”

Diệp Huyền không để ý tới Tiết La, hắn xoay người đi tới trước mặt Trương Văn Tú, lúc này thương tích của Trương Văn Tú vô cùng nặng nề.

Hắn chưa bao giờ thấy nàng bị thương nặng như vậy.

Dần dần, hai mắt hắn bắt đầu đỏ lên, hắn hít sâu một hơi sau đó lấy một bình bạch ngọc ra, bên trong bình bạch ngọc còn có hai giọt suối sinh mệnh siêu cấp do hắn đổi được từ chỗ Tiểu Đạo.

Diệp Huyền nói: “Há miệng ra!”

Trương Văn Tú nhìn hắn mà không nói lời nào.

Diệp Huyền đột nhiên đổ suối sinh mệnh vào trong miệng mình, sau đó hắn cúi người hôn lên môi Trương Văn Tú, cưỡng ép rót suối sinh mệnh vào trong!

Trương Văn Tú ngẩn người, chờ nàng phục hồi tinh thần lại thì suối sinh mệnh đã vào trong cơ thể nàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận