Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1679: Ác ma đã phá phong ấn

Tống Thành nhẹ giọng nói: “Chỗ dựa phía sau tiểu gia hỏa này rốt cuộc có bao nhiêu người?”

Hàn Lãnh trầm giọng nói: “Sợ là không ít! Người này thật bí ẩn!”

Tống Thành gật đầu: “Đúng là thần bí.”

Nói đến đây, dường như nghĩ đến gì đó, vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên dữ tợn: “Lúc trước Hộ Đạo giả bảo chúng ta giết người này, bọn họ thật ác độc!”

Hàn Lãnh cũng trầm mặt xuống: “Đúng vậy, thiếu chút nữa đã gây ra đại họa!”

Tống Thành nhẹ giọng nói: “Mặc kệ như thế nào, kết cục của chúng ta vẫn còn đỡ, mà Phù Đồ cổ tộc này... mặc dù Diệp Huyền chưa giết sạch tất cả bọn họ nhưng mấy cường giả đều đã chết hết, xem như Phù Đồ cổ tộc hoàn toàn bị phế rồi!”

Nói xong, vẻ mặt hắn ta trở nên hơi phức tạp: “Không thể chọc vào người có chỗ dựa vững chắc, về sau nhất định phải nhớ kỹ lời này!”

Diệp Huyền đánh một trận với Phù Đồ cổ tộc, chuyện này rất nhanh được truyền khắp Vô Biên Địa Hạ thành.

Ai mà chọc được chứ?

Lúc này, Tiểu Đạo vẫn còn ở trong tiệm cầm đồ.

Không thể chọc vào!

Diệp Huyền cũng không rời khỏi Vô Biên Địa Hạ thành mà là dẫn theo Trương Văn Tú đi tới tiệm cầm đồ Thiên Đạo.

Hơn nữa còn là huynh muội với Diệp Huyền.

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta không vì ngươi không nể mặt ta mà tức giận, nói cho cùng đó là chuyện của ngươi và Phù Đồ cổ tộc, không liên quan tới ta. Sở dĩ ta mở miệng là vì ta cùng tổ tiên của Phù Đồ cổ tộc có chút giao tình, chỉ thế mà thôi.”

A La Bất Bại!

Nàng nhìn thoáng qua Diệp Huyền, cười nói: “Có việc gì?”

Tin tức này có thể nói là bùng nổ, hiện tại toàn bộ Vô Biên Địa Hạ thành đều biết sự tồn tại của Diệp Huyền.

Nữ tử này đã xuất hiện!

Không thấy kết cục của Phù Đồ cổ tộc sao?

Diệp Huyền thấp giọng thở dài: “Tiểu Đạo cô nương, ngươi đã giúp ta rất nhiều, điểm ấy ta ghi nhớ trong lòng. Về phần Phù Đồ cổ tộc, nếu là đả thương ta thì ta có thể nhịn, nhưng bọn họ nhằm vào bằng hữu của ta, điểm ấy ta không thể nhịn được.”

Phía sau tên này không chỉ có Tiểu Đạo mà còn có A La Bất Bại!

Hắn rất rõ nếu như trước hắn tới trễ một chút, kết quả của Trương Văn Tú chắc chắn sẽ rất thảm!

Diệp Huyền do dự một chút sau đó nói: “Chuyện lúc trước...”

Nói xong, nàng nhìn Diệp Huyền sau đó búng tay một cái, Thiên Đạo Bút rơi xuống trước mặt hắn: “Bút này nếu đã tặng cho ngươi thì đó chính là của ngươi.”

Diệp Huyền xoay người nhìn nàng, nói: “Cũng nên đi rồi!”

Trương Văn Tú gật đầu.

Diệp Huyền lắc đầu: “Cái này thì không!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Mặc kệ như thế nào, ngươi cũng đã giúp ta rất nhiều, nếu như lúc trước có chỗ đắc tội, xin hãy tha lỗi cho ta.”

Diệp Huyền nhíu mày: “Nói như vậy, không phải những người muốn chống lại Ngũ Duy kiếp đều là đối thủ của bọn họ sao?”

Tiểu Đạo nhìn hắn: “Rất nhiều lúc làm việc quá tuyệt tình chưa chắc đã là chuyện tốt. Đương nhiên như lời ngươi nói, nếu như thực lực của ngươi không đủ, Phù Đồ cổ tộc còn tuyệt tình hơn ngươi, cho nên ngươi làm như vậy cũng không có gì đáng trách.”

Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền: “A La không ngăn trở Ngũ Duy kiếp! Nàng ta chỉ sống sót với một số ít người của mình.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “A La đã từng bị bọn họ nhắm vào chưa?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ngươi sai rồi. Thứ nhất, ngoại trừ một ít thế lực đỉnh cấp ra, không ai là đối thủ của bọn họ, thứ hai bọn họ cũng chỉ nhằm vào những người có thực lực đối kháng Ngũ Duy kiếp, tiểu tháp của ngươi khiến cho bọn họ cảm nhận được uy hiếp, cho nên bọn họ mới nhằm vào ngươi.”

Nói xong, hắn xoay người nhìn Trương Văn Tú: “Chúng ta đi thôi!”

Tiểu Đạo nhìn hắn: “Sức ảnh hưởng của bọn họ là thứ không phải ngươi có thể tưởng tượng được đâu.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiểu Đạo tiền bối, lúc trước ta từng nghe ngươi nói, bọn họ không giống người khác, bọn họ hy vọng Ngũ Duy kiếp giáng xuống có đúng không?”

Tiểu Đạo gật đầu: “Phải!”

Hai người sắp rời đi, Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Bây giờ phải đi sao?”

Tiểu Đạo cười nói: “Ngươi có đủ hiểu biết về Hộ Đạo giả không?”

Diệp Huyền do dự một chút sau đó nói: “Ta cảm thấy mình rất mạnh!”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ta đề nghị ngươi ở lại thêm một thời gian, bằng không, với thực lực của ngươi bây giờ đi ra ngoài, ngươi vẫn không đối kháng được với những Hộ Đạo giả.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Cho nên lúc trước bọn hắn không ra mặt ngăn cản A La?”

Tiểu Đạo gật đầu.

Diệp Huyền nói: “Bọn hắn dựa vào cái gì mà cho rằng ta còn có uy hiếp lớn hơn A La?”

Tiểu Đạo nhìn thoáng qua hắn, không nói lời nào.

Diệp Huyền còn muốn hỏi gì, Tiểu Đạo lại lắc đầu: “Có một số việc rất phức tạp, hơn nữa mơ hồ khó phân biệt, ngươi chỉ cần hiểu một chút, hiện tại ngươi không có cách nào đối kháng với bọn họ là được.”

Diệp Huyền nhìn nàng, cười nói: “Tiểu Đạo cô nương muốn ta làm gì?”

Tiểu Đạo đang muốn nói chuyện, lúc này đột nhiên nàng ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, một lát sau thì nhíu mày.

Diệp Huyền hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: “Ác ma đã phá phong ấn! Đi xem một chút đi!”

Nói xong, nàng mang theo Diệp Huyền biến mất ở trong tiệm cầm đồ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận