Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 377: Tu Tu Hình Ảnh!

Không thể không nói, Thác Bạt Ngạn cực đẹp, gương mặt như vẽ, da thịt trắng hơn tuyết, đặc biệt là nàng cầm quyền đã lâu, trên thân còn mang theo uy nghiêm của vương giả, làm cho nam nhân muốn chinh phục nàng.

Thác Bạt Ngạn đi đến trước mặt Diệp Huyền, Diệp Huyền lập tức ngửi được hương thơm, mùi thơm này không chỉ đơn thuần là mùi nước hoa, còn có mùi thơm của cơ thể, hiển nhiên Thác Bạt Ngạn vừa mới tắm xong.

Diệp Huyền xao động, hắn nhanh chóng áp chế xuống. Làm kiếm tu, hắn phải có định lực như vậy.

Thác Bạt Ngạn nhìn thoáng qua bốn phía, nói:

- Ngươi làm?

Diệp Huyền ngượng ngùng, nói:

- Thật có lỗi, tu luyện đến mức quên nơi này là nơi nào.

Sắc mặt Thác Bạt Ngạn ảm đạm, nói:

Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyền, lúc này, nàng cũng cảm nhận được cảm xúc Diệp Huyền biến hóa, nàng thấp giọng thở dài, cũng kéo dây lụa trước ngực, trong nháy mắt, quần áo tản mát, thân thể hoàn mỹ lộ ra trước mặt Diệp Huyền.

Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyền, nói:

Cảm nhận được cảm xúc Thác Bạt Ngạn biến hóa, Diệp Huyền nghĩ đến hình ảnh kia, thân thể lại xao động.

- Làm cái gì thế?

- Ngày đó ta suýt nữa bị ngươi giết.

- Thân thể? Ta tới cứu Ninh quốc ngươi, ngươi cảm thấy ta vì thân thể ngươi mà đến?

- Ngày đó gặp ngươi, ngươi còn rất yếu, bây giờ gặp nhau, ta đã không phải là đối thủ của ngươi.

- Ngươi hai lần cứu Ninh quốc ta, ta không thể báo đáp, cỗ thân thể này ngươi ưa thích, cầm lấy đi!

Nghe vậy, Thác Bạt Ngạn dường như nghĩ đến cái gì, sắc mặt đỏ lên. Bởi vì vấn đề thể chất của nàng, từ nhỏ cần có xuân dược mạnh mẽ để trấn áp thể chất thức tỉnh, nhưng nàng không nghĩ tới, ngày đó... .

Diệp Huyền cười nói:

Diệp Huyền ngây người, hỏi:

Diệp Huyền lắc đầu, nói:

Trong nháy mắt, bầu không khí biến thành lúng túng.

- Thác Bạt quốc chủ, ngươi quá coi thường Diệp Huyền ta. Cũng được, nếu trong lòng ngươi ta là loại người này, ta cũng không muốn nói thêm gì nữa, bảo trọng.

Nghe vậy, xao động trong người Diệp Huyền biến mất vô tung vô ảnh, hắn cười lạnh, nói:

Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Sau khi ra khỏi thành, hắn nhìn lướt qua bốn phía, đang muốn đi về dãy núi xa xa, lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Sau khi Diệp Huyền rời khỏi hoàng cung, cũng không có dừng lại tại Ninh quốc, mà là ra khỏi thành, chuẩn bị đi tìm một chỗ tu luyện.

Diệp Huyền yên lặng.

Thác Bạt Ngạn ngây người, muốn nói điều gì đó, nhưng mà Diệp Huyền đã biến mất. Nàng vội vàng thay đổi một váy dài đuổi theo, thế nhưng khi ra bên ngoài, đã không có bóng dáng Diệp Huyền đâu nữa.

- Ngươi cảm thấy ta có thể giết chết bọn họ?

Nói xong, hắn thu hồi kiếm, quay người rời đi.

Diệp Huyền lãm đạm nói:

- Kiếm Tiên sau lưng ngươi thì sao?

Lão giả cau mày thật sâu, nói:

Thác Bạt Ngạn đứng tại chỗ, thật lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Lão giả trầm giọng nói:

- Có phải là ngươi giết hay không!

Diệp Huyền cười lạnh, nói:

Hiện tại, hắn muốn dung hợp hoàn mỹ Ác Niệm kiếm ý, kiếm thế, kiếm kỹ, Nhất Kiếm Định Sinh Tử. Đơn giản mà nói, hắn muốn tu luyện chúng tới cực hạn.

- Mười tên Vạn Pháp cảnh, một tên chân Ngự Pháp cảnh của Tư Đồ gia, còn có gia chủ Tư Đồ gia chúng ta, bọn họ bây giờ đang ở nơi nào!

Lão giả lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, nói:

Ngự Pháp cảnh!

- Ngươi cảm thấy một vị Kiếm Tiên có thể giết chết bọn họ? Hơn nữa còn làm vô thanh vô tức!

Nghe vậy, lão giả cau mày, nói:

- Nếu không phải là ngươi, như vậy là ai!

Diệp Huyền lắc đầu, nói:

- Không dám nói! Nói ra ngươi cũng không tin!

Lão giả nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, nói:

- Nếu ngươi không nói, Tư Đồ gia ta nhất định không chết không thôi với ngươi!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Nói cũng chết, không nói cũng chết... Không nói!

Căn bản không có một Kiếm Tiên nào có thể làm được! Hơn nữa dễ dàng diệt đi nhiều người như vậy, nhất định là một thế lực siêu cấp...

Thế nhưng, những người này đều biến mất vô thanh vô tức!

Chuyện thứ hai, một tên chân Ngự Pháp cảnh đến từ Tư Đồ gia, còn có một tên sát thủ siêu cấp của Ám giới, trừ bọn họ ra, Tư Đồ gia còn phái mười tên cường giả Vạn Pháp cảnh, cùng với mấy trăm cường giả Trung Thổ Thần Châu, đội hình như thế, đặt tại Trung Thổ Thần Châu, cũng vô cùng khinh khủng!

Nếu như là người sau lưng Diệp Huyền gây nên, như vậy tại sao Thương Mộc tổng viện lại giao cho Hộ Giới minh một bút tiền phạt lớn như thế?

Hai tay lão giả nắm chặt, vẻ mặt âm trầm, Diệp Huyền nói tới chuyện thứ nhất, nghe đồn là Kiếm Tiên sau lưng Diệp Huyền gây nên. Thế nhưng, theo điều tra của Tư Đồ gia, tổng viện Thương Mộc học viện lúc trước đã giao số tiền phạt lớn cho Hộ Giới minh... Từ đó về sau, Thương Mộc tổng viện không gượng dậy nổi, chỉ có thể dựa vào phụ thuộc An gia để tự bảo vệ!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Bởi vì, rất có thể là Hộ Giới minh làm!

Thế nhưng, vì sao Hộ Giới minh phải làm như vậy?

Lão giả lần nữa nhìn về phía Diệp Huyền, nói.

- Bọn họ không có lý do gì làm như vậy, có phải ngươi cố ý dẫn dắt lão phu hay không!

Diệp Huyền không hề nói gì, quay người muốn đi, thế nhưng lão giả cản trước mặt hắn, không cho hắn đi.

Lão giả nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, nói:

- Ngươi cũng không muốn Tư Đồ gia ta điên cuồng trả thù ngươi chứ?

Diệp Huyền mặt không thần thái, nói:

- Bốn chuyện, thứ nhất, vì sao Thanh Châu Thương Mộc học viện biến mất vô thanh vô tức, vì sao tổng viện Thương Mộc học viện lại mai danh ẩn tích từ đây? Thứ hai, Gia chủ Tư Đồ gia của ngươi, cùng với mười tên cường giả Vạn Pháp cảnh, còn có mấy trăm cường giả Trung Thổ Thần Châu tới, vì sao biến mất vô duyên vô cớ? Thứ ba, Vì sao sau khi những người này biến mất, Hộ Giới minh bắt đầu truy nã ta? Thứ tư, Vì sao bọn họ không trực tiếp tới giết ta, mà phải truy nã ta? Ngươi tự mình nghĩ đi!

Nhìn thấy bộ dáng Diệp Huyền như vậy, sắc mặt lão giả dần dần khó coi.

Nói đến phần sau, hắn đã có chút nói năng lộn xộn, lại hoảng sợ.

- Cái gì Hộ Giới minh? Ta không biết! Ta cái gì cũng không biết! Ta không nói gì... Ta... .

Vẻ mặt Diệp Huyền thay đổi, nói:

- Có phải Hộ Giới minh hay không!

Nghe vậy, đôi mắt lão giả híp lại, nói:

Hộ Giới minh khẳng định có khả năng!

Hai vấn đề cuối cùng của Diệp Huyền, vì cái gì sau khi những người này biến mất, Hộ Giới minh bắt đầu truy nã Diệp Huyền?

Dùng thực lực Hộ Giới minh, muốn giết một Diệp Huyền còn không dễ dàng hay sao? Vì sao bọn họ lại truy nã? Vẽ vời cho thêm chuyện?

Rõ ràng, đây là Hộ Giới minh giá họa cho Diệp Huyền, mong muốn Diệp Huyền cõng nồi thay!

Nghĩ đến điểm này, lão giả rộng mở trong sáng, tất cả vấn đề đều sáng suốt!

Tất cả đều là Hộ Giới minh đang làm trò quỷ, mục đích, hắn là nghĩ ra vô số mục đích, ví dụ như suy yếu thế lực khắp nơi tại Trung Thổ Thần Châu... . Bởi vì Hộ Giới minh vẫn không muốn thế lực Trung Thổ Thần Châu quá mức mạnh mẽ, đây là việc mọi người đều biết!

Mà Diệp Huyền là cõng nồi, Hộ Giới minh đẩy hắn ra cõng nồi cho bọn họ!

Nghĩ đến nơi này, vẻ mặt lão giả vô cùng dữ tợn, nói:

- Lão phu đã nói, một Diệp Huyền nho nhỏ làm sao có thể diệt đi nhiều cường giả Tư Đồ gia như vậy, thì ra là Hộ Giới minh các ngươi giở trò quỷ sau lưng!

Nói xong, hắn xoay người rời đi, hắn nhất định phải đem chuyện này sớm thông báo cho Tư Đồ gia...

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận