Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3506. Ta vô địch! (2)



Chương 3506. Ta vô địch! (2)




Diệp Huyền gật đầu, sau đó hắn bắt đầu thử. Rất nhanh sau đó, hắn chợt mỉm cười. Như lời Mị Ly nói, đúng thật là không khó. Đương nhiên, tiền đề là phải dung hợp với đệ ngũ trùng thời không cái đã!
Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền bắt đầu thử xếp chồng đệ ngũ trùng!
Mị Ly ở bên cạnh nhìn chằm chằm hắn, nàng thấy bất ngờ vô cùng.
Nàng phát hiện ra mình đã đánh giá thấp Thanh Huyền Kiếm rồi!
Diệp Huyền có thể dung hợp với đệ ngũ trùngnhờ vào thanh kiếm này, rốt cuộc thanh kiếm này mạnh đến mức nào?
Không có đáp án!
Bởi vì tri thức thời không ẩn chứa trong thanh kiếm này đã vượt ngoài nhận thức của nàng!
Không lâu sau, Diệp Huyền đã có thể xếp chồng được đệ ngũ trùngthời không. Mà hắn cũng không tiếp tục xếp chồng đệ lục trùng, hiện giờ hắn phải dung hợp thời không xếp chồng và phi kiếm lại đã!
Diệp Huyền xòe tay ra, cách đó ngàn trượng, Thanh Huyền Kiếm bỗng xuất hiện!
Trông thấy cảnh tượng ấy, hắn nhếch miệng cười.
Có thể!
Xếp chồng không gian và phi kiếm có thể kết hợp thật!
Mị Ly ở bên cạnh liếc nhìn Diệp Huyền, ánh mắt lộ vẻ nghiêm trọng! Sau khi có thêm xếp chồng thời không, tốc độ phi kiếm của Diệp Huyền chỉ có thể dùng từ “kinh khủng” để miêu tả!
Có thể nói, đường kiếm vừa rồi đủ để miểu sát một vài cường giả Thập Tam đoạn!
Là miểu sát!
Hơn nữa, phi kiếm của Diệp Huyền còn có một điểm đáng sợ nữa, đó chính là kiếm! Thanh Huyền Kiếm không phải thanh kiếm bình thường, thiên hạ này e là chẳng có thứ gì có thể ngăn cản nó! Đường kiếm này xuất hiện, trừ việc lợi dụng xếp chồng thời không để thoát thì không còn cách nào khác!
Không một ai dám đối đầu trực tiếp với thanh kiếm này!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên trở nên mờ ảo. Ngay sau đó, hắn đã tiến vào đệ lục trùng thời không.
Trông thấy cảnh tượng ấy, Mị Ly bèn nhìn hắn như nhìn một con quái vật, nàng run rẩy nói: “Ngươi… đến đệ lục trùng mà ngươi cũng vào được ư?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đúng vậy! Sao nào, vào đệ lục trùng khó lắm hả?”
Mị Ly phẫn nộ: “Ngươi đang nói tiếng người đó hả? Hả? Ngươi có biết năm xưa ta phải mất bao nhiêu thời gian với vào được đệ lục trùng không? Mười sáu vạn năm đấy! Mười sáu vạn năm! Ngươi biết ta phải trải qua mười sáu vạn năm đó như thế nào không?”
Diệp Huyền nhíu mày: “Mười sáu vạn năm… Có phải hơi nói quá rồi không?”
Mị Ly tức đến mức muốn xì khói: “Ngươi thử không dùng thanh kiếm này xem! Đại ca à, ta xin ngươi đừng dùng thanh kiếm này thử xem!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Thanh kiếm này do muội muội của ta tạo ra, ngươi cũng có thể bảo muội muội của ngươi làm cho ngươi một cái!”
Mị Ly chầm chậm nhắm hai mắt lại, siết chặt hai tay, lồng ngực phập phồng, nàng sắp không nhịn được mà muốn đánh người rồi!
Diệp Huyền cười he he: “Mị Ly cô nương, đừng tức giận mà, ta không có ác ý! Ta biết tu hành rất khó khăn, ta dùng thanh kiếm này và vào được đệ lục trùng tương đương với việc đi đường tắt, nhưng ta cũng không tự đắc vì điều ấy, bởi ta biết đó là nhờ thanh kiếm này, nếu như không có thanh kiếm này…”
Nói đến đây, hắn nghĩ ngợi một lát rồi lại bảo: “Nếu như không có thanh kiếm này thì hình như ta có thể bảo Thanh Nhi tạo cho ta một thanh kiếm khác cũng được! Không vấn đề gì hết!”
“Hự!”
Mị Ly tức đến mức hộc máu.
Mẹ kiếp, tức quá đi mất!
Diệp Huyền còn muốn nói gì đó song Mị Ly đã phẫn nộ gào lên: “Ngươi câm miệng! Ngươi câm miệng lại cho ta! Ngươi mà dám lên tiếng là ta đánh chết ngươi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi!
Nàng thực sự không muốn nghe Diệp Huyền nói nữa! Nhân loại này mở miệng ra là có thể khiến nàng tức chết!
Thấy Mị Ly rời đi, Diệp Huyền đến cạn lời. Hắn cũng không đắn đo vấn đề nhờ kiếm hay không nhờ kiếm này nữa, mà quay sang tiếp tục dung hợp với đệ lục trùng!
Có Thanh Huyền Kiếm giúp đỡ, dung hợp với đệ lục trùng cũng không phải chuyện gì khó. Không lâu sau, Diệp Huyền đã dung hợp được với đệ lục trùng. Sau khi dung hợp, hắn bắt đầu xếp chồng đệ lục trùng.
Mà lần này có vẻ không đơn giản như lần trước, bởi vì mật độ trong đệ lục trùng nhiều gấp trăm lần đệ ngũ trùng!
Khi xếp chồng đệ lục trùng, hắn tốn rất nhiều sức!
Diệp Huyền cũng thấy khó rồi!
Có điều hắn cũng không tử bỏ mà tiếp tục thử.
Thời gian trôi đi từng chút một. Mười mấy năm sau, Mị Ly đang nghiên cứu Thanh Huyền Kiếm bỗng nhíu mày. Ngay sau đó, nàng ngẩng đầu nhìn: “Tới rồi!”
Ở phía không xa, Diệp Huyền thắc mắc: “Gì tới cơ?”
Mị Ly nhìn Diệp Huyền: “Cường giả Thú Linh tộc!”
Diệp Huyền nhíu mày, hắn rời khỏi tiểu tháp. Vừa mới ra khỏi tiểu tháp, hắc bào và một đám cường giả thần bí đã xuất hiện trước mặt hắn.
Hắc bào đang định nói chuyện thì Diệp Huyền đã xòe tay ra. Ngay sau đó, hắc bào còn chưa kịp phản ứng thì đầu của hắn ta đã lìa khỏi cổ. Cùng lúc đó, Thanh Huyền Kiếm cũng hấp thụ luôn linh hồn của hắc bào.
Tất cả các cường giả Thú Linh tộc đều sững sờ!
Diệp Huyền liếc nhìn đám cường giả Thú Linh tộc kia: “Các ngươi hoán tổ đi! Ta vô địch, các ngươi cứ thoải mái!”
Mị Ly: “…”
Chúng cường giả của Thú Linh tộc: “…”
Hết chương 3506.



Bạn cần đăng nhập để bình luận