Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3697. Điên thật hay là điên giả!



Chương 3697. Điên thật hay là điên giả!




Hắn có thể cảm nhận Thanh Nhi sao?
Thực ra là có thể!
Người khác có thể thì sao hắn không thể cho được?
Chỉ cần hắn muốn, hắn tuyệt đối có thể liên lạc được với Thanh Nhi, bởi vì Thanh Nhi sẽ không bỏ mặc hắn. Thế nhưng hắn lại không muốn làm vậy!
Người khác cảm nhận Thanh Nhi và hắn tự cảm nhận Thanh Nhi là hoàn toàn khác nhau!
Nếu như hắn tự cảm nhận Thanh Nhi thì từ lúc đó, cả đời này hắn sẽ dựa dẫm vào Thanh Nhi, bởi lẽ một khi gặp bất cứ khó khăn gì, hắn sẽ không tự nghĩ cách, không tự giải quyết mà lại đi cảm nhận Thanh Nhi!
Nếu như đi đến tình cảnh đó thì hắn coi như phế!
Bởi lẽ nếu như làm vậy, hắn còn tu luyện làm gì nữa? Cả ngày đi theo Thanh Nhi chẳng phải tốt hơn sao?
Hơn nữa, chỉ cần ở bên cạnh Thanh Nhi thì hắn chính là sự tồn tại vô địch!
Không chủ động cảm nhận Thanh Nhi là giới hạn của hắn!
Khi tia lí trí cuối cùng mất đi…
Uỳnh!
Một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên cuộn trào từ trong cơ thể hắn. Chỉ trong chốc lát, thời không xung quanh bắt đầu sôi trào!
Hắn sử dụng tâm niệm, vô số huyết sắc kiếm khí bay ra từ phía sau hắn!
Một Vân Thần Tướng xông lên trước nhất bỗng giơ tay lên chắn!
Rầm!
Kiếm khí chém tới, sức mạnh to lớn khiến hắn ta bay đi cả trăm trượng!
Diệp Huyền đột nhiên gào lên: “Tiểu Hồn!”
Ở phía xa xa, vẻ mặt Tiêu Hiếu đang chuẩn bị ra tay bỗng thay đổi…
Rầm!
Một tiếng kiếm vang lên trong cơ thể hắn ta. Ngay sau đó, Tiểu Hồn đã phá tan phong ấn của hắn ta, sau đó hóa thành một đường huyết sắc kiếm quang và bay về tay Diệp Huyền!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Tiêu Hiếu kinh hãi, thanh kiếm này có thể phá vỡ phong ấn của hắn ta ư?
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền cầm Thanh Huyền Kiếm và bước lên phía trước. Hắn chém kiếm, một đường kiếm quang bùng nổ, thi tướng ở gần hắn nhất bị chém bay cả vạn trượng. Khi nó dừng lại thì nhục thân của nó bắt đầu vỡ thành vô số mảnh!
Trông thấy cảnh tượng ấy, tất cả mọi người đều tái mặt!
Thi tướng cũng không ngăn được kiếm của Diệp Huyền sao?
Chỉ trong chốc lát, những cường giả Vô Đạo cảnh khác không dám động đậy nữa!
Bởi lẽ đường kiếm vừa rồi của Diệp Huyền đã miểu sát một thi tướng!
Mà lúc này, trông Diệp Huyền chẳng khác gì một huyết nhân. Thời không xung quanh hắn như một biển máu, quanh hắn là những luồng khí tức to lớn không ngừng cuộn trào!
Điều quan trọng nhất là khí tức của hắn còn đang mạnh lên!
Tiêu Hiếu ở một bên trầm giọng nói: “Khí tức của hắn càng lúc càng mạnh, điều này chứng tỏ hắn đã sử dụng bí pháp nào đó. Mà loại bí pháp này bình thường sẽ không duy trì được lâu đâu, chúng ta chỉ cần kéo dài thời gian là chắc chắn hắn sẽ chết!”
Nghe vậy, mọi người bèn gật đầu.
Hiện giờ Diệp Huyền đang không bình thường, đây là sức mạnh chống đỡ cho hắn, mà sự chống đỡ này không kéo dài được quá lâu!
Bọn họ chỉ cần kéo dài thời gian là Diệp Huyền chắc chắn sẽ chết!
Đúng lúc ấy, một Vân Thần Tướng lại bị kiếm đâm vào trán!
Vụt!
Máu tươi bắn ra từ đầu Vân Thần Tướng đó!
Tất cả mọi người đều kinh hãi!
Bọn họ nhìn Diệp Huyền, Thanh Huyền Kiếm đã bay về tay hắn. Lúc này, thanh kiếm đang rung lên, bởi lẽ nó đã hấp thụ thần hồn của cường giả Vân Thần Tướng kia!
Lúc này, Tông Thủ đột nhiên gằn giọng nói: “Chết đi!”
Dứt lời, hắn ta bèn xòe tay ra, một cái gương màu vàng kim xuất hiện trong tay hắn ta. Tiếp đó, hắn ta lật tay, cái gương đột nhiên chiếu về phía Diệp Huyền. Ngay sau đó, một quang trụ màu vàng kim xuất hiện, lao thẳng vào Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền chém kiếm xuống!
Uỳnh!
Quang trụ màu vàng kim kia lập tức hóa thành hư vô!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Tông Thủ sững sờ.
Vậy thôi đã toi đời rồi?
Tông Thủ liếc nhìn cái gương trong tay mình, đây là Vân Thần Kính, thần khí siêu cấp của Vân Giới. Nếu như hắn ta sử dụng thần khí này thì một cường giả Vô Đạo cảnh cũng khó mà ngăn chặn được uy lực của nó!
Thế mà nó lại bị Diệp Huyền đánh tan chỉ với một đường kiếm?
Vẻ mặt mấy người Tiêu Hiếu khó coi vô cùng, thực lực của Diệp Huyền đã tăng đến mức độ này rồi! Điều quan trọng nhất là khí tức của cái tên này vẫn đang tăng lên nhanh chóng, cứ như không có giới hạn vậy!
Lúc này, Tiêu Hiếu đột nhiên trầm giọng nói: “Đợi đã! Hắn sẽ không chịu được nhanh thôi!”
Tông Thủ do dự một lát rồi nói: “Chúng ta cùng lên không? Nếu như mọi người cùng ra tay thì chắc chắn hắn sẽ chết!”
Tiêu Hiếu lắc đầu: “Nếu như chúng ta cùng lên thì mặc dù có thể giết hắn, song với thực lực hiện giờ của hắn, cộng thêm thanh kiếm trong tay hắn nữa, chắc chắn chúng ta sẽ phải đánh đổi rất nhiều người. Làm như vậy thì lỗ quá! Chúng ta chỉ có thể kéo chân hắn, đến khi ấy không cần chúng ta ra tay, hắn cũng sẽ toi đời!”
Tông Thủ nhìn Diệp Huyền mà nhíu mày, thực ra lúc này hắn ta thấy bấn an vô cùng!
Bởi lẽ tới giờ, khí tức của Diệp Huyền vẫn đang tăng lên, điều quan trọng nhất là hình như cái tên này còn không bị phản phệ!
Nhưng hắn ta biết, nếu sử dụng bí pháp thì chắc chắn sẽ phản phệ!
Nghĩ đến đây, Tông Thủ trầm giọng nói: “Mọi người bố trận!”
Nói đoạn, hắn ta đang chuẩn bị ra tay thì lúc này, Tiêu Hiếu ở bên cạnh lại lắc đầu: “Không cần bố trận, thanh kiếm kia của hắn có thể bỏ qua thời không, thời không trận pháp không có tác dụng gì với hắn đâu. Chúng ta chỉ cần kéo dài khoảng cách với hắn, khi hắn ra tay thì mọi người ngăn chặn phi kiếm của hắn thôi là được!”
Mọi người gật đầu, tỏ vẻ đồng ý!
Hết chương 3697.



Bạn cần đăng nhập để bình luận