Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3495. Cược!



Chương 3495. Cược!




Hoán tổ!
Diệp Huyền vừa dứt lời, mọi người bèn kinh ngạc!
Khẩu khí lớn quá!
Lại còn bảo Thiên Phủ hoán tổ nữa!
Có điều khi trông thấy Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền, tất cả cường giả đều trầm mặc, vẻ mặt bọn họ dần trở nên nghiêm trọng!
Đệ lục trùng thời không!
Thanh kiếm này có thể tiến vào đệ lục trùng thời không!
Đệ lục trùng!
Phải biết rằng kể cả Mục Thiên và Dị Linh Vương cũng chỉ mới là cường giả Thập Tam đoạn, hai người bọn họ cũng chỉ có thể vào đệ ngũ trùng thời không mà thôi! Ấy thế mà nhân loại này lại có thể vào đệ lục trùng?
Mục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Huyền, vẻ mặt hắn ta nghiêm trọng vô cùng!
Thanh kiếm này thực sự có thể vượt qua đệ ngũ trùng thời không!
Rốt cuộc nhân loại này là ai?
Không chỉ Mục Thiên, Dị Linh Vương cũng thấy ngỡ ngàng!
Hắn ta cũng không ngờ Diệp Huyền lại có thể tiến vào đệ lục trùng thời không. Phải biết rằng, hiện giờ Diệp Huyền cũng mới chỉ đạt Cửu đoạn mà thôi!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên cười nói: “Mục Thiên phủ chủ, ta vẫn đang đợi ngươi hoán tổ đó!”
Mục Thiên do dự một lát rồi chắp tay: “Các hạ, ban nãy ta đã đường đột rồi! Mong các hạ đừng để bụng!”
Diệp Huyền nhìn Mục Thiên, nụ cười của hắn dần biến mất: “Ngươi nói đừng để bụng là đừng để bụng hả?”
Vẻ mặt Mục Thiên lập tức trở nên khó coi.
Diệp Huyền đột nhiên ngoác miệng cười, hắn xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn: “Nếu Mục Thiên phủ chủ không hoán tổ thì hai người chúng ta làm đôi chiêu đi! Sống chết tự chịu!”
Sống chết tự phụ!
Các cường giả lập tức nhìn Mục Thiên.
Mục Thiên dám tiếp chiêu không?
Vẻ mặt Mục Thiên khó coi đến cực điểm. Nếu như từ chối thì sau này hắn ta còn sống kiểu gì? Nhưng nếu nghênh chiến thì lại phải liều mạng!
Nhân loại trước mắt này thần bí như vậy, hắn ta không tự tin một chút nào!
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Chiến cũng không chiến, lại còn không cho chút lợi lộc nào, Mục Thiên phủ chủ, ngươi có ý gì thế?”
Lợi lộc?
Mục Thiên sững sờ, sau đó hắn ta vội vàng nói: “Các hạ, ban nãy là do ta đường đột, mong các hạ lượng thứ!”
Nói đoạn, một cái nạp giới xuất hiện trên tay Diệp Huyền.
Mí mắt Diệp Huyền giật giật. Mẹ kiếp, người này cũng ghê gớm đấy! Hắn còn chưa cảm nhận được chút dao động nào của không gian mà cái nạp giới kia đã xuất hiện trên tay hắn rồi!
Có thể không đánh lại được!
Đương nhiên Diệp Huyền phải nhận, bằng không người này mà hoán tổ thật thì hắn sẽ khó xử lắm!
Hiện giờ mặc dù Diệp Huyền đã có thể tiến vào đệ bát trùng thời không, thậm chí là đệ cửu trùng, song hắn chỉ có thể vào đó, sau đó lại chẳng thể làm gì cả!
Chiêu này chỉ dùng để dọa người khác mà thôi!
Diệp Huyền liếc nhìn nạp giới, bên trong nạp giới này có cả chục vạn cực phẩm thiên tinh!
Đủ để dùng rất lâu!
Diệp Huyền thu Thanh Huyền Kiếm lại: “Thôi!”
Nghe vậy, vẻ mặt Mục Thiên bèn thả lỏng, hắn ta vẫn hơi kiêng dè Diệp Huyền, hơn nữa Thiên Phủ cũng không cần thiết phải chọc vào cường giả như Diệp Huyền. Tốn chút tiền để giải quyết chuyện này đương nhiên là tốt nhất!
Có điều, hắn ta vẫn thấy hơi lo lắng, bởi vì Diệp Huyền và Dị Linh tộc có vẻ rất thân thiết!
Lúc này, một giọng nói khàn khàn đột nhiên vang lên: “Diệp công tử!”
Diệp Huyền quay đầu nhìn, ở phía không xa có một hắc y lão giả. Hắc y lão giả này như chìm trong hắc y, không thấy rõ mặt mày, xung quanh hắn ta còn có một luồng âm linh tử khí nồng nặc!
Dị Linh Vương ở bên cạnh Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đay là tộc trưởng của Minh Linh tộc, tên Minh Đạo!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu, hắn nhìn Minh Đạo: “Các hạ có chuyện gì sao?”
Minh Đạo nhìn hắn: “Triển lãm lần này kết thúc xong, không biết Diệp công tử có thể tới Âm Linh Giới chúng ta làm khách không!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Có thể ta hơi bận!”
Minh Đạo gật đầu: “Không sao, Âm Linh Giới chúng ta lúc nào cũng chào đón Diệp công tử!”
Nói đoạn, hắn ta bèn xòe tay ra, một chiếc nhẫn màu đen bay đến trước mặt Diệp Huyền: “Diệp công tử, mong ngươi nhận lấy chiếc nhẫn này!”
“Minh giới!”
Dị Linh Vương bên cạnh Diệp Huyền trầm giọng nói: “Cái tên này hào phóng thật đấy!”
Diệp Huyền nhìn hắn ta, Dị Linh Vương giải thích: “Đây là tượng trưng cho một thân phận, như cái nhẫn mà ta cho ngươi ấy!”
Đại lễ!
Diệp Huyền nhìn Minh Đạo, hắn mỉm cười: “Minh Đạo tộc trưởng, vô công không thụ lộc!”
Minh Đạo trầm mặc một hồi rồi nói: “Nếu Diệp công tử không chê thì Minh Linh tộc chúng ta có thể làm bạn của Diệp công tử!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn phát hiện mình đã đánh giá thấp đệ lục trùng của thời không rồi!
Thực ra hắn đúng là đã đánh giá thấp!
Phải biết rằng khi tiến vào đệ lục trùng của thời không tức là có thể sẽ được tiếp xúc với văn minh cấp cao hơn. Mà tiếp xúc với văn minh cấp cao là ước mơ cả đời của một vài thế lực!
Viêc tu hành không tiến bộ thì chỉ có chết!
Diệp Huyền thu minh giới lại, hắn mỉm cười: “Diệp Huyền ta thích kết bạn lắm!”
Minh Đạo khẽ gật đầu: “Sau này nếu Diệp công tử rảnh thì hãy tới làm khách của Minh Linh tộc chúng ta!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nhất định rồi!”
Mục Thiên nhìn Diệp Huyền và Minh Đạo, vẻ mặt hắn ta u ám.
Lúc này, nữ tử Dị Linh tộc trên sân khấu đột nhiên mỉm cười: “Chư vị, khách quý đều đã tới, vậy thì chúng ta bắt đầu thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn nhìn Dị Linh Vương, Dị Linh Vương khẽ gật đầu. Hắn ta xuất hiện trên sân khấu rồi phất tay áo, một cỗ quan tài cực lớn xuất hiện.
Quan tài đen ngòm, nắp quan tài còn có một kí hiệu kì lạ. Ngoài ra nó chẳng còn điểm đặc biệt nào khác.
Dị Linh Vương liếc nhìn mọi người, sau đó cười nói: “Chư vị, đây là thứ chúng ta có được từ Hư Vô Chi Địa, tên là Thiên Quan. Học giả của Dị Linh tộc chúng ta đã nghiên cứu qua nó, quan tài này phải tồn tại ít nhất hàng nghìn tỷ năm, hơn nữa còn có thể tới từ văn minh cấp năm!”
Văn minh cấp năm!
Sắc mặt tất cả các cường giả đều thay đổi!
Hết chương 3495.



Bạn cần đăng nhập để bình luận