Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 520: Quỳ!

Vị Ương Thiên nhìn về phía Diệp Huyền, sau một khắc, nàng bước ra phía trước một bước, ngay sau đó, nàng đánh ra một quyền về phía Diệp Huyền.

Một quyền này ra, không có bất cứ động tĩnh gì, một quyền rất bình tĩnh.

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, hắn tùy ý ra một chưởng ngăn trước mặt, mà khi một quyền của Vị Ương Thiên chạm đến lòng bàn tay hắn, sắc mặt hắn bỗng nhiên đại biến.

Bành!

Không chút dấu hiệu nào, cả người Diệp Huyền trực tiếp bay ngược ra ngoài mấy trăm trượng...

Trên mặt đất, thân thể Diệp Huyền run rẩy, sau đó trực tiếp ngất đi.

Lúc này, một tiếng thán phục đột nhiên vang lên từ bên trong Giới Ngục tháp:

- Lực lượng luân hồi... Đáng tiếc, mới ra bốn thành lực, nếu lại thêm mấy thành, là tên này đã chết... Đáng tiếc!

Đây là vì sao?

Một lát sau, Đại thần lầu hai lãnh đạm nói:

Một quyền!

Bản thân nghĩ không ra, thế là, hắn hỏi Đại thần lầu hai.

Mà giờ khắc này, hắn đang nằm trên một giường gỗ, bên cạnh giường, là Vị Ương Thiên, nàng ghé vào đầu giường, rõ ràng đã chìm vào giấc ngủ.

- Lực lượng đặc thù gì?

Cũng không phải thanh âm của Đại thần lầu hai.

- Lực lượng của nàng, là một loại lực lượng đặc thù, tóm lại, loại lực lượng này rất mạnh, hiểu chưa?

Diệp Huyền giơ hai tay vuốt đầu bản thân, rất nhanh, hắn nhớ được chuyện đã xảy ra.

Không biết qua bao lâu, Diệp Huyền tỉnh lại.

Diệp Huyền hoàn toàn không hiểu!

- Tự mình suy nghĩ!

Kém chút hắn đã bị một quyền mềm nhũn của Vị Ương Thiên đấm chết!

Diệp Huyền im lặng, Đại thần lầu hai này lại nổi điên làm gì a!

Diệp Huyền vội vàng hỏi lại:

Đại thần lầu hai lạnh lùng nói:

- Chớ khẩn trương, ta đã không sao!

Bởi vì hắn thế mà kém chút bị nàng một quyền đấm chết!

- Không biết, chỉ biết là trước đây không lâu, ta cảm giác dường như trong thân thể có một cỗ lực lượng ngủ say đã thức tỉnh!

- Ca ca...

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Lúc này, Vị Ương Thiên ngẩng đầu lên, vừa thấy Diệp Huyền tỉnh, nàng một phát bắt được tay Diệp Huyền, có chút khẩn trương nói:

- Không có... Chỉ là cỗ lực lượng kia càng ngày càng mạnh!

Vị Ương Thiên lắc đầu:

- Có cảm giác khó chịu hay không?

Diệp Huyền cười khổ, không thể không nói, vẫn có chút mất mặt!

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền, nói khẽ:

- Ta không dám nói với người khác, chỉ dám nói với ca ca ngươi!

Lực lượng ngủ say!

Lắc đầu, Diệp Huyền cười nói:

Vị Ương Thiên nhìn quả đấm nhỏ của nàng, lắc đầu:

- Một quyền kia của ngươi, lực lượng sao lại mạnh như vậy?

Nói xong, hắn hơi dừng lại, sau đó lại hỏi:

Diệp Huyền nhẹ nhàng vuốt ve đầu nhỏ của Vị Ương Thiên, có chút lo lắng, tiểu nha đầu này quá mức không tầm thường!

Lúc này, thanh âm của Đại thần lầu hai vang lên lần nữa:

- Ngươi chớ lo lắng cho nàng! Mau đi tìm đạo tắc!

Diệp Huyền cười khổ:

- Ban đầu cảm thụ được đạo tắc ở nơi này, thế nhưng hiện tại...

- Tìm!

Đại thần lầu hai nói:

- Đạo tắc kia nhất định ở ngay Cổ Vu tộc này!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:

Trong lòng Diệp Huyền có chút khiếp sợ! Nhưng vào lúc này, toàn bộ đầm lầy phía dưới đột nhiên chuyển động, nhìn kỹ phía dưới, Diệp Huyền phát hiện, phía dưới toàn bộ đầm lầy đều có vật đang di động!

Lực phòng ngự thật mạnh!

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền hơi nhíu lại chân mày, bởi vì một kiếm vừa rồi của hắn, vậy mà không thể phá tan thân thể đối phương!

Yêu thú kia trực tiếp bị một kiếm này của Diệp Huyền chém rơi vào trong đầm lầy.

Bành!

Diệp Huyền nhăn mày lại, tiện tay vung lên, một mảnh kiếm quang chém xuống.

Nhưng đối với hắn mà nói, khí độc hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng gì, bởi vì hắn có Hỗn Độn chi khí!

Độc khí hay tà vật gì tiến vào thân thể của hắn, đều sẽ bị Hỗn Độn chi khí tịnh hóa!

Giống như lúc này, khí độc này còn chưa tới gần thân thể của hắn đã biến mất vô ảnh vô tung.

Diệp Huyền ngự kiếm bay vào chỗ sâu trong đầm lầy, ngược lại, hắn sẽ không bỏ qua bất kỳ chỗ nào trong Cổ Vu tộc.

Rất nhanh, Diệp Huyền đi vào sâu trong đầm lầy, ở chỗ sâu của mảnh đầm lầy, hắn thấy được một vài thi thể, những thi thể này, phần lớn đều là một số yêu thú, thế nhưng, cũng có vài cái là nhân loại. Rõ ràng, có người từng đến nơi này.

Nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên cúi người nhìn tiếp, phía bên dưới đầm lầy, có vật gì đó đang di động.

Không có để ý!

Diệp Huyền đang muốn tiếp tục đi tới, đúng lúc này, phía dưới, vật di động kia đột nhiên lao ra đầm lầy, ngay sau đó, một miệng máu to lớn hung hăng cắn tới phía hắn!

Là một yêu thú, hình dạng như cá sấu, hình thể to lớn, toàn thân đen kịt, hai mắt màu đỏ tươi.

Vừa đến nơi đây, Diệp Huyền lập tức nhíu lại lông mày, bởi vì cỗ khí độc kia, mạnh đến nỗi làm hắn cũng hơi kinh ngạc, tu sĩ bình thường căn bản không ngăn được loại khí độc này!

Vào lúc giữa trưa, Diệp Huyền đi tới một mảnh đầm lầy, nơi này, xem như một chỗ tương đối nguy hiểm trong Cổ Vu tộc, đầm lầy này đã tồn tại cực kỳ lâu, không chỉ có đầm lầy, còn có khí độc. Bởi vậy, Cổ Vu tộc đã nghiêm cấm tộc nhân tự tiện tới nơi này.

Diệp Huyền đi dạo ở Cổ Vu tộc rất lâu, nhưng mà, vẫn không phát hiện khí tức của đạo tắc thứ hai.

Hiện tại, hắn có thể tùy tiện đi dạo, bởi vì tộc trưởng Cổ Vu tộc là Vị Ương Thiên, đừng nói địa phương bình thường, ngay cả cấm địa Cổ Vu tộc hắn cũng có thể đi!

Nghỉ ngơi một lát, Diệp Huyền chơi đùa với Vị Ương Thiên một hồi, sau đó bắt đầu đi lung tung khắp Cổ Vu tộc.

- Vậy đi xung quanh tìm một chút!

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền nheo mắt, đây là quỷ gì!

Rất nhanh, từng đầu yêu thú trồi lên mặt đầm lầy, tất cả đều đang nhìn Diệp Huyền.

Nhìn thấy đàn yêu thú lít nha lít nhít, Diệp Huyền biến sắc, hắn không nghĩ tới vậy mà có nhiều yêu thú như vậy.

Diệp Huyền đang muốn rời đi, mà lúc này, thanh âm của Đại thần lầu hai đột nhiên vang lên trong đầu hắn:

- Có khí tức!

Có khí tức sao?

Diệp Huyền ngây người, sau đó vội hỏi:

- Khí tức của đạo tắc?

Đại thần lầu hai nói:

- Dưới đầm lầy!

Nghe vậy, Diệp Huyền nheo mắt:

- Dưới đầm lầy? Ngươi làm sao không dưới a!

Nói đùa cái gì?

Dưới đầm lầy!

Mặc dù hắn rất biết đánh nhau, thế nhưng tiếp tục như thế, tuyệt đối là chơi xong!

Lúc này, Đại thần lầu hai trầm mặc.

Sau một lúc lâu, một bóng mờ đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Chính là Đại thần lầu hai!

Nàng nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó nhìn xuống những yêu thú phía dưới, sau một khắc, vẻ mặt nàng dữ tợn lên, đột nhiên gầm lên giận dữ với phía dưới, một cỗ khí tức yêu thú cường đại bao phủ xuống, trong nháy mắt, bầy yêu thú phía dưới trực tiếp rút về trong đầm lầy, rất nhanh, toàn bộ đầm lầy khôi phục bình tĩnh!

Diệp Huyền nhìn đến trợn mắt hốc mồm, giờ phút này hắn mới nhớ tới, Đại thần lầu hai này dường như cũng là yêu thú a!

Đại thần lầu hai nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó lướt tới nơi xa, Diệp Huyền vội vàng đi theo, chỉ chốc lát, Đại thần lầu hai ngừng lại, tiếp theo, nàng giơ móng vuốt nhẹ nhàng vạch xuống đầm lầy phía dưới, đầm lầy phía dưới lập tức bị chia cắt ra, ngay sau đó, một thềm đá xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền sửng sốt, phía dưới đầm lầy này, còn có càn khôn khác?

Lúc này, Đại thần lầu hai nhìn về phía hắn, Diệp Huyền gật đầu:

- Hiểu rõ! Hiểu rõ!

Nói xong, hắn đáp xuống, đi xuống theo thềm đá.

Mà Đại thần lầu hai lại về tới bên trong Giới Ngục tháp, rõ ràng, nàng vẫn không thể đi ra quá lâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận