Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1246: Hoàn toàn không thay đổi gì cả?

Giờ khắc này, hắn cảm thấy mình thật sự sắp xong rồi!

Bởi vì huyết mạch kỳ lạ này vẫn không có ý ngừng lại!

Nó là ma quỷ sao?

Cái thứ này chỉ biết có chính mình, mặc kệ hắn!

Đúng lúc này, huyết dịch toàn thân hắn đột nhiên ngừng lại, sau đó dần dần khôi phục lại bình thường.

Mà lúc này, Diệp Huyền đã nửa chết nửa sống.

Rất thảm!

Nhục thân của hắn hoàn toàn vỡ thành mảnh nhỏ, chỉ thiếu điều hoàn toàn vỡ tan ra thành từng mảnh mà thôi!

Một lát sau, nàng lấy ra một viên Nguyên tinh màu tím sậm cho Diệp Huyền ăn, chỉ chốc lát, khí tức của hắn đã khôi phục một chút.

Diệp Huyền hít sâu một hơi, sau đó hắn lấy ra một cái bình làm từ bạch ngọc, mở bình bạch ngọc ra uống một hơi cạn sạch.

Không có?

Tru Tà Nhi cười nói: "Ngươi nói xem?"

Đây là câu hỏi lớn nhất trong lòng nàng lúc này.

"Sinh sinh mệnh?"

Tru Tà Nhi quan sát Diệp Huyền một chút, trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc.

Suối sinh mệnh!

Vừa rồi nàng đã tận mắt thấy Huyết Tổ tiến vào cơ thể của Diệp Huyền, mà bây giờ, nàng hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Huyết Tổ đâu nữa.

Huyết Tổ đâu?

Diệp Huyền chậm rãi mở hai mắt ra: "Ta vẫn chưa chết?"

Diệp Huyền nói: "Nhặt được!"

Nghĩ đến đây, sắc mặt Tru Tà Nhi trở nên có chút khó coi.

Nói xong, hắn lại lấy một bình ra uống cạn, bởi vì hắn cảm thấy chỉ uống một bình suối sinh mệnh thì tốc độ khôi phục hơi chậm...

Cùng với suối sinh mệnh vào trong cơ thể, thân thể Diệp Huyền bắt đầu khôi phục lại với tốc độ cực nhanh.

Trong mắt Tru Tà Nhi lóe lên vẻ kinh ngạc: "Vậy mà ngươi lại có thần vật này! Làm sao ngươi có được nó?"

Diệp Huyền nhìn về phía Tru Tà Nhi: "Ngươi nghĩ gì thế? Ta là bạn tốt của nó, khi ta đi, nó đã cho ta một ít suối sinh mệnh!"

Uống ba bình suối sinh mệnh xong, sau đó Diệp Huyền lập tức cảm giác được toàn thân mình bắt đầu dễ chịu hơn rất nhiều, bởi vì đã khôi phục năm, sáu phần mười rồi.

Huyết Tổ!

Lúc này, Diệp Huyền lại lấy một bình khác ra uống cạn.

Tru Tà Nhi nhìn chằm chằm vào hắn: "Rốt cuộc thì hắn ta thế nào rồi!"

Sắc mặt Tru Tà Nhi có chút khó coi: "Ngươi... ngươi xem nó như là nước uống? Ngươi biết suối sinh mệnh này trân quý cỡ nào không? Cho dù là cường giả Phá Mệnh cảnh cũng khó mà có được một giọt, ngươi..."

Diệp Huyền cười nói: "Ngươi đoán xem!"

Tru Tà Nhi hít sâu một hơi, sau đó nói: "Có phải hắn ta đã chết rồi không?"

Diệp Huyền trầm mặc.

Biểu cảm trên mặt Tru Tà Nhi trở nên cứng đờ...

Diệp Huyền trừng mắt nhìn: "Hắn ta đi rồi!"

Tru Tà Nhi đột nhiên cả giận nói: "Diệp Huyền, ngươi thấy ta có giống kẻ ngu không?"

Diệp Huyền: "..."

Tru Tà Nhi nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Có phải ngươi đã giết chết Sinh Mệnh thần thụ rồi không!"

Tru Tà Nhi khẽ gật đầu: "Được được, ta không quan tâm các ngươi có phải là bạn của nhau hay không, ta hỏi ngươi, Huyết Tổ đâu?"

Diệp Huyền có chút không hiểu: "Sao lại không thể trở thành bạn? Ta là bạn rất thân của nó!"

Tru Tà Nhi có hơi cả giận nói: "Ngươi là bạn của nó? Sao nó có thể quen biết ngươi được? Sao còn trở thành bạn của ngươi nữa?"

Tru Tà Nhi liếc mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Ngươi đúng là có năng lực! Một vị cường giả mạnh mẽ như vậy lại vô thanh vô tức bị ngươi hại chết!"

Thời khắc này, trong lòng nàng đã có thêm chút kiêng kị Diệp Huyền!

Diệp Huyền này quá thần bí!

Nàng biết rất rõ thực lực của Huyết Tổ, đó chính là cường giả có thể so với Kiếm Tôn!

Nhưng mà lại vô thanh vô tức chết đi như vậy!

Diệp Huyền cười nói: "Tru cô nương, có thể đợi ta một lát không? Ta chữa thương xong, chúng ta lập tức lên đường đến Thần Khư!"

Tru Tà Nhi trầm giọng nói: "Hắn đã chết thật rồi sao?"

Diệp Huyền gật đầu: "Chết! Chết đến không thể chết hơn được nữa!"

Tru Tà Nhi nhìn hắn: "Sao ngươi có thể làm được?"

Diệp Huyền cười nói: "Nói thật, ta cũng không có làm gì cả, là chính hắn ta tự mình hại chết mình mà thôi!"

Chuyện này hắn nói thật.

Đặc biệt là sau khi huyết mạch này hấp thụ Huyết Tổ đã trở nên càng khủng bố hơn nữa!

Nói một cách đơn giản, huyết mạch tương đương với một cá thể đơn độc, đương nhiên, cá thể đơn độc này cũng là một phần của Diệp Huyền hắn, bởi vì huyết mạch này cần dựa vào hắn để sinh tồn nhưng mà bây giờ hắn vẫn chưa thể nào hoàn toàn khống chế được huyết mạch này!

Nhưng nếu như hắn không thúc giục thì huyết mạch chi lực này hoàn toàn không có tác dụng gì.

Mà hắn muốn có được sức mạnh của huyết mạch chi lực này thì đầu tiên phải thúc giục huyết mạch chi lực.

Tru Tà Nhi nhìn thoáng qua Diệp Huyền: "Ngươi chữa thương trước đi!"

Nói xong, nàng lui qua một bên.

Diệp Huyền ngồi xếp bằng xuống, hai mắt hắn chậm rãi nhắm lại.

Mặc dù hắn cắn nuốt Huyết Tổ, nhưng hắn phát hiện ra hắn hoàn toàn không có thay đổi gì cả!

Một chút xíu thay đổi cũng không có!

Ngay cả một tí tiến bộ cũng không có luôn!

Chuyện này khiến cho hắn nghĩ mãi mà vẫn không rõ!

Một lát sau, Diệp Huyền hơi hiểu ra.

Lần này, là huyết mạch chi lực này mạnh lên! Hoàn toàn không có bất cứ liên quan gì tới hắn! Cũng không đúng, phải nói là sau lần này thì huyết mạch chi lực trở nên càng khủng bố hơn trước kia, nhưng mà cảnh giới của hắn lại không được tăng lên một chút nào.

Không thể không nói, huyết mạch chi lực này đúng là quá biến thái!

Đây là huyết mạch mà ngay cả chính hắn cũng không có cách giải quyết!

Huyết mạch của hắn dễ dàng bị cắn nuốt như vậy sao?

Nếu như Huyết Tổ đó đánh chính diện với hắn thì chắc chắn hắn đánh không lại được, nhưng cứ cố tình đối phương lại chạy tới cắn nuốt huyết mạch của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận