Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3831. Nghịch thuận!



Chương 3831. Nghịch thuận!




Nghe nghịch hành giả nói vậy, ba người Hư Xung bèn nhíu mày!
Không ai có thể giết hắn ta?
Không thể không nói, câu nói này của nghịch hành giả đúng là ngông cuồng!
Nhưng nghĩ lại thì nghịch hành giả có đang ngông cuồng sao?
Vẻ mặt ba người Hư Xung dần trở nên nghiêm trọng.
Mặc dù bọn họ muốn giết nghịch hành giả ngay bây giờ, thế nhưng bọn họ không động thủ. Bởi lẽ bọn họ không tự tin!
Trước hết không nói về thực lực của nghịch hành giả, trong bóng tối cường giả Ma Mạch cũng đã có mặt.
Nếu như hiện giờ bọn họ động thủ thì tức là cá chết lưới rách!
Mà hiện giờ chưa cần phải làm đến mức độ đó!
Bởi lẽ Thánh Mạch vẫn còn con bài cuối cùng, đó chính là Diệp Huyền!
Nghĩ đến Diệp Huyền, ba người không khỏi nhìn lên hư không.
Diệp Huyền có thể thắng nghịch hành giả được không?
Thực ra bọn họ cũng không tự tin lắm, bởi vì nghịch hành giả quá nghịch thiên! Mạnh như Mệnh vận chi tử mà cũng chỉ như con kiến trước mặt hắn ta! Còn Diệp Huyền lại hay ra vẻ…
Đúng lúc ấy, trên hư không đột nhiên có tiếng kiếm vang lên. Trời đất rung chuyển, chỉ trong chớp mắt, Diệp Huyền xuất hiện.
Trông thấy hắn, Hư Xung nhíu mày: “Ngươi…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Mạch chủ, ta cũng ngại khi để người khác chờ ta lâu như vậy!”
Hư Xung nhìn hắn: “Cẩn thận!”
Diệp Huyền gật đầu, hắn nhìn nghịch hành giả, cười nói: “Không ngờ ngươi lại tới nhanh như vậy!”
Nghịch hành giả quan sát Diệp Huyền, sau đó nói: “Ngươi cứ tiếp tục tu luyện cũng được, chúng ta đã hẹn nhau ba tháng, giờ mới được năm, sáu ngày, ta có thể đợi ngươi một khoảng thời gian nữa!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Không cần đợi nữa đâu! Giờ chúng ta bắt đầu luôn đi!”
Nghịch hành giả gật đầu: “Vậy được!”
Hư Xung sa sầm mặt mũi: “Ngươi muốn khiến Thánh Mạch chúng ta đi tong luôn hả?”
Diệp Huyền: “…”
Hư Xung ngẩng đầu nhìn về phía chân trời xa xa: “Cổ Khâm, theo như ta được biết thì Ma Mạch các ngươi có một phương ngoại chi giới thần bí, giới này hư vô, thích hợp để chiến đấu, đúng chứ?”
Lúc này, một lão giả bước ra.
Là mạch chủ của Ma Mạch, Cổ Khâm!
Cổ Khâm liếc nhìn Diệp Huyền, sau đó xòe tay ra, trong tay hắn ta xuất hiện một bức cổ họa.
Hư Xung nhìn Cổ Khâm: “Ta tin đây là một trận đấu công bằng, Cổ mạch chủ sẽ không động tay động chân gì đâu đúng không?”
Nghịch hành giả ở một bên đột nhiên nói: “Hư Xung mạch chủ cứ yến tâm, như lời ngươi nói, đây là một trận đấu công bằng, sẽ không có ai động tay động chân hết!”
Hư Xung gật đầu: “Vậy thì tốt!”
Nói đoạn, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Cẩn thận vào!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đương nhiên!”
Nói đoạn, hắn và nghịch hành giả bèn tiến vào phương ngoại chi giới kia.
Phương ngoại chi giới là hư vô, vô cùng vô tận, mọi thứ ở trong này đều do trận pháp tạo nên, tương tự với ma phương thế giới lần trước. Có điều, thế giới này lớn hơn và kiên cố hơn!
Sau khi hai người tiến vào phương ngoại chi giới, ba người Thần trưởng lão xuất hiện bên cạnh Hư Xung.
Hư Xung trầm giọng nói: “Có tự tin không?”
Thần trưởng lão lắc đầu: “Không biết!”
Hư Xung nhìn hắn ta: “Không biết?”
Thần trưởng lão gật đầu: “Chúng ta không nhìn thấu hắn!”
Hư Xung khẽ cười: “Không nhìn thấu là tốt!”
Mọi người nhìn về phía phương ngoại chi giới.
Phía đối diện Diệp Huyền, nghịch hành giả nhìn hắn: “Mong là ngươi sẽ cho ta chút bất ngờ!”
Diệp Huyền cười ha ha: “Mong là ngươi đừng quá yếu!”
Ra vẻ thì ai chả biết!
Nghịch hành giả khẽ gật đầu: “Thế thì chúng ta bắt đầu thôi!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên bước lên phía trước một bước. Một bước này khiến Diệp Huyền hoa hết cả mắt, vô số thế giới lóe qua mắt hắn như những luồng điện quang.
Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại!
Đối phương tính dùng duy độ để áp chế hắn, mà đúng lúc ấy, đối phương đã ở bên ngoài vô vàn trùng thời không.
Nếu như hắn không thể tiến vào thời không tương đồng với đối phương thì hắn sẽ ở thế yếu hoàn toàn!
Diệp Huyền không chọn cách nhảy qua thời không mà khẽ đẩy ngón tay cái.
Vụt!
Kiếm bay ra khỏi vỏ!
Vụt!
Một tiếng soạt chói tai vang lên, chỉ trong chốc lát, thời không trước mặt Diệp Huyền đứt lìa.
Đường kiếm ấy ẩn chứa khí thế của hắn!
Mà lúc này, nghịch hành giả kia cũng dừng lại. Ngay sau đó, hắn ta và Diệp Huyền đồng loạt lùi mạnh về phía sau, hai người lùi cả ngàn trượng mới dừng lại!
Sau khi nghịch hành giả dừng lại, hắn ta liếc nhìn thanh kiếm trong tay Diệp Huyền: “Tại sao ngươi không dùng thanh kiếm hôm trước?”
Lúc này, thanh kiếm mà Diệp Huyền sử dụng không phải là Thanh Huyền Kiếm!
Diệp Huyền mỉm cười: “Kiếm tu tu kiếm, nhưng quan trọng là người chứ không phải là kiếm! Trong tay ta, dù có là một khúc gỗ cũng có thể trở thành thanh thần kiếm tuyệt thế!”
Tiểu tháp: “…”
Nghịch hành giả nhìn Diệp Huyền: “Ta thấy vẫn có sự khác biệt đấy! Nếu như ngươi dùng thanh thần kiếm kia thì ta còn phải dè chừng ngươi, mà thanh kiếm trong tay ngươi lúc này, thứ lỗi cho ta nói thẳng nhé, e là chẳng thể đả thương được ta đâu!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Lại không?”
Nghịch hành giả gật đầu, hắn ta vừa gật đầu xong thì thanh kiếm trong tay Diệp Huyền bỗng nhiên biến mất. Kiếm bay đi, cả phương ngoại chi giới đều sục sôi.
Khí thế cộng thêm kiếm thế!
Thăm dò?
Hai người đều không chọn cách thăm dò, đánh là đánh thật luôn!
Cường giả như bọn họ không cần thiết phải thăm dò lẫn nhau nữa!
Hết chương 3831.



Bạn cần đăng nhập để bình luận