Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1085: Vẫn thất bại

Huyền Hoàng chủ khẽ cười: “Đều là mấy người không quan trọng, hà tất phải quá mức để ý?”

Diệp Huyền nhìn nàng: “Bọn họ là bạn của ta, là những người đi theo ta.”

Huyền Hoàng chủ nhìn hắn rất lâu, cuối cùng nàng gật đầu: “Vậy thì chúc Diệp công tử may mắn, cơ mà nên nói là hy vọng vị sau lưng Diệp công tử đó đủ mạnh mới phải!”

Nói xong, nàng quay người rời đi, chẳng qua rất nhanh đã dừng lại: “Diệp công tử, đỉnh Nhai sơn này chính là nơi năm đó tổ sư của Hiên Viên gia ngộ đạo, thần kiếm của Hiên Viên gia cũng ở nơi này, bọn họ chọn chiến trường ở đây chắc chắn có thâm ý, Diệp công tử cẩn thận!”

Diệp Huyền gật đầu: “Cảm ơn đã nhắc nhở! Nhân tình này ta sẽ ghi nhớ!”

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng rời đi của hắn, Dương lão nhẹ giọng nói: “Bệ hạ, hắn có mấy phần thắng?”

Huyền Hoàng chủ đáp: “Nếu một mình hắn thì chẳng có nổi một phần thắng nào!”



Cái tên này đã từng là một thời đại!

Dương lão còn định hỏi tại sao nhưng Huyền Hoàng chủ đã đi vào trong đại điện.

Người sáng lập ra Huyền Hoàng giới: Lý Huyền Y!

Nghe vậy, vẻ mặt của Dương lão hơi nặng nề: “Tại sao?”

Cách gọi Huyền Hoàng chủ này… thật ra chính là một trò cười!

Dương lão hỏi: “Nếu cộng thêm nữ tử váy trắng đó thì sao?”

Thời đại ấy, người này trấn ấp các thế lực lớn ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới, dùng sức của cá nhân sáng lập ra Huyền Hoàng giới! Đó chính là thời điểm huy hoàng nhất của Huyền Hoàng giới.

Sắc mặt của Huyền Hoàng chủ cũng dần nặng nề: “Đỉnh Nhai sơn… nơi đó, không đơn giản!”

Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng bảo: “Nếu nữ nhân đó là Vị Tri cảnh thì có lẽ còn có cơ hội sống sót, mà nếu chưa đạt đến Vị Tri cảnh vậy nàng ta chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ gì!”

Trong đại điện, Huyền Hoàng chủ đi tới trước bức họa một nam tử trung niên, nam tử trung niên trong tranh mặc một bộ trường bào màu xanh nhạt, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt nhìn phía trước.

Mà sở dĩ đến giờ Huyền Hoàng giới vẫn còn tồn tại chính là vì người trong bức họa trước mặt này!

Hắn ta im lặng.

Tuy rằng Lý Huyền Y đã biến mất nhiều năm nhưng không một thế lực nào dám coi thường hắn ta.

Mà bây giờ, Huyền Hoàng giới đã gần như sắp bị người đời quên mất!

Vì người bên ngoài hoàn toàn không chấp nhận!

Huyền Hoàng chủ nhìn bức họa trước mặt rất lâu, đột nhiên khẽ cười: “Tổ tiên, Huyền Hoàng giới sẽ không xuống dốc, nhất định sẽ không!”

Mà khi Huyền Hoàng giới đang yếu thế còn chủ động từ bỏ quyền kiểm soát những địa bàn bên ngoài đó, vì thế cũng không có thế lực nào liều chết với bọn họ!

Nói đến đây, nàng dường như nghĩ đến gì đó, nụ cười dần biến mất: “Bây giờ ngươi đã gặp được một đối thủ rồi! Độ sắc bén của thanh kiếm đó sợ là không dưới ngươi đâu!”

Nếu loại người này để lại một sợi linh hồn ở Huyền Hoàng giới…



Vì năm đó hắn ta được xưng là người có khả năng vượt qua Vị Tri cảnh nhất.

Diệp Huyền cầm một thanh kiếm cấp Thần cảnh cắm vào trong bụng mình.

Trong Giới Ngục tháp, hắn ngồi xếp bằng dưới đất, trước mặt bày ba thanh kiếm cấp bậc Thần cảnh!

Sau khi Diệp Huyền về đến Bắc Cảnh, hắn nhốt mình trong phòng.

Ai muốn diệt Huyền Hoàng giới thì phải gánh chịu lửa giận của đối phương!

Đúng lúc này, đột nhiên thanh phi đao này hơi rung lên, một sợi đao mang lóe lên bên trên lưỡi đao.

Huyền Hoàng chủ cười bảo: “Ngày khác lại cho các ngươi luận bàn một chút.”

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Ai cũng kiêng dè vị Lý Huyền Y này!

Huyền Hoàng chủ nhìn phi đao trong tay mà mỉm cười: “Người đời đều biết thanh thần kiếm của Hiên Viên tộc sắc bén số một, thật ra lại có ai biết thần khí sắc bén nhất Huyền Hoàng Đại Thế Giới này lại là ngươi chứ?”

Phi đao thiếu mất một góc!

Vừa dứt lời, nàng đi đến trước mặt bức họa đó, lòng bàn tay mở ra, một đoạn phi đao nằm trong lòng bàn tay nàng.

Phập!

Một luồng năng lượng tinh thuần lập tức tản ra từ trong cơ thể hắn, rất nhanh, cả người hắn đã bắt đầu chấn động.

Ầm!

Những luồng khí tức lớn mạnh bắt đầu bùng phát ra từ trong cơ thể hắn, không gian xung quanh nổi lên những vòng gợn sóng, nhưng rất nhanh đã hồi phục lại như thường.

Lần này, Diệp Huyền đẩy nhanh tốc độ hấp thụ, vì hắn cũng không còn bao nhiêu thời gian nữa!

Bây giờ hắn đang ở Tạo Hóa cảnh, nhất định phải đạt đến Đạo cảnh!

Mỗi lần thăng lên một cảnh giới, đối với thực lực của hắn hiện tại mà nói đều là một sự cải thiện vô cùng lớn!

Mà lần này đến đỉnh Nhai sơn, nếu nữ tử váy trắng xuất hiện thì còn đỡ, nhưng nếu đối phương không xuất hiện vậy hắn thật sự chỉ có thể dựa vào bản thân mình.

Hắn không thể gửi gắm tất cả hy vọng lên người nữ tử váy trắng được!

Vì hắn cũng không chắc chắn một trăm phần trăm nàng sẽ xuất hiện!

Cứ như vây, thời gian trôi qua từng chút một, vào ngày thứ hai, hắn đã cắn nuốt sạch ba thanh thần kiếm!

Nếu không phải nhục thân của hắn đủ mạnh thì hắn có khả năng đã chơi chết mình rồi!

Vì năng lượng của ba thanh thần kiếm đó thật sự quá lớn mạnh!

Hắn điên cuồng hấp thụ!

Đêm muộn ngày thứ hai, đột nhiên Diệp Huyền đứng dậy, hắn vừa mới đứng dậy đã có một luồng khí tức mạnh mẽ chợt bật ra khỏi cơ thể hắn, hắn mở to hai mắt, trong mắt bắn ra hai đường kiếm quang.

Mà lúc này, bên khóe miệng cũng chậm rãi nhiễu ra một vệt máu tươi!

Diệp Huyền lau máu tươi bên khóe miệng, cười khổ.

Lần này tuy hắn cưỡng chế kích thích đến Đạo cảnh nhưng vẫn quá vội!

Một lần vội này đã tạo thành tổn thương không nhỏ cho lục phủ ngũ tạng của hắn!

Chẳng qua vẫn may, hắn là nhục thân Thần cảnh cho nên thương tích này cũng không nghiêm trọng cho lắm!

Nếu không phải nhục thân đủ mạnh, vừa rồi hắn chơi như vậy sợ là thật sự đã chơi mình thành tàn phế luôn rồi!

Thu lại suy nghĩ, Diệp Huyền rời khỏi Giới Ngục tháp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận