Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3388. Có thể đối phó được



Chương 3388. Có thể đối phó được




Nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ta thành toàn cho ngươi!”
Nói đoạn, nàng ta bèn xòe tay phải ra. Nàng ta đang định động thủ thì lúc này, Diệp Huyền bỗng tiến lên phía trước, chém kiếm vào bức tượng nữ tử.
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Tám trăm tám mươi đường Bạt Kiếm thuật xếp chồng!
Nữ tử phất tay áo.
Uỳnh!
Một luồng kiếm quang nổ tung, Diệp Huyền lập tức lùi lại chỗ cổng đại điện. Mà lúc này, mười mấy đường phi kiếm của hắn bỗng chém tới bên cạnh nữ tử. Thế nhưng mười mấy đường phi kiếm ấy còn cách nữ tử khoảng mười mấy thước thì bỗng dừng lại!
Không thể lại gần nàng!
Nữ tử nhìn Dip Huyền, nàng nhếch miệng: “Đồ con kiến!”
Nói đoạn, nàng bèn búng ngón tay.
Uỳnh!
Phi kiếm lập tức vỡ tan!
Nữ tử đột nhiên đánh một chưởng về phía Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, hắn cầm kiếm quét ngang!
Vô Địch Kiếm Vực!
Vụt!
Chỉ trong chốc lát, Kiếm Vực khu vực xung quanh hắn lập tức trở nên biến dạng, sức mạnh to lớn không ngừng truyền vào Kiếm Vực của hắn. Có điều cuối cùng Diệp Huyền vẫn ngăn lại được!
Trông thấy cảnh tượng ấy, nữ tử nhíu mày: “Kiếm Vực!”
Diệp Huyền nhìn nữ tử, hắn búng ngón tay.
Vụt!
Bức tượng nữ tử đột nhiên bị cắt cổ!
Nhất Kiếm Đề Đầu!
Gần như cùng lúc nứt vỡ đó, nữ tử lại đẩy tay phải xuống. Lần đẩy này giúp vết nứt trên cổ nàng ta lại khôi phục như thường!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống!
Không đánh lại được!
Nếu đã không đánh lại được thì hắn không hề do dự, quay người chém một kiếm.
Uỳnh!
Không gian đột nhiên vỡ tan, ngay sau đó Diệp Huyền trốn ra bên ngoài!
Nữ tử nhìn hắn đã trốn ra khỏi đại điện, vẻ mặt nàng ta lạnh tanh: “Muốn trốn hả? Ngươi nghĩ nhiều quá rồi đó!”
Dứt lời, nàng xòe tay ra, sau đó lại siết chăt: “Thời Quang Đảo Lưu!”
Uỳnh!
Diệp Huyền vốn đã thoát ra khỏi đại điện bỗng biết mất. Ngay sau đó, hắn lại xuất hiện bên trong đại điện, đồng thời còn vẫn đang giữ cái tư thế chạy trốn.
Khoảnh khắc ấy, thời gian đang chảy ngược lại!
Chí tôn!
Bên trong điện, sắc mặt Diệp Huyền sầm xuống.
Hắn biết mình đã đánh giá thấp người được xưng là chí tôn này rồi!
Thanh Nhi có thể coi thường những cường giả như thế này, thậm chí là Tiểu An, thế nhưng Diệp Huyền hắn vẫn còn cách biệt khá lớn với những cường giả như thế này!
Không thể đi theo Thanh Nhi quá lâu, bằng không nhìn ai cũng giống kiến…
Nữ tử nhìn Diệp Huyền: “Chẳng phải ngươi muốn chạy sao? Tiếp tục chạy đi!”
Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn nhìn nữ tử: “Sao ngươi nói lắm vậy hả?”
Nói đoạn, hắn đột nhiên biến mất.
Ở phía xa xa, một đường kiếm quang lao thẳng xuống từ đỉnh đầu bức tượng nữ tử!
Nữ tử nhếch miệng tỏ vẻ trào phúng, nàng ta phất tay áo.
Uỳnh!
Diệp Huyền lập tức bị đánh bay, thế nhưng vẫn chưa bay ra khỏi đại điện, bởi trước cửa đại điện lại có một kết giới vô hình!
Sau khi dừng lại, máu tươi trào ra từ khóe miệng hắn.
Diệp Huyền lau máu tươi bên khóe miệng, sau đó nhìn bức tượng nữ tử.
Mặc dù nữ nhân này không phải bản thể, nhưng cường giả Cổ Thần cảnh không thể so sánh với nàng ta được!
Chí tôn và Cổ Thần cảnh đúng là khác biệt một trời một vực!
Nữ tử đột nhiên giơ tay phải lên, sau đó đẩy mạnh xuống.
Ở phía xa xa, đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, chỉ thấy không gian trên đỉnh đầu hắn đột nhiên nghiêng xuống như quả núi!
Diệp Huyền giơ kiếm lên chắn.
Kiếm Vực!
Uỳnh!
Cả người hắn run rẩy!
Mặc dù Kiếm Vực có thể chặn được sức mạnh kinh khủng này, song rõ ràng là hắn vẫn hơi khó chịu, sắc mặt hắn tái mét, máu trong miệng không ngừng trào ra!
Nữ tử kia cũng khá ngạc nhiên!
Nàng không ngờ Diệp Huyền có thể cầm cự đến tận giờ!
Đừng nói là hắn, kể cả một cường giả Cổ Thần cảnh thì phân thân này của nàng ta cũng có thể miểu sát!
Thế nhưng Diệp Huyền lại chống đỡ được đến hiện tại!
Cái tên này không tầm thường đâu!
Đề phòng bất trắc, ánh mắt nữ tử lóe lên sát ý u ám, nàng ta xòe tay ra, đại điện đột nhiên có rất nhiều phù lục màu máu đỏ xuất hiện!
Khoảnh khắc những lá phù lục màu máu đỏ này cháy lên, không gian xung quanh Diệp Huyền cũng cháy theo!
Sắc mặt hắn sầm xuống!
Sức mạnh gì đây?
Diệp Huyền lại khởi động Vô Địch Kiếm Vực, khoảnh khắc Kiếm Vực xuất hiện, không gian xung quanh hắn lại khôi phục bình thường, song sắc mặt hắn thì tái nhợt vô cùng!
Kiếm Vực của hắn đang chịu đựng luồng sức mạnh kinh khủng kia!
Lúc này, trong đầu Diệp Huyền vang lên giọng nói của Tiểu An: “Đây là thần thuật, nữ nhân trước mắt ngươi không đơn giản đâu!”
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Tiểu An, thần thuật là gì?”
Tiểu An đáp: “Là một loại pháp thuật lâu đời, ngươi cẩn thận vào!”
Diệp Huyền nói: “Ngươi có muốn tỉ thí đôi chiêu với nữ tử này không?”
Tiểu An hỏi ngược lại: “Ta vẫn nên không ra tay thì hơn, bởi nếu ta ra tay thì có thể sẽ dẫn đến nhiều kẻ địch mạnh hơn!”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Trước kia ngươi cũng ra tay với Thanh Nhi còn gì?”
Tiểu An nói: “Chỗ nàng ta ở đương nhiên có thiên cơ ẩn nấp, ngươi có thể làm cái đó không?”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu An lại nói: “Nàng ta không phải bản thể, ngươi có thể đối phó được!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Được!”
Nói đoạn, hắn lại nhìn nữ tử kia. Lúc này, không gian xung quanh Kiếm Vực của Diệp Huyền đang bùng cháy!
Kiếm Vực của hắn không còn chống đỡ được bao lâu nữa!
Bắt buộc phải chủ động tấn công!
Hết chương 3388.



Bạn cần đăng nhập để bình luận