Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1238: Thần Điện Tru Tà Nhi

Trong hắc động đen kịt, Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối ngươi cảm thấy thế nào?"

Hắc y nhân thần bí trầm mặc một lát sau đó lên tiếng hỏi: “Kiếm Tôn đó thật sự không ở Bắc Cảnh?"

Diệp Huyền lạnh nhạt trả lời: "Tiền bối, ta là kiếm tu, hơn nữa còn là một kiếm tu có kiếm đạo Minh cảnh, ngươi cảm thấy ta sẽ nói láo sao? Ngươi phải biết, tông chỉ của kiếm tu chúng ta là không thẹn với lương tâm, giữ vững bản tâm!"

Hắc y nhân thần bí im lặng một lúc sau đó quay người rời khỏi đây.

Hắn ta cũng không hoàn toàn tin tưởng Diệp Huyền, nhưng giữa Diệp Huyền và Thần Điện, hắn ta thà chọn tin tưởng Diệp Huyền còn hơn.

Giống như Diệp Huyền nói, hắn là kiếm tu!

Bởi vậy, trong lòng hắn ta, Diệp Huyền hẳn là sẽ không nói dối.

Dù sao cũng là một vị siêu kiếm tu cơ mà!

Ước chừng sau hai canh giờ, hắn cũng rời khỏi khu vực hắc động này, đi vào trong một khu vực tinh không.

Diệp Huyền nhìn lướt qua bốn phía, sau đó biến mất tại chỗ.

Luồng sức mạnh này thật sự quá mạnh!

Sức mạnh của hắc động kinh khủng đến bất thường!

Sau khi hắc y nhân thần bí rời khỏi đây, Diệp Huyền thu hồi Trảm Tiên Kiếm Hồ, hắn nhìn ra sau lưng, lúc này, cơn lốc hắc động đó đã chỉ còn cách lưng hắn mấy chục trượng.

Bây giờ nàng cảm thấy nhẹ nhõm chưa từng có.

Loại người này bình thường đều cực kỳ tự ngạo, sẽ không nói dối đâu nhỉ?

...

Bây giờ hắn cảm thấy mình như đang bị xé rách!

Loại người này sẽ rất là khinh thường việc nói dối!

Nhìn hắc động trước mặt, giờ phút này Diệp Huyền vẫn còn thấy sợ.

Đây không chỉ đơn giản là từ bỏ việc nhắm vào Diệp Huyền mà còn là buông bỏ chấp niệm trong lòng!

Diệp Huyền nhanh chóng lui về sau.

Buông bỏ chấp niệm, có thể làm cho đao của nàng trở nên càng nhanh, càng mạnh!

Trong một khu vực tinh không mênh mông, Viên Tiểu Đao ngự không mà đi.

Bởi vì nàng đã từ bỏ việc nhắm vào Diệp Huyền!

Viên Tiểu Đao lạnh nhạt trả lời: "Đúng là có chút bất ngờ!"

Nhìn thấy người tới, Viên Tiểu Đao nhíu mày: “Là ngươi?"

Viên Tiểu Đao cười nói: "Tru Tà Nhi Nhi, nể tình quan hệ nhiều năm như vậy ta cho ngươi một cái đề nghị nho nhỏ. Diệp Huyền này rất xảo quyệt, đừng để bất cẩn một chút, không những không chiếm được lời mà còn thất thân!"

Nữ tử mặc váy đỏ, tóc dài tới eo, trước lồi sau vểnh, cực kỳ quyến rũ.

Nói xong, nàng đi về nơi xa.

Lúc này, một nữ tử đột nhiên xuất hiện trước mặt Viên Tiểu Đao.

Tru Tà Nhi nhìn Viên Tiểu Đao: “Bên trên rất thất vọng về ngươi!"

Viên Tiểu Đao cười nói: "Ngươi đoán xem?"

Mà lúc này, Tru Tà Nhi Nhi đột nhiên xuất hiện trước mặt Viên Tiểu Đao: “Tại sao từ bỏ?"

Đó là một nữ nhân khiến cho nam nhân nhìn thấy đều sẽ kích động!

"Thất thân?"

Tru Tà Nhi Nhi đột nhiên cười yêu kiều: “Viên Tiểu Đao, ngươi muốn ta cười sặc chết hay sao? Sao thế, ngươi thất thân rồi?"

Viên Tiểu Đao nhún vai: “Chúc ngươi chơi vui vẻ với hắn, bản cô nương cáo từ!"

Nữ tử cười nói: "Bất ngờ không?"

Khóe miệng nữ tử hơi nhếch lên: “Ngươi tự ti sao?"

Viên Tiểu Đao nhìn thoáng qua ngực nữ tử: “Lớn quá nhỉ?”

Nữ tử che miệng cười một tiếng, chỉ một tiếng cười này khiến cho cặp núi trước ngực lập tức rung rinh, trông rất là hùng vĩ.

Viên Tiểu Đao lạnh nhạt nói: "Thất vọng thì thất vọng đi! Dù sao ta cũng không định trở về nữa."

Tru Tà Nhi nhíu mày: “Vậy ngươi muốn đi đâu?"

Viên Tiểu Đao nhìn về phía nơi xa, nói khẽ: "Lưỡng Giới Thiên!"

Lưỡng Giới Thiên!

Tru Tà Nhi cau mày lại: “Bây giờ? Ngươi?"

Viên Tiểu Đao cười nói: "Thế nào, không được?"

Tru Tà Nhi nhìn Viên Tiểu Đao: “Vẫn là câu nói đó, tại sao lại từ bỏ? Ngươi không phải một người dễ buông bỏ! Không chỉ có như thế, ngươi còn đề nghị phía trên bắt tay giảng hòa với Diệp Huyền, chuyện này rất không giống phong cách làm việc của Viên Tiểu Đao ngươi!"

Viên Tiểu Đao nói khẽ: "Hơi mệt rồi. Tóm lại, chúc các ngươi chơi vui vẻ! Còn nữa, đối phó Diệp Huyền chớ có khinh thường, nếu không, sợ là ngươi sẽ thất thân thật đấy."

Nói xong, người nàng đã biến mất ở cuối tinh không phía xa.

Người tới chính là Tru Tà Nhi!

Mà vừa tới Bắc Cảnh đã có một nữ tử mặc váy đỏ xuất hiện ở trước mặt hắn.

Diệp Huyền lắc đầu, về Bắc Cảnh.

Tinh không mịt mờ, vô cùng vô tận!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lại, mà ở phía trên Tứ Duy này còn có một Ngũ Duy!

Tứ Duy rất lớn!

Nhưng mà Thần Điện vẫn không muốn từ bỏ.

Ngũ Duy chí bảo!

Sau khi trầm mặc một lúc, Tru Tà Nhi nói khẽ: "Xem ra phải đổi một phương pháp khác mới được."

Nói xong, nàng trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa.

...

Tại tinh vực xa xôi, một sợi kiếm quang đột nhiên bay ra từ trong hắc động.

Kiếm quang tán đi, chính là Diệp Huyền.

Thời khắc này, Diệp Huyền có hơi chật vật, bởi vì hắn đã liên tục xuyên qua mười hắc động.

Lúc này, hắn đột nhiên hiểu được một chuyện, đó chính là Tứ Duy vũ trụ này vô cùng lớn, trên đường trở về hắn lại phát hiện ra một số hắc động khác, dù không đi vào, nhưng hắn biết bên ngoài hắc động đó chắc chắn là một tinh vực chưa biết.

Bởi vì Thần Điện gần như hoàn toàn không biết gì về những người ở sau lưng hắn!

Chỗ dựa của hắn không chỉ nhiều mà còn thần bí nữa!

Là một kiếm tu, một kiếm tu có thiên phú cực cao, một kiếm tu có rất nhiều chỗ dựa!

Đối với người này, trước khi đến nàng đã tìm hiểu rất nhiều.

Diệp Huyền!

Tru Tà Nhi đứng tại chỗ trầm mặc không nói.

Diệp Huyền sững sờ: “Các hạ là?"

Tru Tà Nhi cười nói: "Thần Điện! Ta tên là Tru Tà Nhi, Diệp vương có thể gọi ta là Tiểu Tà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận