Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1618: Nửa người nửa yêu

Trên một vách núi sâu trong Đế Đô sơn, Diệp Linh bị một cây thiết mâu đóng đinh chặt, cây trường mâu đóng vào bụng nàng, cùng lúc đó, một luồng sức mạnh thần bí đang không ngừng ăn mòn Diệp Linh.

Đang nuốt chửng!

Diệp Linh đang bị Đế Quân cắn nuốt!

Thấy Diệp Huyền đột nhiên biến thành một huyết nhân, sắc mặt Huyền Ngoa thay đổi, trong lòng vô cùng khiếp sợ, đây là huyết mạch gì?

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ, hắn xuất hiện trước mặt Diệp Linh. Diệp Linh chậm rãi ngẩng đầu lên, khi thấy hắn, nàng nhoẻn miệng cười: “Ca ca!”

Diệp Huyền đưa tay cầm lấy cây thiết mâu, trong nháy mắt tay hắn bốc cháy.

Nhưng hắn không quản mà giật mạnh ra. Diệp Linh ngã vào lòng hắn, Diệp Huyền nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nàng, run giọng nói: “Tại sao lại muốn vào đây?”

Diệp Linh nhìn Diệp Huyền: “Ta đến xem ngươi còn sống hay không, nếu chết rồi ta sẽ đi cùng ngươi!”

Xa xa phía chân trời, Đế Quân đang giao thủ với Tiểu Phạn đột nhiên xoay người, lúc này, đường huyết sắc kiếm quang đó đã đến trước mặt hắn ta, hắn ta không né tránh mà đưa cánh tay chắn lại.

Đế Quân nhìn Diệp Huyền xa xa: “Thật là một thanh kiếm tốt, thật là một miếng vảy Chúc Long tốt!”

Nói xong, hắn thu Diệp Linh vào trong Giới Ngục tháp, sau đó quay đầu nhìn Đế Quân ở nơi chân trời rồi gào lên như một con dã thú: “Mau chết cho lão tử!”

Không gian xung quanh Diệp Huyền và Đế Quân kịch liệt run lên. Ngay sau đó, Diệp Huyền bay ngược ra ngoài, còn Đế Quân nhíu mày vì cả cánh tay hắn ta đã nứt ra.

Nàng có thể cảm giác được huyết mạch của Diệp Huyền đang rục rịch. Mà nàng biết một khi huyết mạch của hắn triệt để kích hoạt sẽ không thể khống chế được.

Chúc Long giáp!

Hai hàng nước mắt thoáng cái chảy ra trong mắt Diệp Huyền: “Thật ngốc.”

Nói xong, tay phải hắn ta cách không vồ về phía Diệp Huyền, không gian chỗ Diệp Huyền nổ tung.

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không khống chế được nữa. Những người làm tổn thương muội muội ta đều phải chết!”

Diệp Linh cầm tay hắn: “Đừng kích hoạt huyết mạch!”

Ầm ầm!

Thấy cảnh này, Đế Quân nhíu mày thật chặt. Hắn ta đang định ra tay lần nữa lại đột nhiên xoay người, có một thanh kiếm đang lao đến.

Vừa dứt lời, chân phải hắn dậm mạnh một cái, một đường huyết sắc kiếm quang phóng lên trời, chém thẳng vào Đế Quân.

Người xuất kiếm chính là Tiểu Phạn!

Nhưng Diệp Huyền lại không hề hấn gì cả!

Chúc Long giáp của hắn cứng rắn đỡ được một kích này của Đế Quân!

Đường huyết sắc kiếm quang trong nháy mắt nổ tung ra, mà nắm đấm của Đế Quân cũng xuyên qua mảnh kiếm quang vụn vỡ đánh vào ngực Diệp Huyền!

Khi hắn ta vừa dừng lại thì phía sau lại là một đường huyết sắc kiếm quang chém tới, Đế Quân đột nhiên xoay người đánh ra một quyền!

Chúc Long giáp lại chống đỡ được sức mạnh của Đế Quân một lần nữa, có thể nói khoảng tám phần sức mạnh của Đế Quân đã bị Chúc Long giáp ngăn trở.

Ầm ầm!

Hắn biết, Chúc Long giáp đơn thuần tuyệt đối không có khả năng khủng bố như thế. Dù sao cũng chỉ là một mảnh giáp, nhưng Chúc Long giáp do lão đầu kia tạo ra lại hoàn toàn không giống!

Đế Quân đưa tay phải ra đỡ.

Chúc Long giáp trên tay hắn ta ít nhất còn có thể tăng lên gấp năm lần!

Kỹ thuật chế tạo không ai vượt qua hắn ta!

Vì lão già là thợ rèn giỏi nhất ở Bạch Á kỷ, có thể nói là thợ rèn giỏi nhất từ Bạch Á kỷ đến thời đại này.

Một kiếm này chém xuống, Tiểu Phạn chưa lui nửa bước mà Đế Quân lại lui ra ngoài cách trăm trượng!

Mà hai phần sức mạnh còn lại do nhục thân của Diệp Huyền chống đỡ, hơn nữa hắn còn chưa dùng đến bất tử chi thân, nếu dùng bất tử chi thân, cho dù hắn đứng ở nơi đó mặc cho Đế Quân đánh, trong vòng nửa canh giờ Đế Quân cũng đánh không chết được hắn!

Đương nhiên, chỉ dựa vào bất tử chi thân vẫn không được, mà nếu như là Chúc Long giáp cộng thêm bất tử chi thân vậy thì hoàn toàn có thể làm được!

Đế Quân nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Lão già thợ rèn chết tiệt!”

Ầm ầm!

Nhưng hắn vẫn ổn!

Trong nháy mắt, Diệp Huyền bay ngược ra ngoài, cú bay này xa tận mấy trăm trượng. Hắn vừa dừng lại thì không gian phía sau đã nứt ra!

Ầm!

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên chặt đứt suy nghĩ của Đế Quân.

Người ra tay là Tiểu Phạn!

Thấy Tiểu Phạn ra tay lần nữa, hai mắt Đế Quân híp lại, lúc này, hắn ta không dám lựa chọn đối kháng mạnh mẽ vì kiếm của Tiểu Phạn có thể tạo thành uy hiếp chí mạng đối với hắn ta.

Đế Quân lách người lùi lại, một lần này trực tiếp lùi đến trăm trượng, lúc này, Tiểu Phạn đột nhiên giơ kiếm lên trước mặt rồi vung nhẹ một đường.

Xoẹt!

Đôi mắt Đế Quân đột nhiên co rút lại, dùng cánh tay phải chặn lại.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt Đế Quân lùi nhanh lại lần nữa, sau khi hắn ta dừng lại, cánh tay phải của hắn ta đã xuất hiện một vết máu đỏ tươi.

Tiểu Phạn đang muốn xuất thủ lần nữa nhưng toàn thân Đế Quân đột nhiên xuất hiện rất nhiều miếng vảy màu đen sậm. Cùng lúc đó, một luồng khí âm trầm trào ra từ trong cơ thể hắn ta.

Nửa người nửa yêu!

Lúc này, Tiểu Phạn vung kiếm đi.

Xoẹt!

Kiếm xé rách không gian chém thẳng vào Đế Quân.

Đế Quân đột nhiên cong tay phải thành móng vuốt, giờ khắc này, tay hắn ta đã biến thành móng thú, hắn ta đột nhiên chộp mạnh về phía trước.

Ầm ầm!

Một phát bắt lấy ngay thanh kiếm đó!

Hắn ta dùng sức mạnh muốn bẻ gãy thanh kiếm nhưng lại không ngờ, một trảo này không mảy may làm gì được thanh kiếm, ngược lại móng vuốt của hắn còn bị thương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận